Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhất giới tán tu

Phiên bản Dịch · 1596 chữ

Ô Mông Sơn được bao quanh bởi mây mù và thảm thực vật rậm rạp.

Trong không khí ẩm ướt, có thể mơ hồ cảm thấy một tia linh khí nhàn nhạt theo gió lưu động.

Trong núi có một động phủ.

Lý Trường Phong năm nay gần mười tám tuổi, mặc áo bào xanh, đang xếp bằng ở trong động phủ tu luyện.

Hắn là một tán tu có tu vi Luyện Khí thất giai.

Bên trong cảnh nội Sở quốc, linh khí ở Ô Mông Sơn không tính là nồng đậm.

Có thể nói là không ai muốn chiếm lấy ngọn núi này.

Chính vì như thế, Lý Trường Phong sẽ không còn phải lo lắng bị ai đó đến đoạt địa bàn.

Hưu!

Lúc này, trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một luồng ánh sáng màu tím nhanh chóng phá mây bay vào trong núi, tiến tới động phủ Lý Trường Phong.

Hào quang thu vào, chỉ thấy một nam tử trung niên mặc hắc bào, có râu ba tấc, đạp lên một thanh tử sắc phi kiếm, lơ lửng bên ngoài động phủ Lý Trường Phong.

"Có người đến!"

Đối phương vừa đến, Lý Trường Phong liền mở mắt ra.

Thần sắc trên mặt hắn không có nhiều biểu cảm nhưng trong mắt thoáng hiện lên cảnh giác.

"Trường Phong lão đệ! Phi Vân sơn Hàn Phi lại đến làm phiền!"

Hắc bào nam tử chắp tay sau lưng, mặt mỉm cười, cao giọng nói, thanh âm vô cùng vang dội, hù dọa cả đám chim chóc trong rừng bay lên.

"Hàn Phi? Tán tu Luyện Khí bát giai, không có uy hiếp."

Trong lòng Lý Trường Phong thoáng hiện lên một tia mong đợi: "Lần này, hắn sẽ mang đến cho ta trận pháp tàn đồ nào đây?"

Vung tay lên, điều khiển trận pháp, sương mù trắng xóa bao phủ dày đặc xung quanh cửa động đột nhiên tản ra, một thông đạo nối thẳng đến trước mặt Hàn Phi.

"Hàn huynh mời vào!"

Giọng nói của Lý Trường Phong truyền ra.

Hàn Phi thần sắc khẽ động, ngay sau đó lập tức bay vào.

“Mấy ngày không gặp, tu vi của Hàn huynh hình như tịnh tiến không ít, thực sự là đáng mừng!”

Lý Trường Phong đứng dậy đi về bàn đá bên cạnh đưa tay nói: "Ngồi đi Hàn huynh!"

"Tốt!"

Hàn Phi mỉm cười ngồi xuống: "Trường Phong lão đệ gần đây không được nhàn rỗi cho lắm thì phải, ta thấy đại trận mê tung bên ngoài động phủ tựa hồ trở nên mạnh mẽ không ít, xem ra tàn trận lần trước ta đưa cho ngươi, được ngươi chữa trị rất tốt nha! Tán tu như chúng ta có thể hiểu trận pháp nhất đạo ít càng thêm ít, tinh thông như Trường Phong lão đệ càng là phượng mao lân giác! Trường Phong lão đệ đúng là ánh sáng trong lòng mỗi tán tu."

"Hàn huynh quá khen"

Lý Trường Phong lắc đầu, “Nói thẳng ý đồ đến đây, Hàn huynh lần này sẽ không phải là mang đến trận pháp tàn đồ nào đó chứ?”

“Ha ha, không sai, lần này ta đích xác là mang đến một cái trận pháp tàn đồ khác! Trường phong lão đệ mời xem!”.

Hàn Phi cười nói, tiện tay vung lên, một vòng lục sắc lưu quang đột nhiên từ trong một cái túi xám bên hông bay ra.

Túi này là túi trữ vật được tu tiên giả dùng để đựng vật phẩm, bên trong tự thành một vùng không gian, có thể cất giữ rất nhiều thứ.

Ngay khi ánh sánh xanh thu vào, một cái tàn phá quyển trục bằng da thú xuất hiện.

Lý Trường Phong mắt sáng lên, lập tức mở ra xem xét tỉ mỉ.

“Kim Quang trận? Là trận pháp phòng ngự, lấy kim thuộc tính làm chủ, uy lực cực mạnh, dù là Luyện Khí kỳ đại viên mãn cũng khó có thể đột phá! Thậm chí Trúc Cơ sơ kỳ còn có thể ngăn cản một hai lần?”

Lý Trường Phong không khỏi có chút kích động sau khi đọc nội dung của trận pháp.

Trận pháp này có thể nói là trận pháp mạnh nhất mà hắn từng thấy từ lúc bắt đầu tu luyện đến nay.

Nếu như mua trên thị trường, chỉ cầm vài miếng trung phẩm linh thạch chỉ sợ nghĩ cũng đừng nghĩ tới.

Linh thạch là một loại đá ẩn chứa linh khí dồi dào.

Tu tiên giả hấp thu linh khí trong đó, có thể nhanh chóng tăng cao tu vi.

Trừ điều đó ra, linh thạch còn có rất nhiều diệu dụng, chính là loại tiền thông dụng trong tu tiên giới.

Một viên trung phẩm linh thạch bằng một trăm viên hạ phẩm linh thạch.

