Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vui Đùa

Tiểu thuyết gốc · 1807 chữ

Hai người một nam một nữ song song cùng đi, nam thân hình thanh tú, có chút tuấn dật, nữ như một bông hoa vạn sắc xinh đẹp mê người, tới một chỗ ngọn núi có nhiều sương mù bao phủ, Hạ Phàm lên tiếng nói : ”Nơi đây tập trung khả năng là một bầy rắn lớn, ta cần là độc của một con Ngũ Độc Xà, nếu như việc này thuận lợi phần hồi báo ngươi coi như xong.” Ánh mắt Hạ Phàm nhìn một vùng toàn bộ bị mây mù bao phủ đoán trước, nói tiếp : “Một chỗ như vậy theo tập quán chắc chắn bầy rắn đã sinh ra Vương, nếu lâm vào quần chiến, hẳn là không toàn mạng chở ra cho nên cần điều tra xem Ngũ Độc Xà nằm ở vị chí nào, cho nó một kích trí mạng như vậy giảm thiểu được rất nhiều phiền phức.”

“Theo ý của ta Ngũ Độc Xà Ngươi tìm đã thông linh rất cao, thứ nhất nó sinh ra đã gần như là Vương của loài rắn, thứ hai huyết mạch chúng tiếp cận với loài cửu đầu xà, là huyết mạch rất mạnh, khi sinh đã mang theo uy áp với các loài khác, hơn nữa lại thích ăn đồng loại cho nên rất có thể Vương ở núi này hẳn là nó không thể nghi ngờ.” Ánh nguyệt Tiên Tử nhìn Hạ Phàm cho là hắn phân tích chưa đủ sâu xa nên nhắc kỹ.

Không nghĩ tới nữ nhân này lại thông minh như vậy, hoặc trước kia đã đánh giá sai nàng rồi. Hạ Phàm lâm vào tự hỏi bên trong, xong cho ra một kết quả không thể coi nhẹ nàng, có lẽ lúc hai tên sát thủ chết đã để nàng đối với mình sinh lòng hiếu kỳ hoặc nghi ngờ, dù sao Minh Thiên Cảnh giết Phân Thần Cảnh quá là nổi bật.

“Là ta sơ sót, không biết Tiên tử có cao kiến gì hay không?”

“Việc của ngươi liên quan gì tới ta? Nhưng nghe ngươi gọi ta Tiên Tử, ta cũng không ngại bày cho ngươi một loại phương án tốt, đầu tiên Ngũ Độc Xà là loài rắn như các loài bò sát khắc ưa thích phơi nắng, mà bây giờ đã mùa thu thời tiết hiếm khi có ánh nắng, ngươi chỉ cần chú ý khi nào trời nắng, tìm thấy nó đang tắm nắng cho nó một kích chí mạng là được.” Ánh Nguyệt Tiên Tử nghĩ ra một kế, một tay xoa cằm chăm chú nói.

“Đúng là bọn chúng có sở thích đó, nhưng không có nghĩa là chúng mỗi lần nắng đều sẽ ra đó. Nên biết yêu thú Minh Thiên cảnh đã có rất cao linh chí không thua chúng ta, hơn nữa huyết mạch lại tiếp cận Cửu Đầu Xà, có lẽ nên tham khảo nhưng để vận dụng rất khó.” Hạ phàm mặc dù đồng ý với đề nghị, nhưng lại cho là dùng đối phó cấp thấp yêu thú tạm được, còn để đối phó yêu thú đã thông linh cực mạnh như Ngũ Độc Xà là rất khó thực hiện.

Theo Hạ Phàm cũng chưa nghĩ ra cách gì tốt, cả hai lui lại hai nghìn mét ở một khu khá xa dựng lều trại, hắn đi săn một con thỏ rừng về định làm thỏ nướng như mọi lần trước đây đi lịch duyệt, kết quả bị Ánh Nguyệt Tiên Tử đoạt đi mang ra các loại dụng cụ như nồi, bột canh, các loại gia vị đầy đủ cho vào làm thỏ hầm thuốc bắc.

