Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tùy Phong

1729 chữ

Huyền Thiên đại lục, Đông Thắng vực,Tuyệt Lãng tông...

...

Phía trên ngọn núi to lớn Ngạc Long sơn, tầng tầng mây mù trắng xõa như tuyết mờ mờ ảo ảo, cây cối xanh tươi nguyên thủy sức sống, không khí thanh thoát trong lành, tạo cho người ta một cảm giác siêu phàm thoát tục, không khỏi tưởng tượng là nhân gian tiên cảnh.

Nơi này chính là Tuyệt Lãng tông tọa trấn, mà Tuyệt Lãng tông chính là một cái nhất lưu thế lực bên trong Đông Thắng vực, lưu chứa hơn vạn đệ tử bên trong, có thể nói là một phương thế lực đủ sức hô mưa gọi gió ở cái Đông Thắng vực này.

Bên trong Tuyệt Lãng tông...

Một thiếu niên bộ dáng gấp gáp đang chạy rất nhanh, trên mặt mồ hôi tung bay, quần áo có phần chỉnh tề, nhưng là khó ai nghĩ một cái béo tròn như heo lại có tốc độ như vậy.

"Tùy Phong, Tùy Phong...có chuyện rồi..."

Đến một cái biệt viện, béo ị thiếu niên dùng sức hô lớn, âm thanh khẩn trương mười phần.

"Vương Bàn?"

Bên trong biệt viện, một thiếu niên khác hơi giật mình, thiếu niên này chính là người trong miệng Vương Bàn, Tùy Phong.

"Có chuyện gì mà ngươi lại hốt hoảng như vậy? Không lẽ đám người Lưu Chân lại bắt nạt ngươi?"

Tùy Phong lông mày khẽ cau nói, khẩu khí có phần tức giận.

Vương Bàn là ai? Là đồng hạng một cái ngoại môn đệ tử giống như hắn, có điều Vương Bàn là tốt nhất một cái bằng hữu của hắn từ lúc nhận biết, cũng là duy nhất một cái bằng hữu bên trong Tuyệt Lãnh tông từ lúc xuyên qua tới giờ.

Phải, là xuyên qua!

Tùy Phong chính là xuyên qua, khoảng một tháng trước Tùy Phong xuyên qua thế giới này, mà hơn thế nữa là còn kèm theo một cái hệ thống trong người, lúc đó Tùy Phong không những không thấy sợ mà còn cực kỳ vui sướng, kinh nghiệm hơn tám năm đọc tiểu thuyết mạng thì chiếu theo trường hợp của hắn chắc chắn sẽ tối ngưu bức, sẽ bắt đầu can quét tất cả đi lên đỉnh phong, ấy vậy mà không hiểu sao hệ thống lúc đó chỉ nói một câu là "Hệ thống đang trong quá trình dung hợp, tiến vào trạng thái ngủ say", thế là một thân tu vi của Tùy Phong cũng từ đó mà đi theo hệ thống luôn, Tùy Phong cũng vì thế mà từ một cái nổi bật thiên tài đệ tử ngoại môn bất đắc dĩ trở thành phế vật trong một đêm, điều này làm Tùy Phong buồn bực không thôi.

"Phải, là bọn Lưu Chân"

Vương Bàn gật đầu nói, ánh mắt còn có chút sợ sệt, hít thở mấy hơi sau đó nói tiếp:

"Bất quá bọn chúng không phải tìm ta mà là ngươi, lần này Lưu Chân bọn hắn còn kéo theo Tô Lâm cùng La Minh, chỉ sợ là bọn chúng muốn làm nhục ngươi rồi.

Vương Bàn càng nói càng khẩn trương, Tùy Phong chính là bằng hữu của hắn, hắn cũng rất lo lắng, có điều Vương Bàn hắn cũng vô lực cứu giúp Tùy Phong.

