Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

khảo hạch

Tiểu thuyết gốc · 1558 chữ

Sau khi ra khỏi chỗ Lão sư Đường Nguyệt, Lúc này hắn leo lên xe thể thao của hắn lái về.

Nếu không phải Lão Sư Đường Nguyệt gọi học có việc thì hắn sẽ đi với Mạc Phàm, vì lâu rồi Hắn chưa gặp Tâm Hạ, nhưng bây giờ đã muộn rồi nên đành phải để lần sau.

Trên xe Lamborghini , Hắn gọi ra Tiểu Tuyết , lúc này Tiểu Tuyết cũng đã có thể biến thành tiểu loli như 4-5 tuổi rồi.

Để nàng ngồi ở ghế phụ , thắt dây an toàn , đầy đủ hết cho nàng.

" Tiểu Tuyết, Ta dẫn ngươi đi ăn với đi mua đồ cho ngươi nha " hắn vừa lái xe vừa nói.

" Được được , ta rất thích , ca ca là nhất " nàng hưng phấn nói.

" Đúng chứ, ta không thương ngươi thì thương ai " Hắn xoa xoa đầu nàng nói.

Hắn bây giờ có chút đau đầu nhưng cũng đành phải chịu vì mẹ hắn đã nhận đinh nàng làm con dâu tương lai rồi, nên bây giờ hắn như là nuôi con dâu từ bé.

Tuy vậy đối với tiểu loli khả ai như vậy, hắn cũng có chút mềm nhũn nha .

Hắn chở Tiểu Tuyết hết đi ăn tôm nướng , kem ... rồi lại mua đồ . lúc này trên xe của hắn đã chất đầy đồ.

Sáng hôm sau hắn đến trường như bình thường.

khi vào đã thấy chủ nghiệm tiết đến sớm đứng trong lớp sẵn , hắn vào lớp đi xuống chỗ của mình .

thấy hắn đến Mạc Phàm liền bắt đầu bắt chuyện.

" A Tuyết Thiên , ngươi nếu có thời gian rảnh thì đến nhà ta chơi a , cha ta và tâm hạ cũng bảo vậy " Hắn hướng về Tuyết Thiên nói.

" Được chứ, ta cũng lâu rồi chưa thấy Tâm hạ , không biết nàng lớn lên sẽ xinh đẹp như nào " Hắn cười cười nói.

" Người đừng đánh chủ ý tâm hạ, chúng ta còn làm anh em không " Mạc Phàm thâm ý nói.

" Anh em cái trứng, trước mĩ nhân anh em chỉ để đem bán nha " Tuyết Thiên cười haha nói mà không thèm để ý lúc này Mạc Phàm mặt đều đen.

cả buổi học thấy chủ nhiệm tiết thông báo và phổ biến tất cả cho buổi sát hạch cuối năm.

Đối với sát hạch cuối năm có thể nói Tuyết Thiên cũng rất mong chờ nha.

Đơn gian hẳn biết hôm nay sẽ có sự hiện diện của Mục Ninh Tuyết , vì vậy hắn cũng có chút mong chờ.

Rất nhanh đến buổi sát hạch cuối năm.

Trong một sân trường, tất cả học sinh đều đã có mặt, Duy chỉ của Tuyết Thiên đang trên đường đến bởi vì buổi sáng Tiểu Tuyết lại muốn đi ăn nên hắn phải bồi nàng , khiến cho bây giờ hắn mới trên đường nói.

Lúc hắn đến thì buổi lễ đã diễn ra một nửa , lúc này đến phiên Ninh Tuyết Thực hành .

hắn thập người đi nhẹ nhàng vào cuối hàng, lúc này cả trường đều đang bàn tán vẻ đẹp của Mục Ninh Tuyết.

Duy chỉ có Mục Ninh Tuyết đứng trên bục cao mặt lạnh băng để ý thấy, nhưng khi nàng thấy hắn bước vào mặt có chút dao động , vì đây là hình bóng luôn quanh quẩn trong đầu nàng kể từ khi bị hắn hôm trộm khiến nàng có chút sững người lại.

Bên dưới sau khi trốn đến nói lí do với chủ nhiệm thì hắn lui ra phía sau , Khi hắn nhìn lên đã thấy Nàng nhìn chằm chằm mình , hắn hướng phía nàng chỉ chỉ xuống.

Mục Ninh Tuyết đang nhìn hắn thấy hắn chỉ chỉ xuống thì rất nghi hoặc, bỗng nàng mới nhớ mình đang chuẩn bị thực hành , điều này khiến nàng có chút bối rồi phóng ma pháp hơi mạnh khiến tinh cảm thạch vỡ vụn.

Khi nhìn Thấy nàng phóng thích ma pháp xong chả trường đều há hốc mồm.

" Trời đây chính là Thiên tài Bác Thành sao, thật kinh khủng "

" đây là thật đi, ta cảm thấy chút lạnh "

" vừa xinh đẹp vừa giỏi giang, không biết ai mới xứng với nàng đây "

Cả trường chìm trong tiếng nghị luận.

Đối với Màn này Tuyết Thiên cũng không quá nhiều phản ứng, hắn chỉ nhìn Ninh Tuyết đi xuống.

Mục Ninh Xuống đi xuống bục , trên mặt nàng có chút nghi hoặc vì nàng chưa thể chắc chắn 100% là hắn.