Đây chính là điều làm Hạ Phàm kinh ngạc, theo những người tu luyện giả ở cấp Linh Thiên Cảnh đã có thể không cần ăn uống, mà chỉ cần hấp thu linh khí là đủ, mà một nữ nhân như Ánh Nguyệt Tiên Tử treo trên đầu một bảng Tiên Tử danh xưng, nhất là xinh đẹp như tiên nữ giáng trần vẫn là biết nấu ăn.

Phát hiện Hạ Phàm nhìn mình, Ánh Nguyệt Tiên Tử không khỏi đắc ý nói : “Ta rất đẹp đúng không? Nếu như ngươi gia nhập ta Hồng Thiên Tông có thể có cơ hội theo đuổi ta thế nào?”

“Ngươi đừng tự luyến như vậy, mặc dù có chút xinh đẹp, nhưng với ta cũng chỉ để nhìn cảnh đẹp ý vui mà thôi.” Trong não suy nghĩ, hóa ra muốn lôi kéo mình gia nhập Hồng Thiên Tông, có lẽ nếu lôi kéo được mình, nàng hẳn là được phần thưởng rất khá đi.

Gặp Hạ Phàm không thừa nhận, Ánh Nguyệt Tiên Tử càng cho là hắn chắc chắn xấu hổ đi dù sao còn trẻ vậy thiếu niên.

“Ta mặc dù hơi kém về mặt quán xuyến nhà cửa, nhưng 'nữ công gia chánh' ở Thiên Long Đại Lục trừ những người phụ nữ cao tuổi ra, ta tự nhận là số hai không ai dám xưng số một.” Gặp Hạ Phàm ngoảnh mặt làm ngơ Ánh Nguyệt Tiên Tử giới thiệu chính mình hi vọng hắn có thể gia nhập vào Hồng Thiên Tông.

Nếu thuyết phục dược một thiếu niên có thể vượt cấp giết địch, chắc chắn là thiên phú rất cao, vậy nàng được thưởng cũng rất hậu hĩnh đi, nên không tiếc làm ra các loại dụ dỗ.

Nhìn Ánh Nguyệt Tiên Tử lải nhải chào hàng mình tốt đẹp như thế này, tông môn mình bá khí thế kia, gia nhập sẽ được học cao cấp công pháp, tu luyện ở mật địa linh khí nồng nặc các loại. Hạ Phàm nhàm chán bèn chuyển chủ đề, nói : “Nghe nói nữ nhân học nữ công gia chánh rất giỏi các loại đàn hát, ca múa, không bằng múa hát một bài cho ta xem có thật như lời nói hay không thế nào?”

“Tốt cũng lâu ta không đàn, liền cho ngươi mở mang tầm mắt một phen bản Tiên Tử tài nghệ.” Cũng không biết vì lý do gì nghe tên kia nói vậy nàng lại không chút do dự đồng ý, có lẽ chính là muốn lôi kéo đi.

“Khúc này tên Họa Tình do một thiếu nữ Trương Quỳnh Anh viết khi trong một lần gặp được người trong mộng, nghe nói khúc này sáng tác vào ba nghìn năm trước, là một trong những khúc ta yêu thích nhất.”

Nhìn Ánh Nguyệt Tiên Tử từ nhẫn không gian móc ra một cây đàn màu xanh đặt trên đùi bắt đầu đàn, Hạ Phàm có chút không ngờ tới vốn chỉ là nói vui mà thôi.

Nghe giai điệu êm ấm, vang lên bên tai, lại là tuyệt sắc giai nhân trước mặt, Hạ Phàm nếu nói tâm không động là giả dối, chỉ là tâm chí kiên định ngăn lại được mà thôi, đổi lại nam nhân khác có lẽ đã nhào tới ăn sạch sẽ, không sót cái gì.

“Rất tuyệt !!! Không bằng ta gọi ngươi là Nguyệt Nhi thế nào? ta nghe nói nữ nhân chỉ thường đàn cho nam nhân mình thích, tỏ tình như vậy có chút vội vã, nhưng ta miễn cưỡng có thể chấp nhận, gọi Nguyệt Nhi càng thân mật hơn một chút có thể kéo lại khoảng cách giữa chúng ta gần nhau hơn.” Dù sao để hắn gọi tên Ánh Nguyệt Tiên Tử có chút dài, lại lộ ra chút ngăn cách, không bằng trêu ghẹo nàng một phen rút ngắn khoảng cách hai người.

