Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Tiểu thuyết gốc · 1247 chữ

Trần Phong, hắn là thành viên của đội Đặc nhiệm, nhưng một lần không may trong lúc Thực hiện nhiệm vụ lại bị hạ sát, sau khi tỉnh lại thì mới phát hiện mình xuyên không đến một thế giới khác, đau nhất là cơ thể rắn chắc ngày nào của hắn đã không còn, mà bây giờ chỉ còn một hình hài của đứa bé chín mười tuổi.

Tính đến nay đã ba ngày, từ lúc hắn tỉnh dậy hắn phát hiện mình đang nằm ở giữa rừng, một thân một mình đi tìm đường thoát, nhưng khổ thay cứ đi mãi đi mãi vẫn ở trong rừng

Cực nhất là ban đêm, có hôm hắn bị mấy con sói hoang rượt chạy tới sáng, cơ thể hắn đã bị thay đổi, thể lực cũng bị giảm đi nên để chạy thoát cũng là một chuyện vô cùng khó.

đói khác, mệt mỏi, đã nhiều ngày liền hắn phải trốn chạy, rất may là hắn đã có tinh thần của vững chắc của một chiến sĩ, sợ hãi vốn không hề có, nếu là một người khác chắc còn tệ hơn.

Cố gắn lê từng bước, hắn đã không chịu được nữa, hôm nay là ngày thứ tư, hắn đã không còn sức nữa, cả thân hình của hắn ngã lăng ra đất, ý thức cũng mất từ từ.

- Chào ký chủ

- ai..ai vừa mới lên tiếng, mau bước ra

Lúc này hắn thấy mình đang ở trong một không gian tối đen, một vài vị trí lại lấp lóe ánh tím làm cho hắn thấy vô cùng kỳ dị

- tôi là hệ thống

- hệ thống ? Ngươi là hệ thống của ta ?

Tuy hắn là lính đặc nhiệm nhưng cũng biết vài câu truyện xuyên không nhận hệ thống, không lẽ cũng có ngày hắn được hóa thân vào mấy câu truyện đó sao.

- đúng vậy tôi là "Trạm Hệ Thống 01" xin phục vụ ký chủ.

- phục vụ ta, vậy ngươi làm được gì ?

Lời nói vừa phát ra một luồn dữ liệu lập tức được truyền vào não hắn.

Hóa ra hệ thống có thể giúp hắn trao đổi nhưng vũ khí, kỹ năng… tóm lại là mọi thứ hắn muốn, quan trọng là không phải chỉ có một mình hắn.

- này, linh tệ là thứ gì, làm sao để có ?

- linh tệ là thứ dùng để trao đổi của con người ở nơi này, kiếm linh tệ thì người có thể bắt yêu thú đem bán, xin hoặc vai mượn ai đó, hay cũng có thể cướp, hệ thống sẽ không quan tâm cách kiếm linh tệ của ký chủ.

WTF hắn là ai chứ, nên biết trước đây hắn là lính, là bộ đội đấy, kêu hắn đi cướp cái này chẳng khác nào viễn tưởng, còn đi xin, không đâu hắn tuy là bộ đội nhưng vẽ ngoài cũng rất quan trọng, cái này thì cũng không được vậy thì đi bắt yêu thú gì đó, nhưng đau nhất là hắn bây giờ chỉ là một đứa trẻ làm sao có sức bắt yêu thú.

Lúc này hệ thống lại lên tiếng.

- hệ thống có quà chào mừng ký chủ, ký chủ có muốn xem không.

- có quà sao? Quà gì mau cho ta xem

- đinh. Hệ thống tặng ba bình tụ khí đang, năm bình linh dịch , ba viên bình cảnh đản.

- đinh. Hệ thống tặng một công pháp vô danh

- đinh. Hệ thống tặng 1000 linh tệ

Mỗi một thống báo vang lên lập tức có một hình ảnh hiện ra, không những vậy mà thông tin về vật phẩm cũng được nạp vào ý thức của hắn, và cái làm hắn để ý nhất là ba bình linh dịch, công dụng mỗi bình giúp tăng thể lực lên nhiều lần, pha linh dịch với nước ấm, ngồi ngâm càng lâu thì càng công hiệu.

