Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuyên Truyền Cấp Cao Nhất

Phiên bản Dịch · 1720 chữ

Tác Giả: Ngã Tối Bạch

Dịch Giả: SS2201AS

Đưa lão Trương về xong, Dương Phong suy nghĩ vì an toàn của bản thân, trên đường trở về không dám bật « Ma Thổi Đèn » nghe nữa...

Đây mới chỉ là giọng đọc do trí năng nhân tạo tổng hợp.

Nếu quả thật để người đọc chuyên nghiệp tới, kết hợp với một chút nhạc nền, âm nhạc cùng giọng điệu âm trầm phát ra, câu chuyện này còn không hù dọa người ta đến hỏng?

Sau khi về nhà, lúc đi ngủ Dương Phong còn mơ một giấc ác mộng.

Hắn nằm mơ thấy mình và lão Trương đang trộm mộ, nơi góc tường phía đông nam cắm một cây nến, kết quả quan tài còn chưa mở ra, kia cây nến bỗng nhiên dập tắt .

Nhân điểm chúc, Ma Thổi Đèn!

Phía sau xảy ra chuyện gì, Dương Phong cũng không biết, bởi vì hắn đã bị dọa cho sợ hãi mà choàng tỉnh giấc...

Ngày tiếp theo.

Dương Phong đi tới công ty, tinh thần uể oải, tựa hồ tối hôm qua ngủ không ngon.

"Ngươi làm sao vậy?"

Có đồng nghiệp quan tâm hỏi.

Dương Phong nói: "Sở Cuồng gửi bản thảo mới, ta không biết nên đánh giá thế nào..."

"Sở Cuồng viết xong sách mới rồi?"

Gần như toàn bộ biên tập viên đồng thời nhìn về phía Dương Phong.

Đám biên tập Ngân Lam Thư Khố cũng coi như phân nửa người hâm mộ Sở Cuồng rồi, « Tru Tiên » còn được cả giới tiểu thuyết gia tôn làm thần tác!

Có người truy hỏi: "Loại hình gì đấy?"

Lúc này lão Trương cũng đến công ty, nghe thấy mọi người thảo luận, cười nói:

"Nếu như tất cả mọi người hiếu kỳ như vậy, tiểu Dương dứt khoát gửi bản thảo cho mọi người cùng xem đi, để coi mọi người đánh giá thế nào."

"Được."

Dương Phong cũng dứt khoát như những lần trước, đem « Ma Thổi Đèn » gửi tới email của các biên tập viên trong phòng.

Trước khi tiểu thuyết xuất bản, theo nguyên tắc phải giữ bí mật, bất quá chỉ truyền lưu giữa biên tập viên trong công ty dĩ nhiên là không thành vấn đề.

Sau khi mọi người nhận được bản thảo « Ma Thổi Đèn », lập tức chăm chú đọc.

Kết quả mới không được mấy phút, đã có người ngạc nhiên hô lên:

"Ngôi thứ nhất?"

"Đây là tiểu thuyết kinh dị?"

"Xác thực mà nói, là thể loại linh dị đi..."

"Trộm mộ tính là linh dị? Với kinh nghiệm từ khi vào nghề tới nay, ta khẳng định đây là tiểu thuyết theo chủ nghĩa hiện thực."

"Ta xem tên sách còn tưởng rằng là Tiên Hiệp..."

"Cái này viết thành sách được hả?"

"..."

Những nhận xét của mọi người vẫn tính là uyển chuyển.

Trên thực tế, chỉ nhìn phần mở đầu tiểu thuyết, cùng với góc nhìn ngôi thứ nhất, mọi người đối với nội dung câu chuyện đã không có một chút mong đợi nào.

Nếu như đây không phải là bản thảo của Sở Cuồng, mọi người đã vứt vào sọt rác!

Ngôi thứ nhất?

Đầu năm nay, tên não tàn nào còn dám viết bằng ngôi thứ nhất?

Không biết hiện tại độc giả thấy ngôi thứ nhất liền trực tiếp vứt sách sao?

