Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu bếp gà mờ

Phiên bản Dịch · 2047 chữ

Bộ Lạc Manga xuất hiện, đối với toàn bộ người hâm mộ Manga mà nói cũng là một việc trọng đại, đối với Lô Vĩ - một người hâm mộ thâm niên tự nhiên cũng giống như vậy. Cho nên Website Manga một khi xuất hiện, hắn liền cùng với vô số người yêu thích Manga mong đợi đã lâu đều như thế, trước tiên đăng ký tài khoản để vào cái Website mới này.

Website mời rất nhiều tác gia Manga nổi danh lừng lẫy trong nghề đăng tải tác phẩm mới.

Lô Vĩ đem mấy tác phẩm của mấy vị tác gia Manga nổi danh nhất xem xong, nhưng cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, lại bắt đầu tìm Manga mới để nhìn.

Website mới này đối với các người xem Manga mà nói chính là một khu bảo tàng còn đang đợi đào móc.

Mỗi một người xem Manga cũng mong đợi ở Website mới này đào được càng nhiều phần lương thực tinh thần đầy mỹ vị!

Sau đó hắn liền chú ý tới bộ « Vua đầu bếp Souma » này .

Biên vẽ: Bóng dáng

Lô Vĩ cũng không có xem qua « Võng Vương » , cho nên đối với Bóng dáng cũng không phải là đặc biệt hiểu rõ.

Hắn chú ý tới bộ tác phẩm này là bởi vì bộ Manga này mang thể loại có chút đặc biệt.

...

Mỹ thực!

Bất kỳ thể loại Manga nào đều có một số trung thành độc giả, chỉ là số người có nhiều hay ít mà thôi.

Mà Lô Vĩ là trong số ít người phi thường ưu ái cho thể loại Mỹ thực Manga.

Đáng tiếc là, từ khi phong trào mỹ thực kết thúc, thể loại này đã được công nhận trở thành đề tài ít người chú ý nhất.

Cho nên Lô Vĩ đã lâu không có nhìn thấy mỹ thực Manga mới rồi.

Chuyện này một mực để cho Lô Vĩ cảm thấy rất là tiếc nuối.

Nhưng Lô Vĩ đồng thời lại rất lý trí, cũng minh bạch được thể loại mỹ thực Manga đúng là một cái đề tài đã mất đi sinh mệnh.

Dù hắn là người yêu thích thâm niên thể loại mỹ thực Manga, bây giờ lại nhìn thấy Manga có đề tài mỹ thực, cũng khó tránh khỏi cảm thấy có chút không thăng bằng cảm xúc.

——

Lô Vĩ rất khó tưởng tượng được ở trong bối cảnh dạng này, lại còn có người tiếp tục vẽ loại hình mỹ thực Manga.

Cái này làm cho Lô Vĩ cảm nhận được mấy phần thân thiết.

Mang theo trong lòng mấy phần hoài niệm, cùng với tình cảm dành cho loại hình mỹ thực này, Lô Vĩ mở ra « Vua đầu bếp Souma » .

Tùy tiện xem một chút đi, cũng coi như là tưởng nhớ về thời gian mà mình đã từng đối với thể loại mỹ thực Manga này yêu thích.

Mở đầu Manga, tại sân sau bên trong một cái quán ăn nhỏ.

Thiếu niên tóc đỏ ngồi ở trước vỉ than nướng cười quỷ dị: "Mực nướng phớt bơ lạc. Thực sự là dở ẹt. Ha ha ha. Vị kinh khủng của nó làm cho mình phát khóc..."

Lô Vĩ sửng sốt một chút.

Cái méo gì đây? Đây là mỹ thực Manga? Chắc chắn là không phải ẩm thực bóng đêm?

Mực nướng phớt bơ lạc là cái gì, chỉ là suy nghĩ một chút, cũng làm cho người ta cả người nổi da gà.

Lúc này, bên trong nhà truyền tới âm thanh: "Souma, có bạn của nhóc tới kìa."

"Tới ngay ."

Tóc đỏ thiếu niên bỗng nhiên đứng dậy, cởi ra mảnh dây vải màu trắng đang quấn ở cổ tay, cột vào trên trán: "Bắt đầu đi."

Hình ảnh đặc tả cận cảnh thiếu niên tóc đỏ.

Nếu như không có gì ngoài ý muốn, tên thiếu niên tên Souma này chính là nhân vật chính của bộ Manga.

Hình ảnh chuyển một cái.

Souma cùng với cha mình, mỗi người làm một chén cơm xào trứng, từ một cô gái làm giám khảo, phán xét tài nấu ăn của hai người.

