Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cường giả Phá Phàm

Tiểu thuyết gốc · 2104 chữ

Kim Quân lão nhân cũng tính là một trong trưởng lão nội môn của Đan Vương Các, nhưng để kể đến tiền thì ai mà chả muốn. Huống chi một tiểu tử không có ai bảo vệ đi cùng lại mang nhiều tiền tới vậy ! Tuy vì uy danh của Đan Vương Các sẽ gây ảnh hưởng. Nhưng phải hỏi lại là ai gây ảnh hưởng mới được. Hai trăm triệu linh thạch hạ phẩm không phải con số nhỏ gì, đúng lúc cần tiền cho người đồ đệ này của mình sao có thể bỏ lỡ miếng mồi dâng tới tận miệng.

Ninh Ngọc cũng là vui vẻ quay lại nhanh nhất chỗ Lục Bảo nói hắn là đã thông báo cao tầng của Đan Vương Các.

" Kim Quân đại sư sẽ tới nhanh thôi ! Tiểu đệ ngươi khiến ta không thể ngờ đấy, một năm ta luyện đan cũng chỉ có kiếm được một triệu là nhiều, không biết ngươi làm sao lấy ra ?"

" È hèm ...."

Nghe thấy vậy Lục Bảo cũng ho nhẹ một cái không có ý tứ nói cho nàng, dù sao đây cũng là vấn đề cá nhân. Dù có thân thiết với Ninh Ngọc tỷ chăng nữa thì cũng chỉ gặp nhau lần thứ hai, không thể không đề phòng. Còn Ninh Ngọc cũng là có ý tứ xem moi móc được thêm chút thông tin nào từ hắn không, thấy hắn như vậy phản ứng nàng cũng liền nói.

" Ha ha .. ngươi đừng để ý, là ta không lên hỏi vậy.."

Lúc này Kim Quân lão nhân cũng đã đi tới. Nhìn qua lão ta cũng khá già rồi, với một bộ râu dài tới ngang ngực. Mặc một bộ y phục màu vàng trông không hề tầm thường một chút nào, khiến Lục Bảo nhìn vô cũng thấy cái đồ này không hề rẻ. Nhưng mà nhìn vào lão nhân này lại khiến hắn nhíu mày vì điểm thiện cảm là 20 điểm !! Cái này chưa gặp lần nào lão nhân mà cao tới vậy khiến hắn dè chừng.

" Ninh Ngọc ! Đây có phải tiểu hữu mà ngươi nói. "

Ninh Ngọc : " Đại sư đây chính là Thiên Linh hắn " sau đó quay về phía Lục Bảo nói " Thiên đệ, đây chính là Kim Quân đại sư ! Là một trong thập đại Đan Sư Huyền Cấp của Đan Vương Các chúng ta !!"

Nghe thấy vậy Lục Bảo cũng là không thất lễ liền nghiên nhẹ người có ý chào rồi nói : " Thiên Linh gặp qua đại sư !"

Nhưng ở phía Kim Quân lão nhân nhìn thấy hành động sơ sài của hắn như vậy liền nhíu mày nhưng vẫn cởi mở hướng hắn cười tươi nói :

" Ha ha ! Đúng là tuổi trẻ tài cao, mới chỉ tầm hai mươi đã sắp đột phá Nguyên Anh ! Lão hủ cũng là thấy một mầm mống tốt !!"

Nhưng cái này vào tai Lục Bảo hắn thì lại là thấy ngứa tai vô cùng, cái gì mà tuổi trẻ tài cao. Cái gì mà mầm mống tốt, hắn là chỉ thấy một lão già vuốt mông ngựa và độ điểm thiện cảm giảm còn có năm điểm mà thôi. Tuy vậy đây chính là trong phân bộ của Đan Vương Các, còn nằm trong cấp ba thành trấn lên hắn cũng không lo sợ lão làm trò gì xấu với hắn.

Thấy Lục Bảo ý tứ lão liền lên tiếng : " Ninh Ngọc mở trận pháp ra đi ! Chắc vị tiểu hữu này cũng không muốn ai nghe thấy đâu !"