Đang đàn Ánh Nguyệt Tiên Tử hơn nghĩ một chút là mặt hồng lên, xấu hổ thẹn thùng nói : “Ngươi nằm mơ đi !!! Ta chỉ là tự nhiên muốn luyện tay chút thôi, ta họ Dương tên Ánh Nguyệt ngươi có thể gọi ta là Ánh Nguyệt sư tỷ.”

Nhìn cảnh đẹp ý vui trước mắt Hạ Phàm cũng thổn thức, không biết lúc nào mới được một cuộc sống yên ổn. Con đường của ta có lẽ sẽ rất dài, tương lai nếu có một ngày thái bình hắn sẽ nhất định trân trọng nó.

“Không thể nào, vẫn là quen gọi Nguyệt Nhi nghe tốt hơn một chút, lại nói ta cũng chưa chắc ít tuổi hơn ngươi.” Hạ Phàm dù sao cũng nhàm chán gây chút chuyện để giải chí vui vậy.

“Nhìn ngươi mặt non nớt như vậy, xem ra da mặt cũng không mỏng chút nào.” Gặp Hạ Phàm cố khiêng tên thân mật ra Ánh Nguyệt Tiên Tử hừ lạnh, tay gảy đàn một đạo sóng âm công kích đi qua.

Nhìn đạo sóng âm Hạ Phàm tùy tiện nghiêng người là tránh đi, hô to nói : “Nguyệt Nhi đây là muốn ám sát bạn trai sao !!! Nữ nhân nên dịu dàng một chút, chưa ai nói với nàng tính nóng dễ mặt dễ mọc mụn sao?”

“Tốt lắm Hạ Phàm xem bản Tiên Tử trị ngươi thế nào.” Liên tục bị trêu ghẹo khiến Ánh Nguyệt Tiên Tử tâm tình không tệ có chút bão nổi, rõ ràng được đà lấn tới. Không chút do dự nàng rút kiếm thi triển một chiêu vẩy kiếm pháp đánh qua.

Nhìn thấy một kiếm này Hạ Phàm biết không có ác ý, nhưng đón đỡ lại có chút trận vật, dù sao cách biệt là một cảnh giới lớn.

Đánh qua đánh lại tới nửa đêm, sau khi áo quần Hạ Phàm rách tung tóe tóc rối bời, lộ ra mảng thịt cơ bắp, mới ngừng lại.

“Biến thái !! Nhanh mặc quần áo lại.”

Nhìn thấy khuôn ngực rắn chắc của Hạ Phàm, Ánh Nguyệt Tiên Tử lấy tay che mắt xấu hổ quát. Lúc đó ra tay hơi nặng không ngờ làm hỏng áo hắn nhanh như vậy.

Vốn đang mệt mỏi, nghe vậy Hạ Phàm trợn mắt lên hét to : “Ý gì? đây là ta bị ngươi nhìn thấy ah, trinh tiết của ta, sau này ai còn muốn lấy ta nữa, không ngờ trinh tiết của ta lại bị ngươi nhìn thấy, lại còn hô ta biến thái. Nhìn ngươi có dạng che tay như vậy sao, mỗi ngón cách nhau một chiếc đũa như vậy ngươi che làm gì? Có dạng này che mắt sao, thiên lý ở đâu?

“Ta cũng không nhìn thấy gì hết ngươi yên tâm.” Bị vạch trần, tâm hồn thiếu nữ run lên, tim đập thình thịch ngày càng nhanh, Ánh Nguyệt Tiên Tử xoay mặt ra phía sau tay dơ lên trời thề nói.

“Ngươi nói mình chính mình tin sao?” Móc từ nhẫn không gian ra một bộ quần áo mới mặc qua bên ngoài Hạ Phàm giả vờ tức giận nói ra.

Bạn đang đọc Trận Luyện Thế Giới sáng tác bởi huan12345
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huan12345
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.