"Ân ."

Khi mà cô gái này bắt đầu ăn một món rất là bình thường như cơm xào trứng, hình ảnh tiếp theo bỗng nhiên dừng ở một góc nhìn kỳ quái. Hai chân của cô gái ấy đang tư thế kẹp chặt lại, cái váy ngắn của cô dường như bị gió thổi phấp thới, sau đó trên mặt nàng hiện ra một vệt ửng hồng.

"A ."

Cô gái phun ra một ngụm trọc khí với vẻ mặt thỏa mãn, tựa như thư thái tới cực điểm, cả người nhẹ nhàng lay động như đang bồng bềnh trên những đám mây.

Mà tại phía trước điện thoại di động, Lô Vĩ thấy một màn như vậy, hoài nghi bộ Manga này đang "lái xe", nhưng là hắn không có chứng cớ. (Từ "lái xe" ở đây dịch sang nghĩa việt mình hơi khó, nghĩa mang một xíu là "thô tục" cùng với kiểu "sắc")

——

Cùng lúc đó, Lô Vĩ lại cảm thấy mười phần mới mẻ.

Cái vị tác gia Manga gọi Bóng dáng này có kỹ năng hội họa phi thường lợi hại cũng là có lý do của họ. Hai chén cơm xào trứng đặt trên mặt bàn kia được vẽ đến mức mà làm cho người ta thật sự thèm, tựa như bằng vào một bức vẽ là có thể đánh thức vị giác của độc giả.

Kết quả là cha của Souma thắng.

Nguyên lai thường thường cách một đoạn thời gian, Souma cũng sẽ cùng cha hắn so đấu tài nấu ăn, do khách nhân làm trọng tài.

Bọn họ đã đấu với nhau mấy trăm lần, lần nào Souma cũng không có thắng.

Nhưng để cho Lô Vĩ dở khóc dở cười là .

Cha của Souma lại bắt đầu tranh cãi ai sẽ làm được món mà càng khó ăn.

Souma có cảm giác mình nướng cá mực phối bơ lạc tương tối ác tâm, cha của hắn cảm giác cá sống phớt mứt càng kinh khủng hơn .

Con mẹ nó chứ cá sống phớt mứt.

Cha con cãi vả, để cho Lô Vĩ hiểu ý cười một cái.

Những bộ mỹ thực Manga khác đều là so sánh ai xử lí món ăn càng ngon hơn.

Mà bộ mỹ thực Manga này, chẳng những so sánh xem ai xử lí món ăn ngon hơn, đồng thời còn so sánh xem ai có thể xử lý món ăn càng khó ăn hơn.

Lại nghĩ tới phản ứng của thực khách sau khi ăn món ăn, Lô Vĩ bỗng nhiên đối với bộ Manga này sinh ra một chút hứng thú.

Đương nhiên chỉ là một chút.

Bởi vì tài nấu ăn của nhân vật chính còn chưa ra sao cả, lại thua cha mình nhiều lần như vậy, mà cha của nhân vật chính chỉ là một nhà đầu bếp của một quán ăn nhỏ.

Nói khó nghe một chút,

Lô Bổn Vĩ cảm thấy, loại hình mỹ thực Manga này nếu như nhân vật chính không có tài nấu ăn đầy đủ lợi hại, thì độ thỏa mái của nội dung cốt truyện sẽ hạ xuống.

Ai thích nhân vật chính là đầu bếp gà mờ.

Hắn ôm tâm thái vô tư tiếp tục trượt xuống.

Buổi tối, bên trong quán ăn đang chuẩn bị đóng cửa.

Đúng lúc này, một cô gái đeo kính râm, tại sau lưng dần bảo tiêu nghênh ngang đi vào quán ăn nhỏ.

Nguyên lai cô gái này chính là thành viên của ban quản lý cuộc sống và đô thị. Cái ban quản lý này chuẩn bị ở tại đối diện quán ăn xây dựng một khu phức hợp chung cư cao cấp.

Cho nên họ muốn giải tỏa nhà đất của cái quán ăn nhỏ này.

Souma lấy lý do tiệm cơm chưa bao giờ sẽ để cho khách nhân thất vọng, sẽ phục vụ tất cả món ăn mà khách hàng yêu cầu mọi lúc mọi nơi mà cự tuyệt.

Kết quả là đến ngày thứ 2, tại phòng bếp nhỏ phía sau quán ăn, một mảnh hỗn độn, bao gồm đồ vật bên trong tủ lạnh, toàn bộ thịt , cá, gia vị,... đều bị người nào đó phá hủy.