Hơn nữa mở đầu dài dòng văn tự nói nửa ngày, thế nào lại đều là liên quan tới chuyện của ông nội nhân vật chính vậy?

Trước mắt còn nói trộm mộ...

Trộm mộ có cái gì tốt mà nói?

Lúc trước chưa bao giờ xuất hiện cái loại hình tiểu thuyết như vậy đâu.

Lão Trương vui vẻ cười ha ha nói: "Tiếp tục đọc đi."

Ngày hôm qua thời điểm hắn và Dương Phong nghe phần mở đầu « Ma Thổi Đèn », cũng là đầu óc mơ hồ, thậm chí cảm thấy hình như Sở Cuồng đang viết linh tinh.

Nhưng nghe phần sau, cái nhìn của hai người đã hoàn toàn thay đổi.

Mà lúc này các biên tập viên trong ban thanh xuân ảo tưởng, cũng trải qua những cung bậc cảm xúc giống như thế.

Khi bọn họ thấy một người giấy để đốt cho người chết lại sống dậy, miệng phun chân ngôn muốn gả cho Hồ Quốc Hoa, mọi người đều rùng mình một cái.

Toàn bộ không khí trong phòng thoáng cái âm lãnh vài phần!

Mà khi bọn hắn thấy người giấy yêu cầu Hồ Quốc Hoa đêm khuya đi nghĩa địa, đào mộ phần lấy về vàng bạc chôn theo người chết, Hồ Quốc Hoa lòng tham trỗi dậy, kết quả bị người giấy ăn mất tim gan, hô hấp mọi người đều trở nên căng thẳng...

Lão Trương cùng Dương Phong liếc nhau một cái.

Mọi người phản ứng cũng không ngoài dự liệu của họ.

Cảnh tượng khủng bố trong bộ tiểu thuyết này còn rất nhiều, mở đầu chỉ là tà hồ, phần sau liền trực tiếp có chút âm trầm.

Ví dụ như Hồ Bát Nhất cùng mập mạp đi tới địa phương công tác, trong thôn có con dâu nhà lão Vương thấy một đám người quỳ lạy trước một cây hòe, đợi nàng đi lên xem xét, phát hiện ra mấy người kia lại không ai có đầu...

Cảnh tượng này chỉ tưởng tượng thôi liền khiến người ta kinh hoàng sợ hãi...

Chưa kể tới phía sau còn có cái gì hống lang bánh trưng, còn hai tử thi tiểu hài tử...

Tử thi tiểu hài là một đôi đồng nam đồng nữ...

Tiểu thuyết giải thích là khi hai đứa trẻ còn sống, từ đỉnh đầu rót vào thủy ngân, lại ở mặt ngoài thân thể thoa lên phấn thủy ngân, giống như làm thành tiêu bản, trải qua vạn năm thân thể cũng sẽ không thối rữa, chỉ là cả người hiện lên sắc xanh đậm, mơ hồ biến thành màu đen.

Sở Cuồng sử dụng văn tự miêu tả mạch máu, lỗ rót thủy ngân... chi tiết khắc họa rất đúng chỗ.

Chính là lúc nghe tới đoạn này, Dương Phong lái xe kém chút nữa xảy ra vấn đề.

"Ầm!"

Bỗng nhiên có tiếng cửa mở vang lên.

Có lẽ là do tâm thần mọi người đều đặt trên nội dung cố sự.

Bỗng nhiên xuất hiện thanh âm liền cả kinh, có người thậm chí trong lúc hoảng loạn làm đổ cốc trà của mình...

Nước chảy đầy đất.

Mọi người lúc này mới phát hiện, là tổng biên tập lão Hùng tới.

"Làm gì thế, có tật giật mình?"

Lão Hùng cau mày nói.

Dương Phong giải thích: "Sở Cuồng viết xong sách mới rồi."

Lão Hùng sững sờ, chợt hai mắt sáng rực lên: "Đề tài gì vậy?"

"Linh dị!"

"Khủng bố!"

