Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một mình ở tha hương là dị khách (1)

Phiên bản Dịch · 1503 chữ

Thì ra là thi đấu lôi đài mới trạng thái luyện tập... Lâu Thành có bước đầu nắm chắc đối với thi đấu mình sắp tham gia.

ID nữ tính “Thiển Hải Lam” khá sinh động cũng tương đối được hoan nghênh của diễn đàn dùng vẻ mặt gấu mèo ngây người nói: “Lộ gia mang giấy mời cũng phát ra rồi, khẳng định là tính tham gia.”

“Con Đường Lôi Đài” trả lời biểu cảm buồn cười: “Không kiêng được nha! Nhưng ta trạng thái lâu không chiến trận này, quá nửa không vào được top mười sáu cuối cùng, thẹn với chuyên nghiệp cửu phẩm của ta mà!”

Móa, thật đúng là khéo, tùy tiện tham gia thi đấu lôi đài còn có thể gặp người quen... Lâu Thành không trả lời, lẳng lặng đọc, lấy tiêu chuẩn nghiệp dư của mình, vẫn là đừng bại lộ tương đối tốt hơn, miễn cho trở thành trò cười của mọi người, cứ như vậy yên lặng nhìn tiền chuyên nghiệp cửu phẩm làm màu là được.

“Top 16 cuối cùng có gì đặc thù sao?” Phía sau tin tức của “Con Đường Lôi Đài”, tiểu cô nương “Bán Vằn Thắn Đây” phát ra cái vẻ mặt vò đầu.

“Con Đường Lôi Đài” giải thích: “Thi đấu lôi đài tiểu võ thánh này sẽ không hạn chế phẩm giai võ giả dự thi cùng quy mô kẻ báo danh, cho nên thông qua trình độ tiền thưởng để sàng chọn, tiến vào top 16 mỗi người đều có năm ngàn tệ, ai vào top 8 mỗi người lại được một vạn, nếu thắng, xông lên top 4, lại có hai vạn, nếu có thể chen thân trận chung kết cuối cùng, lại được bốn vạn, lấy được quán quân, cuối cùng còn có tám vạn.”

“Nói cách khác, quán quân tổng cộng có thể lấy được mười lăm vạn năm ngàn tệ tiền thưởng, á quân là bảy vạn rưỡi, đối với người đam mê nghiệp dư mà nói, xem như rất hậu hĩnh, nhưng đối với võ giả chuyên nghiệp mà nói, chỉ sợ cũng chỉ cửu phẩm cách tương đối gần, vừa vặn có rảnh sẽ tham gia, không bài trừ có một hai vị bát phẩm tới lúc gấp rút thiếu tiền dùng như vậy đến vô giúp vui, cái này liền mang cấp bậc quy định sẵn xuống, về phần quy mô sao, top 16 mới có tiền thưởng, người đam mê nghiệp dư nào sẽ ngàn dặm xa xôi tham gia, cũng chỉ cùng thành phố sẽ ôm tâm tính thử chút báo danh.”

Lâu Thành đọc hai đoạn văn tự này, thiếu chút nữa hít sâu một hơi, cấp bậc thi đấu này so với bản thân dự đoán còn cao hơn!

Mình còn tưởng là thuần người đam mê nghiệp dư thi đấu lôi đài, ai biết chuyên nghiệp cửu phẩm sẽ không quá ít, bát phẩm cũng không thể bài trừ không tham gia, mà bát phẩm liền ý nghĩa hơn 90% có thể là cao thủ “Đan Khí cảnh”, về phần nghiệp dư nhất nhị tam phẩm, tất nhiên nhiều tới mức vượt quá tưởng tượng!

Sư phụ đây là cố ý để ta mở rộng kiến thức? Hay là tựa như chính lão nói, lão căn bản không rõ giấy mời này là thứ đồ chơi gì? Lâu Thành lâm vào trầm ngâm thật sâu, may mà bản thân cũng không ôm chờ mong gì, luyện võ mới hơn ba tháng cũng không có cách nào ôm chờ mong gì, nhiều lắm cảm thấy mình hẳn là mạnh hơn nghiệp dư bát phẩm cửu phẩm không ít, tăng lên khá mau, tiếp tục như vậy, không cần một năm nữa là có thể xuất sư.

Thôi, dù sao chính là đi tích lũy kinh nghiệm thực chiến, hy vọng có thể đánh thêm mấy trận, nói không chừng vận khí bùng nổ, rút thăm nghịch thiên, một đường xông vào top 16 thì sao? Lâu Thành lạc quan nghĩ, tầm mắt dời về phía dưới, tiếp tục đọc bài viết của “Con Đường Lôi Đài”.

“Cấp bậc rất cao nha, ta còn tưởng tiểu Lôi Đài ngươi có hi vọng lấy top 4!” “Bán Vằn Thắn Đây” tiểu cô nương này thích thêm chữ “Tiểu” trước xưng hô của mỗi người, mặc kệ đối phương tuổi thực tế như thế nào, để mang hai bên đều kéo đến cấp bậc của bản thân.