Nghe vậy Ninh Ngọc cũng lôi ra một tấm lệnh bài khởi động trận pháp che dấu trong phòng này. Cái này khiến cho bên ngoài không thể nghe được bên trong nói gì, cũng là đồng thời tất cả hình ảnh trong phòng được lưu trữ lại chỉ có thể để cho đội kiểm duyệt cao cấp Đan Vương Các ngó xem. Tránh trường hợp làm khó dễ cho khách hoặc là mua hàng không trả phí chạy trốn mất. Tuy là Đan Vương Các tự tin về phòng vệ cùng những hệ vệ chính mình ở đây, nhưng ai biết đâu xảy ra. Lúc đó tổn thất về danh tiếng là khó có thể tranh cãi.

Lục Bảo cũng không dài dòng liền vào vấn đề : " Ninh Ngọc tỷ chắc cũng đã nói cho đại sư. Ta muốn mua chính là một viên Căn Cốt Đan cửu giai ! Cùng mười viên Thần Hồn đan bát giai phẩm cấp !! Còn lại là hai trăm viên Tụ Linh Đan thất giai !!!"

Một mạch nói xong hắn liền suy nghĩ lo lắng không biết mình có thể mua được những đan dược này không, dù sao nếu có thể cầm tới tay hắn cũng có tự tin là chạy khỏi bất kì ai định có ý đồ xấu với mình. Nhất là Đan Vương Các to lớn hắn cũng cảm thấy đáng tin, chỉ là hắn là trong thời gian ngắn kiếm được tiền nhiều như vậy khiến hắn quên một câu : [ Thất Phu Vô Tội, Hoài Bích Kỳ Tội !! ]. Hắn còn quá coi nhẹ số tiền mà hắn đang nắm giữ ! Bất kỳ một ai thấy hắn cũng đều có thể làm ra ý đồ giết người cướp của. Chỉ là Kim Quân lão nhân thấy hắn mang cho mình tiền lên hệ thống mới đo ra độ thiện cảm cao mà thôi.

Đối diến hai người một già một nữ tuổi trẻ trước mặt hắn nghe xong liền im lặng, tuy lão đã sống hơn một trăm năm. Cụ thể là 130 năm, tất cả mọi thứ đều có thể miễn cưỡng chấp nhận. Nhưng quả này cũng làm cho lão thất thần một lúc. vì lão nghĩ lại không biết tiểu tử này có gia tộc nào sau lưng không. Nếu không rất là khó mà làm việc được !

Đếm sơ danh sách Lục Bảo hắn báo ra cũng khiến hai người ước tính con số lên tới tám trăm triệu linh thạch hạ phẩm ! Đối với như lão là Đan Sư Huyền Cấp đi. Một viên nghũ giai bán được có một vạn ! Trong khi đó chỉ lời được có năm vạn. Tất nhiên là hắn cũng không thể ngồi chơi được, nhưng cái vấn đề ở đây là dù lão có kiếm được nhiều chăng nữa thì bao nhiêu năm tích góp của lão cũng không thể so sánh được cái giao dịch này.

Lúc này Ninh Ngọc cũng đang trợn mắt trong lòng vui sướng không thể diễn tả bằng lời cho được. 800 triệu đó a... 80.000 vạn đó !!! Được chia 5 % cũng là lên tới bốn mươi triệu linh thạch hạ phẩm rồi !!! Phải biết một năm nàng cũng chỉ tích góp được 20 - 30 vạn là cùng !

Kim Quân lão nhân cũng nhận ra được vấn đề không đúng liền nói : " Tiểu hữu không lên đùa ta ! Nếu không Đan Vương Các có thể vì danh dự chúng ta làm người rơi đầu rất nhanh !!"

Ninh Ngọc cũng tỉnh hồn lại nhíu mày nói :

" Ngươi thật sự là như vậy !! Tiểu đệ ngươi phải biết là ..."

Ninh Ngọc chưa kịp nói hết thì Lục Bảo giơ tay lên chặn lại rồi nói : " Cái này phải xem Đan Vương Các có đồ không đã ! Còn linh thạch có đồ khắc có !!"

Lúc này hai người càng nhìn hắn sâu sắc nhiều hơn, nhất là Kim Quân lão nhân độ thiện cảm đối với hắn tăng lên tới sáu mươi điểm lận ! Còn cao hơn cả điểm để so sánh Tri Kỷ ! Còn Ninh Ngọc tỷ vốn là từ 25 điểm giảm còn có 5 điểm .... cái này khiến hắn cảm thấy càng ngày càng kỳ lạ hơn.

Kim Quân : " Đã ngươi nói như vậy ! ... Đan Vương Các hứa trong vòng một canh giờ có đủ số đan dược đó cho ngươi !! Chỉ mong ngươi đừng làm ta thất vọng, nếu không thủ cấp của ngươi chưa chắc là của ngươi đâu !!"