Khảo hạch tiếp tục.

Dần dần tường người khảo hạch đến gần trưa thì đã xong

hạng nhất đương nhiên là Mạc Phàm, Hàng nhì là Mục Bạch, đương nhiên là do Tuyết Thiên không muốn tham gia bảng xếp hạng này nên vì vậy hắn chỉ làm loé sáng tinh cảm thạch mà không phóng thích, đủ cho vào lớp tinh anh là đúng mục đích của hắn. đơn giản với vài ba cái tài nguyên hắn cũng không quan tâm nên nhường cho những người khác.

Đối với Tuyết Thiên không phóng thích khiến cho Đường Nguyệt và bạn trong lớp hắn rất nghi hoặc.

" Ngươi sao không thi phóng thích, ngươi có thể phóng thích rồi mà, nếu ngươi phóng thích thì chắc chắn là hạng nhất " Đường Nguyệt nghi hoặc hỏi Tuyết Thiên.

" Hạng nhất được gì , ta cũng không thiếu vài ba tài nguyên đấy , còn xếp hạng á , có được gì không ." Hắn quay lại hỏi ngược lại khiến cho Đường Nguyệt cứng họng.

Buổi sát hạch kết thúc hắn hướng về phía Mục Ninh tuyết biểu thị cho nàng đi theo tới.

Mục Ninh Tuyết xin phép Mục Trác Vân đi có việc rồi đi đến chỗ hắn.

Đối với con gái màn này , Mục Trác Vân cũng rất bất ngờ vì rất ít khi thấy nàng đi nói chuyện với một bạn khác giới.

2 người đi đến một góc vàng người, lúc này Tuyết Thiên mở miệng trước .

" A , tuyết tuyết ngươi còn nhớ ta hay không " hắn quay lại cười cười nói với nàng.

Nghe thấy giọng hắn gọi ,Ninh Tuyết có thể chắc chắn đây là hình bóng ở trong đầu nàng mấy năm nay. Nàng có chút xúc động mặt đỏ lên.

Thấy nàng có chút xúc động, tuyết thiên liền đưa tay sờ sờ má nàng an ủi.

" tuyết tuyết, ta xin lỗi là ta không tốt đi mà không nói cho ngươi "

lúc này Ninh Tuyết đã điều chỉnh tâm trạng , nàng có chút tức giận , cũng có chút vui vẻ chất vấn:

"sao ngươi không đi luôn đi mà quay lại làm gì "

" Ta sao mà đi luôn được khi ở đây có bảo bối nhỏ ở đây " hắn xoa xoa đầu nàng nói.

" Hứ, ai muốn làm bảo bối của ngươi " nàng có chút ngại ngùng nói.

Mục Ninh Tuyết lúc này không còn giữ khuôn mặt lạnh như trước được nữa, đơn giản là khi ở gần người mình yêu thì ai cũng yếu đuối.

" Yên tâm, ngươi bây giờ muốn bỏ lại ta cũng không được, ta sẽ theo đuổi ngươi và sẽ cưới ngươi. " hắn ôm nàng vào ngực nhẹ nhàng nói.

Nghe thấy Hắn nói vậy nàng cũng rất hạnh phúc.

Cả hai tâm sư một lúc lâu mới đi ra, đi ra thì đã thấy Mục Trác Vân cãi nhau với Mạc Phàm, đúng như nguyên tác là cả hai đều ước chiến hai năm sau, ở kiếp này vẫn xảy ra như vậy là do khi không thấy tuyết thiên đâu nữa thì Mạc phàm tìm mục ninh tuyết để chuẩn bị đi tìm hắn , nhưng không may bị Mục Trác Vân bắt được.

Mục Trác Vân khiến Mạc Gia Hưng bị thương nên Mạc Phàm rất tức giận.

Đối với diễn biến vậy Tuyết Thiên cũng không ngăn cản, đơn giản là đây cũng là một trong những cơ duyên của Mạc Phàm " địa thánh tuyền ".

Cuối cùng buổi khảo hạch kết thức bàng một ước chiến.

cả trường giải tán Tuyết Thiên cũng đã tạm biệt Ninh Tuyết và hứa có thời gian sẽ đến đế đô thăm nàng.

lúc đi về Mạc phàm gọi lại tuyết thiên biểu thị hắn chuẩn bị về nhà ở kì nghỉ này , hỏi xem Tuyết Thiên có đi không.

Nhưng Tuyết Thiên đã có lịch biểu là sẽ đi giết yêu ma tăng kinh nghiệm nên đã từ chối.

Tạm biệt Mạc Phàm hắn lên xe gọi ra tiểu Tuyết rồi cả hai đi vòng vòng xung quanh rồi mới về nhà.

Tiểu tuyết lớn cũng rất nhanh mới đây đã gần như trẻ 5-6 tuổi khiến hắn rất lo lắng.

Biết Tuyết Thiên lo lắng tiểu tuyết liên giải thích là nàng chỉ lớn nhanh ở lúc nhỏ, khi tăng lên thiếu nữ thì tăng lên rất rất chậm .

Nghe nàng giải Thích Tuyết thiên cũng thở phảo nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Tối Cường Thời Gian sáng tác bởi lucyel
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lucyel
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 7
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.