"Huyền nghi!"

"Thám hiểm!"

Nhiều biên tập viên đồng thời mở miệng.

Lão Hùng chân mày lại nhíu lại: "Rốt cuộc là cái gì?"

Dương Phong suy nghĩ một chút, nói: "Nên tính là loại hình mới cũng được, ta cảm thấy có thể gọi là tiểu thuyết trộm mộ lưu..."

"Trộm mộ?"

Lão Hùng có chút khó hiểu.

Từ mặt nghĩa đen dĩ nhiên có thể hiểu, trộm mộ người nào không biết, chỉ là lão Hùng không nghĩ ra, đồ chơi này viết thành tiểu thuyết có gì hay mà xem?

Sở Cuồng ra sách mới, lại không thèm đi con đường bình thường rồi?

Dương Phong vội vàng nói: "Ngài nhìn một chút liền biết, ta đã gửi bản thảo sang hòm thư của ngài."

Vài ba lời không giải thích rõ ràng được, bởi vì Lam Tinh chưa bao giờ có loại hình tiểu thuyết như « Ma Thổi Đèn » từng xuất hiện!

Đơn thuần dùng kinh khủng hoặc là huyền nghi tới định nghĩa, tựa hồ chưa đủ tất cả các mặt.

Ngoại trừ Sở Cuồng, đại khái không ai sẽ nghĩ tới viết một bộ ảo tưởng tiểu thuyết như vậy...

"Được."

Lão Hùng gật đầu một cái, tiến vào phòng làm việc.

Các biên tập trố mắt nhìn nhau, sau đó nhỏ giọng thảo luận nói:

"Sở Cuồng thật đúng là một quyển sách một phong cách, quyển sách này quá dọa người!"

"Ta cảm giác rất kích thích."

"Giống như tương tự khi xem một số phim kinh dị xuất sắc, một bên sợ hãi một bên lại không nhịn được nghĩ, phải tiếp tục xem..."

"Nhưng quan trọng là có thể bán chạy sao? Dù sao cũng là ngôi thứ nhất..."

"Khó mà nói, mặc dù là ngôi thứ nhất, nhưng nhìn một chút, ta hình như đã thích ứng rồi?"

"Suy nghĩ kỹ lại, các ngươi không cảm thấy « Ma Thổi Đèn » chính là muốn dùng ngôi thứ nhất mới có thể diễn tả càng chân thực cảm giác đồng cảm sao?"

"Tiểu thuyết huyền nghi cũng thường dùng ngôi thứ nhất..."

"Vấn đề ở đây, chúng ta là ban ảo tưởng tiểu thuyết, độc giả thích là cảm giác sở hữu góc nhìn thượng đế, thích cảm giác trang bức, « Ma Thổi Đèn » giống như... phân loại nhầm rồi?"

"Cũng coi như ảo tưởng tiểu thuyết được, ta cảm thấy viết được quyển sách này thì trí tưởng tượng thật đáng sợ..."

"Bất kể nói thế nào, bộ tiểu thuyết này của Sở Cuồng rất trâu bò!"

"Ba quyển sách, đổi ba loại hình khác nhau, thậm chí ngay cả phong cách sáng tác cũng mỗi lần một kiểu, chỉ điểm này đã quá đáng sợ!"

"..."

Mọi người thảo luận trong chốc lát, trở lại chỗ ngồi tiếp tục xem « Ma Thổi Đèn »...

Ngay nửa giờ sau, cửa phòng làm việc của tổng biên tập bỗng nhiên mở ra.

Lão Hùng chạy ra ngoài .

Đối với cảnh tượng này, các biên tập viên của Ngân Lam đột nhiên cảm giác có chút quen thuộc.

Cũng ngay trong ngày.

Giám đốc tự mình ra chỉ thị, « Ma Thổi Đèn » chính thức mở bán vào đầu tháng sáu, cấp bậc tuyên truyền trước khi phát hành là...

Cao cấp nhất!

.

Bạn đang đọc Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SS2201AS
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 168

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.