Hiện hắn rất khó chịu với cơ thể yếu đuối này, muốn khỏe hơn chừng nào hay chừng đó

- hệ thống ta muốn dùng linh dịch ngươi có thể đưa ta trở về không.

- ký chủ đang bên trong thức hải của bản thân, nếu muốn trở ra thì hãy tập trung suy nghĩ về bên ngoài để thần thức đẩy người trở ra.

Nghe lời của hệ thống hắn nhắm mắt lại suy nghĩ, cứ tưởng là rất khó khăn nhưng vừa mới động niệm là hắn đã trở lại, chính xác là tỉnh lại.

Mở mắt ra hắn nhìn xung quanh, lúc này hắn đã không còn trong rừng nữa mà đang ở trong một căng phòng với kiến trúc cổ trang, tất cả điều bằng gỗ.

Chợt hắn phát hiện có tiếng nói nên nhìn ra giữa phòng, cả hai người điều mặc trang phục cổ, nghe giọng nói thì là một nam một nữ.

- Dược sư, thằng bé thế nào rồi ?

- phu nhân đừng lo, thằng bé này bị lạc trong rừng nhiều ngày nên bị đói, cộng với mất sức nên ngất đi thôi, cũng may là gặp lão gia đưa về nếu không e là, à chỗ ta có một bình bổ khí đan nhị phẩm, phu nhân cứ cho thằng bé uống vài ngày là khỏe

- cám ơn ông, để ta tiễn ông một đoạn

Cuộc trò chuyện đã dứt hai người đó cũng đi khỏi, lúc này hắn mới ngồi dậy,

- là bà ta cứu mình à.

- bà ta là Trần Phu Nhân, 43 tuổi, Người của trần gia, không rõ cấp bậc, đức tính, gia giáo điều tốt.

- hệ thống ngươi vừa lên tiếng à ?

- nhiệm vụ của hệ thống là cung cấp những gì mình biết cho ký chủ.

- ra là vậy, nhưng ngươi nói cấp bậc gì không rõ ?

Lại một lần lữa hệ thống bất ngờ nạp dữ liệu vào đầu hắn, dữ liệu lần này vô cùng nhiều, nói về nơi này, các tông môn, huyện xã, cấp bậc tu luyện, ma thú, vũ khí….

Thì ra còn người ở nơi này lấy tu luyện là chính, ai mạnh có quyền, và cấp bậc phân biệt theo Luyện khí - Luyện Hồn - Hồn Sư - Ngân Hoàng - Kim Hoàng - Linh Đế - Chiến Linh - Đấu Giã - Huyền Thần, Mỗi cấp chia ra mười tần

- này tại sao ngươi lại không đọc được cấp bậc của Trần Phu Nhân vậy ?

- không phải hệ thống không đọc được mà vì ký chủ không có quyền biết.

- sao lại không có quyền ?

- ký chủ hiện tại cả luyện khí cấp bậc cũng không có, nhưng quyền lợi của ký chủ chỉ được biết tu vi những những kẻ cao hơn người từ hai cấp trở xuống

- ra là vậy, niếu vậy chắc trần phu nhân gì đó phải là hồn sư trở lên đúng không?

- có thể coi là như vậy.

Lúc này hắn ngồi trầm tư suy nghĩ, không biết có nên ở lại nơi này không, theo hệ thống thì vị phu nhân này là một người tốt, vã lại hắn hiện giờ chỉ là một đứa bé, không thể tự lập được.

Đang mãi suy nghĩ thì đột nhiên có người từ bên ngoài bước vào, hai nữ nhân, một người chính là vị trần phu nhân khi nãy, một người thì chỉ tầm mười lăm, mười sáu tuổi, ăn bận không bắt mắt như vị phu nhân kia nên chắc là nha hoàng

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 99

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.