Lưu Chân bọn kia thực lực đều là Hậu thiên ngũ trọng, hơn hết là Tô Lâm còn là Hậu thiên ngũ trọng đỉnh phong, Vương Bàn hắn bất quá chỉ là Hậu thiên tứ trọng, luận thực lực thì kém quá xa, luận người thì cũng không ăn thua gì, hắn cũng chỉ còn cách thông báo Tùy Phong tìm cách trốn đi.

Một tháng trước Tùy Phong cũng là Hậu thiên ngũ trọng đỉnh phong, Lưu Chân bọn kia thấy Tùy Phong cũng không dám lớn tiếng, cũng từng bị ăn thiệt thòi qua tay Tùy Phong, nhưng là không biết vì sao Tùy Phong một tháng trước đột nhiên mất hết tu vi, Lưu Chân biết được liền bắt đầu tìm cách trả thù, Vương Bàn hắn làm bằng hữu cũng liên lụy không ít, bất quá Vương Bàn cũng là người nghĩa khí, vẫn không vì thế mà quay mặt với Tùy Phong, điều này cũng làm Tùy Phong cảm động không thôi.

Thế giới này là lấy võ vi tôn, dùng võ nhập đạo, một khi có thành tựu nhất định là phiên giang đảo hải, là thế giới nhược nhục cường thực, kẻ yếu thì cũng chỉ là đá lót đường cho kẻ mạnh mà thôi.

"Tìm ta thì sao? Cùng lắm thì ta liều mạng với bọn hắn, Tùy Phong ta cũng không phải kẻ yếu hèn gì."

Tùy Phong trong mắt hàn quang lưu chuyển hừ nói, sau đó nhìn Vương Bàn nói:

"Chuyện này không liên quan đến ngươi, bọn chúng vốn là tìm ta trả thù, ngươi trước hết tránh đi thôi."

"Tùy Phong, ta nói ngươi đã không phải là trước kia nữa rồi, lấy cái gì mà liều mạng với bọn hắn đây?"

Vương Bàn mặt mày đau khổ nói.

"Ta cũng không tin bọn hắn dám giết ta."

Tùy Phong cười nói.

"Ây, thôi được rồi, để ta đi tìm Băng Hinh giúp đỡ xem sao, dù gì chúng ta cũng từng là xuất thân một chỗ."

Vương Bàn không tiếp tục khuyên can Tùy Phong nữa, mà chuyển sang một ý định khác, hắn muốn đi tìm Băng Hinh đến ra mặt.

Băng Hinh từng là xuất thân chung một chỗ với Vương Bàn cùng Tùy Phong, nhưng là Băng Hinh tư chất siêu phàm, được các trưởng lão phát hiện là ngàn năm không một thể chất là Băng Thiên Phượng thể, cơ thể tồn tại nghịch thiên huyết mạch của thượng cổ Băng Thiên Phượng, có xác suất rất lớn tiến hành niết bàn trở thành Băng Thiên Phượng nhất tộc, lúc đó Băng Hinh đương nhiên là một phương cường giả đủ để mọi người ngước nhìn.

Mà Băng Thiên Phượng thể chất giúp Băng Hinh siêu việt đồng lứa đệ tử tốc độ tu luyện, được Tam trưởng lão U Cơ thu làm chân truyền đệ tử, hiện là sáng mắt nhất trong toàn bộ ngoại môn Tuyết Lãng tông, chính vì vậy mà Băng Hinh cũng ít gặp lại Vương Bàn cùng Tùy Phong, dần dần Vương Bàn cùng Tùy Phong cũng không liên hệ gì với Băng Hinh, một phần là Băng Hinh không có thời gian, một phần là Vương Bàn cùng Tùy Phong lúc đó cũng bị hào quang Băng Hinh mà hổ thẹn không dám tiếp tục dây dưa.

Bất đắc dĩ lúc này Vương Bàn phải đi tìm Băng Hinh thử xem, nếu Băng Hinh ra mặt thì Tùy Phong cũng không phải chịu bọn Lưu Chân ức hiếp, chí ít là như vậy.

"Tùy ngươi thôi."

