Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ý đồ xấu xa

Tiểu thuyết gốc · 2085 chữ

" Vậy gọi Công Tử là được ! Ta không thích cái kia !"

Lê Phong cũng nhanh nhạy đáp : " Nghe lời công tử !"

Vừa nói vừa cười cười lấy lòng, Lê Phong liền móc ra từ nhẫn trữ vật một chiếc hộp bằng gỗ đưa tới trước mặt của Lục Bảo.

" Cái này chính là số linh thạch của công tử !"

Lục Bảo cầm cái hộp gỗ này lên cảm nhận đây chính là một hộp gỗ bình thường mà thôi, nhưng bên ngoài được khắc một loại trận pháp không tầm thường.

" Công tử ! Vì bảo mật của Minh Nguyệt lên tất cả các đồ vật của các đại nhân Song Long đều được đặt cấm chế cấp cao ! Chỉ có thể dùng lệnh bài Song Long mới mở được !"

Nghe thấy vậy Lục Bảo liền gật đầu rồi lấy ra lệnh bài Song Long rồi truyền linh lực thông qua lệnh bài tới hộp gỗ. Chỉ thấy hộp gỗ kêu nhẹ nhàng một tiếng rồi nắp hộp hé ra. Lúc này hắn liền cất đi lệnh bài rồi đưa tay mở ra hộp gỗ. Trong đó liền có năm chiếc nhẫn trữ vật, tổng cộng là 20 ức linh thạch hạ phẩm !!!!!! ( 1 ức = 100 triệu, 20 ức = 2 tỷ )

Thấy số lượng này hắn cũng một trận cảm giác. Dù là hắn có ước lượng rất lớn rồi, nhưng vẫn chưa thể nghĩ tới con số như này. Chủ yếu là hắn vẫn còn chưa hiểu rõ quy mô của Minh Nguyệt tổ chức mà thôi, tuy đồ vật bán ra giá có ít nhưng lợi nhuận cao khó tả. Cộng thêm số lượng người ở Mộc Nguyên Đại Lục có thể mua ! Thì giá cả này vẫn chưa là gì.

Sau khi thu hết đồ xong hắn liền hướng Lê Phong hỏi : " Cơ sở này ngươi quản lý một năm thu nhập ra sao ?"

" ... Cái này ... 40 - 50 triệu linh thạch hạ phẩm đi... một ngày cũng có khả năng tới bảy tám vạn linh thạch hạ phẩm ! Các dịp lớn thì cao hơn.. bù đắp vào thì một năm cũng 40 - 50 triệu ..."

" Hóa ra là vậy...." Nghe Lê Phong này nói xong hắn liền cảm thấy như Vu Sơn Thành này cấp ba có bốn phân bộ, là tổng cộng 200 triệu linh thạch hạ phẩm. Là hắn kiếm tiền trong ba tháng bằng bốn đại phân bộ này kiếm trong mười năm rồi ...

Tuy nói vậy hắn là vẫn không hài lòng, có lẽ là do giá trị của gia vị vẫn quá thấp lên dù có đông đảo số lượng người mua chăng nữa cũng khó mà kiếm được nhiều hơn. Dù sao ở đâu cũng vậy, tiền luôn là một trong những điều quan trọng nhất ! Nhưng hắn cũng chỉ nghĩ vậy mà thôi, dù sao với số tiền này hắn còn không biết bao giờ mới tiêu cho hết. Hắn chỉ lo một cái là chưa đủ nhét kẽ răng cho cửa hàng mà thôi. Vốn chuyến này muốn về Đan Thành là đã hoa đi 10 triệu linh thạch hạ phẩm cho đứa nhỏ Trần Anh rồi. Hắn cũng là không rõ cảm xúc của mình, nhưng hắn là thấy thích đứa nhỏ này. Chỉ vậy mà thôi, tiện sau này có muốn xây dựng thế lực thì cũng đỡ cô đơn....

Sau đó hắn liền tạm biệt Lê Phong rồi lại hướng tới Đan Vương Các mà đi. Hắn muốn chuẩn bị trước số lượng đan dược để đột phá lên Nguyên Anh, phòng trường hợp sau khi đột phá bên ngoài linh khí thiếu thốn gây tổn hại lâu dài tới cơ thể. Dù sao thì từ Nguyên Anh trở lên mỗi lần lên một đại cảnh giới đều phải gặp thiên kiếp rồi.

