Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không sợ hãi gì cả (1)

Phiên bản Dịch · 1533 chữ

Thôi, vừa lúc có thể triệt để cân nhắc một lần tiêu chuẩn của bản thân, cho dù thua, cũng sẽ không thiếu thu hoạch! Hắn trấn an bản thân, vừa đi về phía quầy phục vụ, vừa ở trên QQ “báo cáo” cho Nghiêm Chiêu Kha kết quả rút thăm, sau đó dùng biểu cảm cười to nói: “Đúng với ý mình!”

Loại thời điểm này không thể nói vấn đề nhân phẩm phù hộ, làm bộ như không có chuyện này.

Trong lúc chờ đợi Nghiêm Chiêu Kha trả lời, hắn xếp hàng đến cuối đội ngũ trước quầy phục vụ, thuận tay lướt diễn đàn, xem bài viết trực tiếp, chỉ thấy “Con Đường Lôi Đài” phát ra nội dung mới:

“Tiểu Quyền hôm nay vận khí không tệ nha, rút trúng một tên chưa có phẩm giai, tên là Lâu Thành gì đó!”

A? Lâu Thành ngây người.

Kẻ chưa có phẩm giai? Tên là Lâu Thành gì đó?

Đây không phải là ta sao?

Đối thủ của ta thế mà lại là “Nhất Quyền Vô Địch” của diễn đàn?

Suy nghĩ ùn ùn chạy ra trong đầu Lâu Thành, có loại cảm thụ vận mệnh thần kỳ vi diệu như thế, tuy trải qua hai vòng đấu loại, nhưng võ giả còn sót lại hơn hai trăm, đây là duyên phận như thế nào, mới khiến mình cùng bạn trên diễn đàn trở thành đối thủ?

Hắn trượt xuống dưới, lật xem trả lời, chỉ thấy “Cái Thế Long Vương” võ si về từ nước ngoài này nói: “Ta tra xét một phen, thực không phải đích truyền các đại phái thế lực lớn, nhưng các ngươi cũng không thể quá xem nhẹ, chưa phẩm giai còn có thể xông qua hai vòng đấu loại, bằng vào vận khí sao có khả năng làm được?”

“Cái Thế Long Vương” có được cơ sở dữ liệu võ đạo khủng bố, đối với tuyển thủ hội võ đạo đại học cả nước đều rõ như lòng bàn tay, nhưng vẫn không biết tình huống của Lâu Thành.

Nhìn hắn trả lời, Lâu Thành lặng lẽ phỉ nhổ một câu, muốn tra được ta, lấy sự từng trải trước mắt của ta, chỉ có đi hệ thống hộ tịch sở cảnh sát cùng sở sinh viên đại học Tùng Thành...

“Con Đường Lôi Đài” gửi biểu cảm bành trướng buồn cười: “Yên tâm, ta coi như là người từng trải, còn không rõ chưa phẩm giai không thể xem nhẹ? Chẳng qua loại người này không coi trọng thi đấu định phẩm nghiệp dư như thế nào nữa, cũng sẽ không bỏ qua thi đấu định phẩm chuyên nghiệp, chưa lấy được chuyên nghiệp cửu phẩm, chỉ nói rõ hắn còn chưa có thực lực như vậy! Ha ha, nếu hắn thực có phong cách ẩn sĩ, ngay cả thi đấu định phẩm chuyên nghiệp cũng không muốn tham gia, vậy hắn báo danh thi đấu lôi đài tiểu Võ Thánh làm cái gì? Đã không đến tiêu chuẩn chuyên nghiệp cửu phẩm, nhiều lắm cũng chỉ một cấp độ với Tiểu Quyền, có cái gì phải lo lắng?”

“Thi đấu cùng một cấp bậc, nhân tố ảnh hưởng thắng bại nhiều lắm, ngươi có lòng tin như vậy đối với Tiểu Quyền?” “Thế Gian Cỏ Cây Đều Đẹp” xen vào hỏi.

“Con Đường Lôi Đài” dùng biểu cảm cười xấu xa nói: “Đương nhiên, Tiểu Quyền là người của ta! Hắn nghiệp dư nhất phẩm đã hơn một năm, từng tham gia hai lần thi đấu định phẩm chuyên nghiệp, kinh nghiệm phong phú, tích lũy thâm hậu, ta cảm thấy vẫn có thể thắng Lâu Thành gì đó nửa bậc.”

“Nói không chừng người ta cũng tham gia thi đấu định phẩm chuyên nghiệp hai ba lần thì sao?” Tiểu cô nương “Huyễn Phạm” chuyên môn tranh cãi trả lời.

Bản chủ “Đại Hiệp Cưỡi Heo” gửi biểu cảm gõ đầu: “Lâu Thành kia mới mười tám tuổi, nếu đã tham gia hai ba lần thi đấu định phẩm chuyên nghiệp, vậy hắn mười lăm mười sáu tuổi đã nghiệp dư nhất phẩm? Thân thể vừa mới hoàn thành dậy thì!”

Tiểu cô nương “Bán Vằn Thắn Đây” vào bài viết: “Ta cá mười bao lạt điều*, Tiểu Quyền có thể thắng!”