Chỉ tiếc là Kim Quang trận này đã bị tàn phá và trận pháp không còn hoàn chỉnh.

Hơn nữa, tàn phá có phần kinh khủng, chỉ còn giữ lại được một phần ba.

Kể từ đó, giá trị của nó giảm bớt đi rất nhiều.

Hơn mười miếng hạ phẩm linh thạch chắc chắn sẽ không có người đi hỏi.

"Thế nào Trường Phong lão đệ, trận pháp này có hài lòng không?"

Hàn Phi cười nói.

"Ừ! Phi thường hài lòng!"

Lý Trường Phong nhẹ gật đầu, “Hàn huynh cứ nói thẳng, cần bao nhiêu linh thạch mới nguyện ý bán ra?”

"Không! Ta lần này không muốn linh thạch, ta muốn Ngũ Hành trận kỳ do Trường Phong lão đệ tự tay chế tác!"

Hàn Phi lắc đầu.

“Ngũ Hành trận kỳ? Hàn huynh yêu cầu vật này, chẳng lẽ gần đây có ý định động thủ?”

Lý Trường Phong thần sắc khẽ động.

Ngũ Hành trận kỳ là một loại khí cụ bày trận đơn giản và mang theo rất thuận tiện, dễ thực hiện, có thể dùng để tấn công và phòng thủ.

“Ừ! Gần đây Thanh Dương tông đang khai sơn thu đồ đệ, ta ý định đi thử thời vận tham gia nhập môn thí luyện, đến lúc đó chỉ sợ khó tránh phải xuất thủ!”

Hàn Phi gật đầu nói, thần sắc có chút ngưng trọng.

“Thanh Dương tông? Một trong bảy đại tông môn của Sở quốc! Nghe nói những đại tông môn này, nhập môn thí luyện đều vô cùng hung hiểm, tỷ lệ tử vong cực cao! Hàn huynh cũng dám đi tham gia, thực sự là chí khí, tại hạ bội phục!”

Lý Trường Phong hơi nheo mắt lại.

"Chí khí chưa nói tới, chẳng qua là không có cách nào mà thôi!"

Hàn Phi cười khổ lắc đầu.

"Tu vị hiện tại của ta đã là Luyện Khí bát giai, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, đời này vẫn có cơ hội trùng kích Trúc Cơ kỳ! Thế nhưng, ngươi cũng biết, Trúc Cơ kỳ rất khó đột phá, nhất là tán tu chúng ta vừa có tư chất kém vừa thiếu thốn tài nguyên, khó càng thêm khó! Nhưng nếu như ta có thể gia nhập Thanh Dương tông, đến lúc đó thì cơ hội tìm được một quả Trúc Cơ Đan trân quý, tỷ lệ Trúc Cơ có thể được đề cao rất lớn!"

“Trúc Cơ Đan?”

Lý Trường Phong ánh mắt chợt lóe.

Đây là một loại vô cùng trân quý, là đan dược vô cùng khan hiếm.

Bình thường Luyện Khí kỳ tu tiên giả căn bản là mua không nổi, gia nhập bảy đại tông môn cơ hồ là cơ hội duy nhất của bọn họ.

Cũng may, hắn không phải người bình thường.

Không cần như Hàn Phi, ngàn vạn tán tu dốc sức liều mạng chen lấn trên cầu độc mộc kia.

“Trường Phong lão đệ, ngươi bây giờ đã có tu vi Luyện Khí thất giai, lấy tư chất của ngươi rất có thể còn có cơ hội đột phá Trúc Cơ kỳ trước lão ca, cũng nên phòng ngừa chu đáo và tính toán cho tương lai! Không bằng lần này đi theo ta cùng nhau tham gia thí luyện nhập môn của Thanh Dương tông! Chỉ bằng trận pháp tạo nghệ của ngươi, phá lệ tuyển thẳng vào Thanh Dương tông không phải là không có khả năng!”

Hàn Phi đột nhiên đề nghị.

“Hàn huynh quá để mắt tới ta rồi, ta nào hiểu trận pháp gì, chỉ là do bản thân ta tự mò mẫm mà thôi! Chút trận pháp tạo nghệ căn bản là không coi ra gì, làm sao lọt được vào pháp nhãn của những người Thanh Dương tông? Ta cách Trúc Cơ kỳ còn rất xa, tạm thời chưa nghĩ đến chuyện này! Ta sẽ không đi! Chúng ta vẫn nên nói chính sự!”

Lý Trường Phong lắc đầu: “Hàn huynh, ngươi muốn đổi mấy bộ Ngũ Hành trận kỳ?”

“Năm bộ!”

Hàn Phi vẻ mặt mong đợi nói.

“Năm bộ? Hàn huynh, ngươi đừng nói đùa. Ngũ Hành trận kỳ chế tác khó khăn bao nhiêu ngươi rất rõ ràng, chế tác một bộ trận kỳ phải hao phí thời gian hơn nửa tháng! Năm bộ là quá nhiều! Ta tối đa chỉ có thể cho ngươi ba bộ!”

Lý Trường Phong nhướng mày lắc đầu.

“Ba bộ?”

Hàn Phi nhướng mày có vẻ hơi khó xử, lập tức cắn răng, dường như bị thua thiệt rất lớn, gật đầu nói, “Tốt, ba bộ thì ba bộ! Đổi!”

Bạn đang đọc Trận Tượng (Dịch) của Vạn Kiện Quy Tông
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi quyenpro1109
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật fabian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.