Tùy Phong bình thản nói, hắn cũng không hi vọng gì đến Băng Hinh, trong ấn tượng Tùy Phong thì Băng Hinh cô nàng này cũng không mấy sau sắc, chỉ có một đoạn thời gian đã từng là bằng hữu vậy thôi.

Vương Bàn không nói hai lời liền cấp tốc chạy đi, để lại Tùy Phong một mình lắc đầu cười nhạt.

"Con mẹ nó hệ thống, nuốt hết ta tu vi còn chưa chịu tỉnh ngủ? Còn chờ đến khi nào mới chịu xuất hiện? Chó chết hệ thống, bản công tử chuyến này thiệt thòi nặng thì ta rủa mười tám đời nhà ngươi."

Tùy Phong bên ngoài lãnh đạm bộ dáng, nhưng là trong lòng đã chửi ầm lên, tu vi mất hết, lúc này chỉ có chờ chết mà thôi, không bị bọn Lưu Chân làm nhục một phen thì không còn cách nào khác rồi, Tùy Phong uất hận không thôi.

Khoảng mười phút sau, tiếng người nói chuyện cùng cười đùa từ xa vang lên, Tùy Phong trong lòng thầm hô không hay, đám người này hẳn là Lưu Chân đến rồi.

"Ha ha, Tùy Phong, nhanh lăn ra đây bản công tử..."

Lưu Chân lớn tiếng quát, âm thanh mười phần hung hãn, bộ dáng hung thần khôn chút kiêng nể, nếu nói lúc trước hắn còn kiêng kỵ Tùy Phong thực lực, nhưng là bây giờ thì không chút nào, Tùy Phong tu vi mất hết liền như chó nhà có tang, Lưu Chân hắn há sẽ sợ một con chó?

Tùy Phong hít sâu một hơi, sau đó bộ dáng phong kinh vân đạm bình thản bước ra, không chút khẩn trương.

Nhìn phía ngoài, đám người khoảng mười mấy người, ngoài Lưu Chân còn có Tô Lâm cùng La Minh, còn lại là một số đệ tử khác kéo theo xem kịch vui, ai cũng muốn nhìn thấy tràng cảnh Tùy Phong bị ngược thành thảm hại như thế nào.

"Con mẹ nó chó ở đâu sủa to như thế? Không biết bản công tử đang nghỉ trưa hay sao?"

Tùy Phong giống như không để ý đến bọn hắn khinh bỉ quát, trên mồm còn ngáp một cái cực kỳ hèn mọn.

"Ngươi..."

Lưu Chân nhất thời cứng họng, mặt mày thoáng đỏ bừng vì tức giận, trong lòng lửa nóng sôi trào, không nghĩ con hàng Tùy Phong này chết đến nơi rồi mà dám phát ra lời như vậy.

Hít sâu một hơi, Lưu Chân điều chỉnh tâm tình ổn định, thầm nghĩ một lát nữa phải hành hạ Tùy Phong thật đẹp mắt, thật huy hoàng, trong mắt một tia thâm độc lóe lên.

"Tùy Phong, ngươi ngược lại là mạnh miệng, bản công tử coi như ngươi là đồng môn phân lượng cho ngươi một cơ hội."

Lưu Chân cười một cái âm hiểm, sau đó nhàn nhạt nói tiếp:

"Nếu như ngươi chịu quỳ xuống vả miệng mình một trăm cái, sau đó xin lỗi ta thì chuyện này coi như xong, bằng không đừng trách ta Lưu Chân không nể tình đồng môn."

"Đúng vậy, nhanh nhanh quỳ xuống xin lỗi đi, khẳng định Lưu Chân bỏ qua cho ngươi."

"Phải phải..."

Đằng sau đám đệ tử cười to hùa theo nói.

Tô Lâm cùng La Minh không nói, nguyên bản chỉ đứng xem kịch vui mà thôi.

"Ha ha ha..."

Truyencv.com

Bạn đang đọc Trâu Bò Nhất Hệ Thống của tieubaihoai
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.