“Con Đường Lôi Đài” gửi biểu cảm hút thuốc tang thương: “Không được rồi, vài năm trước ta vẫn tự tin có thể tiến vào top 4, bây giờ sao, vận khí không tệ top 16, top 8 là không trông cậy vào, vị sư phụ trước kia chỉ đạo ta luyện võ khi cho ta giấy mời, có chút tiếc hận, cảm thấy ta còn kém ở nghị lực, không kiên trì được.”

“Mặc kệ như thế nào, Lộ gia ngươi vẫn là cao thủ số một trước mắt của diễn đàn chúng ta.” “Thế Gian Cỏ Cây Đều Đẹp” an ủi một câu.

Bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo” cũng nói theo: “Đến lúc đó nhớ trực tiếp, để chúng ta kiến thức một phen phong thái của ngươi!”

“Được! Tranh thủ không để diễn đàn chúng ta mất mặt!” “Con Đường Lôi Đài” gửi biểu cảm đẩy kính mắt ánh mắt sắc bén.

Học sinh trường võ “Nhất Quyền Vô Địch” ở bên dưới nói: “Lộ gia, ta cách Viêm Lăng rất gần, trận đấu khi nào bắt đầu? Ta muốn thừa dịp nghỉ thử một lần, tệ nhất cũng có thể thêm chút kinh nghiệm thực chiến.”

“Được nha, hai anh em ta còn có thể gặp ngoài đời, làm vài chai.” “Con Đường Lôi Đài” trả lời, “Nhưng ngươi nhanh lên, báo danh tám giờ tối nay hết hạn, chín giờ sáng ngày kia liền chính thức bắt đầu thi đấu, bốn đến năm lượt đấu loại trước, sau đó bốn người một tổ tám tiểu tổ thi đấu, mỗi tổ hai người đứng đầu tiến vào top 16.”

“Được được! Ta báo danh xong là đi mua vé tàu, ngồi tàu một giờ là tới!” “Nhất Quyền Vô Địch” trả lời.

Hắn tháng mười thi đấu định phẩm thất bại, chưa thể tấn thăng chuyên nghiệp cửu phẩm, đang bức thiết cần càng nhiều thực chiến hơn để rèn luyện.

“Phía Trên Bầu Trời” vị cô gái này cũng ở bên dưới ồn ào nói: “Các ngươi đều phải nhớ rõ trực tiếp nha, vừa lúc ‘Long Vương’ bọn họ đón năm mới, thật sự quá nhàm chán rồi!”

...

Lâu Thành nhìn bọn họ tương tác với nhau, cảm thấy buồn cười, được, một giải đấu cấp địa khu thế mà có thể để ta gặp được hai người bạn trên mạng, cái này tính là chuyện gì?

Nhưng võ giả báo danh tham gia nhiều như vậy, hẳn là không thể nào gặp phải...

Sau khi tìm hiểu tình huống đại khái “thi đấu lôi đài tiểu võ thánh cúp Phượng Hoàng”, Lâu Thành rời khỏi bài viết này, tới trang web ban tổ chức, xác nhận toàn bộ chi tiết, ngày mai bắt đầu thi đấu ( bài viết là ngày hôm qua ), quá trình thi đấu mười ngày, nếu một đường xâm nhập cuối cùng, chia đều hơi cao hơn một ngày một trận, bất cứ võ giả nào có chí lấy được tiền thưởng đều phải ở lúc ban đầu đấu loại cùng thi đấu tiểu tổ tranh thủ tốc chiến tốc thắng, tiết kiệm thể năng, tránh cho bị thương.

“Tiền tàu xe đi lại, phí dừng chân, tiền thức ăn...” Lâu Thành yên lặng tính chi tiêu, “Móa, đây là tiết tấu để ta móc vốn gốc nha.”

Đó là thứ giữ lại dùng khi hẹn hò Nghiêm Chiêu Kha ra ngoài!

Trừ tiền mừng tuổi gom góp, tiền mặt bây giờ có thể dùng chỉ có “lộ phí về nhà” năm trăm tệ cùng lúc trước tiết kiệm được “đồ ăn” năm trăm tệ, mà nơi cần dùng tiền rất nhiều: Tiền tàu xe đi Viêm Lăng thị, tiền tàu xe từ Viêm Lăng trực tiếp về nhà, mười ngày, ặc, ta khẳng định đánh không đến trận chung kết, top 16 cũng không cần nghĩ, thi đấu tiểu tổ hơi hy vọng xa vời một chút, nhỡ đâu vận khí tốt thì sao? Cũng chính là ăn ở bảy ngày, mỗi ngày còn phải ăn cơm... Đây là tiết tấu ngay cả khách sạn nhỏ nhà trọ nhỏ cũng không ở nổi nha...

Nghĩ chút, Lâu Thành gọi điện thoại về nhà, nói cho lão mẹ trường học có việc, muộn bảy tám ngày mới có thể trở về, mau chóng bổ sung phí sinh hoạt.

May mà lúc trước bởi vì phải đợi Nghiêm Chiêu Kha, có từng tiêm thuốc dự phòng cho lão mẹ!

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dhp.ntm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.