(*:một món ăn nhẹ phổ biến ở Trung Quốc. Nguyên liệu chính là bột mì và ớt. Sau khi thêm nước, muối, đường, bột màu tự nhiên và bề mặt khác, bột được ép dưới nhiệt độ cao, sau đó trộn với ớt và các gia vị khác bao gồm cả chất bảo quản có thành phần phù hợp với phụ gia thực phẩm Trung Quốc)

“Ta cá năm quả dưa chuột, Tiểu Quyền phải thua!” “Nhất Quán Thuần Ái Tuấn Cương Bản” dùng biểu cảm buồn cười theo sát sau đó, sợ thiên hạ không loạn.

Bài trực tiếp rất nhanh liền lệch lạc thành bài cá cược, có người cược năm gói mì ăn liền, có người cược sáu cây xúc xích, không khí nhiệt liệt, hầu như sắp quên chánh chủ “Con Đường Lôi Đài”.

“Con Đường Lôi Đài” trả lời:

“Ta cá là Tiểu Quyền, hắn nếu dám thua, ta liền dám bạo!”

Tính số lượng một chút, Lâu Thành phát hiện trên 80% bạn diễn đàn vẫn ủng hộ “Nhất Quyền Vô Địch”, hắn có cảm thấy năm cái cổ vịt cược mình thua, ngược độc nãi một ngụm toàn toàn nhân phẩm, nhưng lại nghĩ tới xã trưởng võ đạo xã đại học Sơn Bắc Hứa Vạn Niên “miệng quạ đen”, quyết định vẫn đừng rủa bản thân, liền làm bộ như chưa đọc được bài viết này.

Tít tít tít, Nghiêm Chiêu Kha trả lời, cô phát ra biểu cảm hỗn độn trong gió: “Mình bầu bạn bà ngoại hàn huyên, bảy tám phút không xem di động, cậu đã đạt được đối thủ ‘tốt’ như vậy?”

“Hì hì, nhân phẩm không được mà, về sau cậu nên lúc nào cũng tăng thêm giúp mình.” Lâu Thành lấy giọng nói giỡn nói.

Tốt nhất là luôn ở bên mình, vĩnh viễn dùng nhân phẩm của cậu chiếu rọi mình...

Nghiêm Chiêu Kha phát ra biểu cảm hai tay giao nhau đặt dưới cằm trầm tư: “Việc đã đến nước này, chúng ta vẫn là suy xét tình huống đối thủ đi, cậu lấy được tư liệu chi tiết của hắn chưa?”

“Còn đang xếp hàng, hôm nay người xem nhiều lên rồi.” Lâu Thành dùng biểu cảm cười ngây ngô trả lời, “Dù sao mình là không có hy vọng vào top mười sáu lấy được tiền thưởng, lại có hai vòng trước đó rèn luyện, tự nhiên hy vọng đối thủ lần lượt mạnh lên, hoàn thành thật tốt mục tiêu diễn luyện thực chiến.”

Nghiêm Chiêu Kha trả lời biểu cảm che miệng cười: “Chanh Tử, cậu có tiềm chất võ đạo cuồng nha.”

Trong lúc nói chuyện phiếm, Lâu Thành xếp hàng đến trước quầy, cô nương phục vụ nhìn hắn một cái thật sâu, chưa hỏi tra cái gì, trực tiếp đóng dấu tư liệu chi tiết “Nhất Quyền Vô Địch” Kim Đào cho hắn.

“Cô, nhận ra tôi?” Lâu Thành kinh ngạc.

Cô nương quầy phục vụ cười tủm tỉm nói: “Trong hơn hai trăm tuyển thủ còn lại, chỉ có một mình cậu là chưa có phẩm giai.”

“Như vậy à.” Lâu Thành có chút hiểu ra.

“Đối thủ lần này của cậu là nghiệp dư nhất phẩm, cố lên nha!” Cô nương quầy phục vụ bừng bừng hứng thú nói một câu.

Lâu Thành đầu tiên là sửng sốt, chợt mỉm cười: “Cảm ơn!”

Trên thế giới này, người tốt bụng vẫn rất nhiều!

Rời khỏi quầy phục vụ, hắn nhanh chóng xem tư liệu một lần, nhặt thứ quan trọng gửi cho Nghiêm Chiêu Kha: “Kim Đào, mười chín tuổi, nghiệp dư nhất phẩm, đệ tử trường chi nhánh Cựu Khúc học viện võ đạo Hải Uyên, cao một mét tám mươi lăm... Huấn luyện viên, cậu thấy thế nào?”

Nghiêm Chiêu Kha rất có cảm giác tham dự trả lời bằng biểu cảm kính râm loang loáng: “Trường võ đạo Hải Uyên à, mình đi tra một chút chương trình học của bọn họ, xem dạy công phu gì, cậu đợi một chút ~ “

Có internet đúng là tốt... Lâu Thành thầm khen một câu, tới phụ cận lôi đài thứ hai, tùy ý tìm cái ghế ngồi xuống, lại bắt đầu xem bài viết đặt cược kia, không, bài viết trực tiếp.

Mấy chục người sau khi nói vô tổ chức một trận, bởi vì “Phía Trên Bầu Trời” tiến vào, đề tài trở về quỹ đạo.

“Tiểu Quyền bây giờ trạng thái thế nào? Có khẩn trương hay không?” “Phía Trên Bầu Trời” hỏi.

“Con Đường Lôi Đài” nghiễm nhiên một tư thế người phát ngôn: “Tiểu Quyền rất thận trọng, nhưng không khẩn trương, hắn không chơi di động, đang bình tâm tĩnh khí, điều chỉnh thân thể, tranh thủ lấy trạng thái tốt nhất thi đấu.”

Bạn đang đọc Võ Đạo Tông Sư (Dịch) của Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dhp.ntm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.