Nói xong lão cũng đứng dậy rời đi ra ngoài liên hệ với cao tầng mang đan dược tới. Vốn là phân bộ ở Vu Sơn Thành cũng là phân bộ cấp 3, nhưng cần các loại đan dược bát giai cửu giai thì chỉ có phân bộ cấp bốn mới có thể lưu trữ ! Vì giá trị của chúng rất cao lên không thể mang phân tán ra được ! Chỉ có thể để trong ba cái phân bộ bậc 4 được bảo vệ cẩn thận mà thôi !!

Tuy lão có chút ngờ vực nhưng cũng không ngần ngại liên hệ về tổng bộ báo số lượng đan dược ! Dù sao lão cũng không lo lắng vì có đoạn hình ảnh quay lại quá trình bàn bạc kia ! Còn nếu mà tiểu tử đó thật sự có tiền như vậy thì lão lại càng vui mừng hơn rồi !!!

Tiện thể lão liền đánh một đầu tin tức sang chỗ đệ tử hắn Dương Võng " !! Tập chung 20 sát thủ ! nhưng phải là từ Nguyên Anh bậc 5 trở lên !! "

Dương Võng đang đứng bên ngoài thành với chín người đều cảnh giới Nguyên Anh thì nhận được tin xám hết cả mặt. Cái này chín người tuy chỉ có Nguyên Anh tầng một nhưng vị tri hắn đã bỏ ra cái giá không hề thấp a.... chín cái chính là 18 vạn đó !! Giờ mà bảo hắn đi thuê 20 sát thủ còn yêu cầu Nguyên Anh tầng 5 đổ lên thì giá cả lên tới 200 vạn sao hắn chịu nổi .... nghĩ vậy hắn liền trả lời sư tôn nhưng chỉ được đáp lại : " Mau phóng tới chỗ ta lấy !! Nhanh lên !!"

Dương Võng cũng không biết nguyên nhân sao sư tôn nói vậy cơ mà không dám chậm trễ liền nhanh chóng bỏ lại mấy người kia phóng đi. Còn Kim Quân lão nhân giờ đang rất gấp gáp, cái này từ nhiều phương độ suy xét hắn đã chắc chắn tiểu tử kia thực sự là có tiền ! Nếu chậm trễ bỏ qua cơ hội này thì không biết ân hận tới bao giờ !

Lão đã làm cái việc này không dưới hai mươi lần ! Nhưng tính số lần cộng lại giá trị còn không bằng một nửa nếu hôm nay thành công !!! Lên lão càng là cảm tạ Lục Bảo tới đưa tiền, lão còn phóng thần thức ra xung quanh Đan Vương Các để quan sát xem có ai nghi ngờ đi theo tiểu tử này bảo vệ không. Nhưng với 130 năm kinh nghiệm trên đời lão càng chắc chắn là tiểu tử này không có người nào bảo vệ đi theo.

-------------------------

Chẳng mấy chốc mà thời gian trôi qua, chỉ thấy Kim Lão dẫn theo một người mặc quần áo Đan Vương Điện với hoa văn huyền ảo đi tới. Nhưng lại không hề để ý tới Lục Bảo mà trước hết vào kiểm tra trận pháp rồi mới bắt đầu nói : " Hóa ra là vị công tử này sao ? Không biết tính danh công tử !"

Lục Bảo cũng không thất lễ liền đứng nhanh dậy khom người lễ độ đáp : " Vãn bối Thiên Linh gặp qua tiền bối !"

Cái này một cái nam nhân mặc một bộ y phục đen che kín mặt như một sát thủ, nhưng sau lưng cùng trước ngực lại thêu hoa văn biểu tượng của Đan Vương Điện. Đi mà so sánh với cái hoa văn của Kim Quân lão kia thì đúng là một sự đối lập hoàn toàn ! Phải nói là cái Kim Quân lão nhân chả khác gì rác cả !

Chưa dừng ở đó mà hắn còn dùng hệ thống biết được người nam tử này đứng trước hắn chính là một tu sĩ Phá Phàm tầng 8 !!! Cái này sao có thể không lễ độ được đâu !!

Hồi Khí 10 tầng - Hồi Đan 3 tầng - Phá Đan 3 tầng - Nguyên Anh 10 tầng - Phá Phàm 10 tầng - Chân Tiên 10 tầng !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.