Còn Lê Phong vẫn đang ở lại căn phòng đó suy tư, với hắn quan hệ cùng thông tin liền ngồi suy tính. Sau một lúc tính toán thì mặt hắn mở lớn hai mắt khó mà tin được đứng dậy nhìn về phía Lục Bảo rời đi. Trong Minh Nguyệt tổ chức dù có cấm một số thông tin lưu hành thì những quản lý cấp cao như Lê Phong hắn cũng đoán được ra một hai phần. Như thứ gọi là gia vị riêng phân bộ này của hắn trong thời gian ba tháng liền tiền lời lên tới .... hắn liền nhân nó lên với số phân bộ của Minh Nguyệt làm cho hắn đứng đó nuốt nước bọt ừng ực....

Lê Phong : " Cái này ... vị đại nhân này .... ực....."

Cái này hắn liền tự nhủ chính mình sau nhìn thấy vị này phải vuốt mông ngựa thật mạnh !!! Chỉ cần đi theo vị này thì quản lý cái phân bộ này làm gì đâu !

------------------------

Còn bây giờ Lục Bảo đã tới Đan Vương Các rồi, trước lúc tới hắn có liên hệ với Ninh Ngọc tỷ. Nàng có bảo hắn đợi ở dưới đó một lúc do có việc chưa xong.

Hắn liền không muốn đứng ở trước phân bộ người ta ngốc lên dùng Quang Minh năng lực phân tán ra bao quát toàn phân bộ Đan Vương Các tìm kiếm Ninh Ngọc.

Cái này cũng là hắn trong ba tháng phát hiện ra là ban ngày dùng Quang Minh tốt hơn dùng Hắc Ám năng lực rất nhiều, nhất là càng lúc mặt trời lên cao nắng gắt càng dễ dàng hơn. Hắn chưa đạt tới Nguyên Anh lên chưa có thần thức nhưng theo hắn suy đoán thì chưa chắc thần thức có thể mạnh hơn năng lực này. Chủ yếu lúc hắn di chuyển vận dụng Hắc Ám là tránh trường hợp lên cao quá chạm mặt phải tu sĩ Phá Phàm đi ngang qua, lúc đó thì chỉ cần đông kết không gian lại là hắn tính mạng bị treo luôn.

Càng đọc nhiều bí tịch thì hắn càng hiểu rõ về sức mạnh của các tầng tu sĩ nhiều hơn, tuy là trong Ngọc Đỉnh Sơn chỉ có tới Phá Phàm. Bên trên nữa là Chân Tiên cũng không có bao nhiêu nhắc nhở, nhưng cũng để hắn cảm thấy mình phải cẩn thận hơn rồi. Chủ yếu ở đây là nhiều người lên hắn cũng không ngần ngại sử dụng năng lực ! Dù sao có bị phát hiện cũng khó mà truy ra được hắn !

" Phụt...."

Đột nhiên mũi hắn bắn ra một hồi tinh huyết, Lục Bảo liền lấy tay bịt lại ngay. Vừa nãy hắn có phát hiện thì hóa ra Ninh Ngọc tỷ đang là tắm rửa tại phòng riêng !!! Cái này một trận phong vân quá sức với hắn a...

Đỏ mặt đứng đó liền không có ý muốn xem thêm nữa, hắn là sợ tí nữa nhỡ gặp mặt hắn không chịu được chắc là chết mất. Nhưng trong đầu vẫn đang hình nhớ lại hình ảnh kia, thật là ....

" Lần sau phải hạn chế cái này mới được ..."

--------------------------

Cũng chẳng qua bao lâu thì thấy hình dáng Ninh Ngọc ra trước cửa nhìn đông ngó tây tìm hắn, hắn liền tiến tới đó gặp mặt.

" Ha ha ! Thiên đệ có vẻ đột phá rồi ha ! Chúc mừng nha ..."

Ninh Ngọc thấy Lục Bảo liền lên chào vui cười khanh khách, lần đầu vị này tiểu đệ khiến nàng ấn tượng khó quên. Như nàng biết chỉ là xung quanh bí ẩn cùng nhiều tiền !! Càng không giống mấy loại thiếu gia ăn chơi hay công tử giàu có khác.

" Ninh tỷ cũng là xinh đẹp hơn a..."

Lục Bảo cũng ho nhẹ đáp một câu, vừa đáp mắt hắn lại đảo qua một cái đỏ hết cả mặt rồi cố gắng nhìn sang hướng khác đổi chủ đề.

" Đi vô thôi đệ đang gấp ! Khụ..."

Ngọc Ninh chưa kịp đáp thì thấy Lục Bảo đã đi vào cửa hàng một hướng mất rồi liền chạy theo gọi :

" Thiên đệ ! Ngươi đi nhầm đường a !!"