Nhìn đến đây, Lô Vĩ có chút tức giận.

Đám ban quản lý này vì để cho quán ăn nhỏ đóng cửa, thật sự là dùng đừng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào. Giống như trong thực tế, có một ít nhà đầu tư vì lợi ích mà cưỡng ép đuổi cư dân bản xứ đi như thế!

Quá bá đạo!

Souma cũng nổi giận, hắn lao ra quán ăn, bên chân xuất hiện nước sơn nhỏ xuống.

Ngẩng đầu nhìn lên, bảng hiệu quán ăn lại bị bao phủ toàn là nước sơn màu trắng.

Đúng lúc này.

Nữ nhân của ban quản lý đô thị lại một lần nữa xuất hiện, vẫn là đi trên Limousine, vẫn là được bảo tiêu vây quanh, lộ ra một vẻ cao cao tại thượng: "Cảnh này làm tôi cảm thấy đói bụng quá. Hình như thoang thoảng đâu đó còn có mùi thịt nữa. Món bít tết tôi thường ăn ở khu Roppongi vẫn là ngon nhất. Thích làm sao khi cắn vào một miếng nước thịt tràn ra trong miệng.”

Nàng tiến vào ngồi lên ghế, bắt chéo chân lên:

“Cậu bé, nếu cậu thực sự có tài thì làm món thịt gì đặc biệt thử xem sao?"

Mặt Souma trở nên lạnh, không nói lời nào.

Nữ quản lý chế nhạo nói: " Cậu không phục vụ khách hàng à?Hôm qua cậu không phải nói nếu cậu không thể phục vụ món ăn mà khách hàng yêu cầu thì cậu sẽ đóng cửa và ngừng việc kinh doanh sao? Điều đó đang dần trở thành sự thật rồi đấy, cậu nên đóng cửa đi là vừa. AHAHAHAHA."

Nàng cười lớn.

Lô Vĩ bộc phát khó chịu.

Nhưng mà đúng vào lúc này, Souma chợt thở dài: "Nấu một món thịt mọng nước mỹ vị, cô muốn chỉ là cái này sao ."

Hắn đột nhiên cởi băng vải ở cổ tay ra.

Cái băng vải kia dường như sống dậy, tung bay hoa lệ, biểu tình của Souma có chút mơ hồ, lời kịch lại bị gia tăng to thêm: "Cho tôi thề vĩnh viễn sẽ không tới nơi này làm loạn nữa, chỉ cần cô dám thề, tôi liền có thể làm ra món ăn để cho đầu lưỡi của cô hài lòng."

Cô nàng ngẩn ra, bảo tiêu cũng bị sợ hết hồn.

Hình ảnh kế tiếp, không có từ thoại, chỉ có nhân vật nam chính nhìn chằm chằm nữ quản lý.

Giờ khắc này, Lô Vĩ đột nhiên cảm giác được có chút nhiệt huyết?

Chờ chút .

Mỹ thực Manga, tại sao chính mình lại cảm thấy nhiệt huyết?

Giống như chính mình đang nhìn chiến đấu Manga?

Còn có .

Souma chỉ là một thiếu niên đầu bếp bại bởi cha mình mấy trăm lần, tự tin của hắn đến từ nơi nào?

Giờ khắc này, nội tâm của Lô Vĩ hiện ra hiếu kỳ mãnh liệt cùng mong đợi!

Hình ảnh sau đó dường như thoáng cái tiến vào giai đoạn nóng bỏng.

Rõ ràng nhân vật nam chính chỉ đơn giản là làm đồ ăn, nhưng cho dù là tốc độ thái thịt của hắn, hay là cách xử lý thức ăn cũng để lộ ra một vẻ bình tĩnh mà ngang ngược.

"Làm sao có thể ."

Nữ quản lý sắc mặt thay đổi, lạnh lùng nhìn bảo tiêu: "Ngươi không phải nói là đã đem toàn bộ thịt hủy đi rồi sao?"

Bảo tiêu mồ hôi lạnh chảy xuống: "Tôi rõ ràng đã hủy đi."

Lô Vĩ cũng là cau mày, hắn tin chắc toàn bộ thịt cũng bị hủy, không có thịt, làm thế nào tạo ra thịt?

Rất nhanh, nội dung cốt truyện đưa ra giải thích.

Bạn đang đọc Toàn Chức Nghệ Thuật Gia (Dịch) của Ngã Tối Bạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi NhưLaiPhậtTổ
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 121

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.