Lục Bảo : " Ha... đi thôi ! Tỷ dẫn đường đi...."

Nhìn thấy hắn nói chuyện với mình mà mắt lại nhìn ra chỗ khác Ninh Ngọc liền nhíu mày suy nghĩ dẫn hắn lên tầng sáu. Trên đây hầu như đều là phòng tiếp khách riêng của Đan Vương Các, chỉ có các vị giao dịch hoặc khách hàng lớn mới được đặt chân tới đây.

Chỉ là lúc này lúc đi lên thì chạm mặt Tâm Minh !! Lúc này Tâm Minh cũng cùng Thiên Vân của Thiên Gia nhị công tử đi ra từ trong một phòng. Gặp Lục Bảo hắn Tâm Minh cũng nổi lên lãnh ý cùng chút sát khí. Lần trước hắn đã để tiểu tử Thiên Linh này chạy một lần rồi ! Lần này hắn là không muốn bỏ qua cái này tiểu tử.

Ninh Ngọc thấy vậy cũng nhíu mày liền nói : " Minh Tâm ! Cái này ngươi cũng đừng làm khó dễ ! Ngươi cũng biết hắn là một trong các khách hàng lớn đó !!"

" Hừ ! Vân công tử ! Chúng ta đi thôi..." Minh Tâm hắn chỉ hừ nhẹ một cái rồi đưa ánh mắt nịnh hót sang phía Thiên Vân có ý dẫn đường đi ra.

Thiên Vân cũng cảm thấy có chút gì đó nhưng cũng cùng Minh Tâm hướng đi ra, chỉ là ra tới cửa Thiên Vân liền nói : " Minh Tâm ! Tiểu tử kia là ai ?"

Minh Tâm : " Công tử ! Ta cũng không quá rõ ràng hắn là ai ! Nhưng lần trước tiểu tử đó đến mua đan dược liền phỉ báng ta lên có chút thù nhỏ !!"

" Ta thấy ngươi còn chưa trung thực a... nếu chỉ là một tiểu tử bình thường sao có thể tiến tới lầu sáu của Đan Vương Các chứ !" Thiên Vân nở nụ cười gian gian nhìn về Minh Tâm nói.

Thấy kiểu nhìn này hắn liền thở dài nói : " Cái này công tử ... không biết tiểu tử kia là như thế nào nhưng rất là có tiền a..."

" Có tiền ? Ngươi đùa ta ?...."

" ...."

" Lên tới tầng sáu ở đây ai là không có tiền ! Ngươi nói như bằng không vậy !"

Nghe thấy câu này Minh Tâm liền nổi lên một ý nghĩ rồi nghiêm túc nhìn về Thiên Vân nói nhỏ : " Ta cũng không rõ thưa công tử ! Nhưng hắn không phải con em gia tộc ! Mà tiền tài rất nhiều ! Nếu người không tin có thể chờ chút xem hắn mua sắm cái gì liền biết !!"

" .... hử.." Thiên Vân nghe cái này cũng là một trận tò mò cùng chút tham lam, dù sao cũng không tốn bao nhiêu thời gian. Nếu thực sự là không có chống lưng thì hắn cũng không ngại làm thịt con dê béo này. Hắn cũng là mới mua sắm đan dược gần 20 vạn linh thạch hạ phẩm ở đây, xem tiểu tử này có thể là như thế nào mà khiến một chưởng quầy như Minh Tâm lại e dè.

-----------------------

Còn Lục Bảo giờ đã vào trong phòng riêng cùng Ninh Ngọc ngồi bên cửa sổ tĩnh lặng không một câu nói. Hắn là vẫn còn lưu giữ những hình ảnh kia lên không dám nhìn đối diện vào Ninh Ngọc.

" Thiên đệ ! Ngươi dùng trà !!" Ninh Ngọc thấy vậy cũng tò mò liền rót một tách trà đẩy tới trước mặt hắn. Chỉ thấy Lục Bảo vẫn nhìn ra cửa sổ không nói cầm tách trà lên nhâm nhi một cái.

Sau khi đặt chén trà xuống thì ánh mắt hắn vẫn giữ nguyên vị trí đó, còn Ninh Ngọc vẫn đang tự hỏi : " Hình như tiểu đệ này đau cổ ? ".

Hắn cũng biết là có chút khó xử lên cũng nói thẳng : " Lần này ta tới là để mua đan dược ! Ta sắp đột phá Nguyên Anh, Ninh tỷ xem mấy loại đan dược hỗ trợ mà Đan Vương Các có thì cho ta xem !"

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.