Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

10 tuổi

Tiểu thuyết gốc · 1099 chữ

Trường tiểu học Thanh Bình.

" Một, hai, ..., mười..."

Lớp 2 trong khu, trong lớp học truyền ra đều đều nhưng tiếng trẻ đồng thanh tập đếm, thần sắc sáng ngời, đồng thanh mười phần mà đọc lấy, nhưng trong đó lại có một đứa bé chống cằm, nhàm chán mười phần mà nhìn ra ngoài kia cửa sổ, không biết đang suy tư gì.

Lâm Trí trống cằm, gương mặt nhỏ non lớp ánh mắt lại đầy sâu sa mà nhìn đến bên ngoài cửa sổ.

Hắn trọng sinh đến này đã được một tháng, cũng đã dần dần quen vời này 10 tuổi trẻ nhỏ thân thể, nhưng điều làm hắn vẫn chưa thích nghi được là không khí tiểu học này, nói thật, đển một cái người lớn như hắn về học lại lớp 2, thật sự là quá xem trọng hắn à.

Thôi được rồi, được một lần nữa sông lại, hắn cũng không thể đòi hỏi nhiều, điều hắn quan tâm nhất lúc này ấy là bệnh của hắn, theo hắn sông lại hôm sau hắn đã trực tiếp giả ốm để ba mẹ đưa hắn đi bênh viện kiểm tra một lần, kết quả cho ra là tim hắn nhịp đập nhanh hơn người bình thường, này làm ôm may mắn Lâm Trí như trìm vào đáy cốc, bởi hắn biết, bênh của hắn là vẫn ở đó chứ không theo hắn trọng sinh mà biến mất.

Tim đập nhanh hơn bình thường, đó là đầu hiệu khởi đầu cho căn bệnh của hắn, mặc dù bây giờ là sẽ không ánh hưởng gì, nhưng theo thời gian, trị trứng sẽ càng lúc càng rõ ràng, đến lúc phát bệnh, hắn là sẽ chỉ có thể ngồi chờ chết mà thôi.

Không, bây giờ cũng là chỉ có thể chờ chết, bởi trình độ y học bây giờ là chưa có thuốc chữa, cho dù là 20 năm sau cũng sẽ vẫn chưa có các chữa, giống kiếp trước hắn vậy.

Bởi vậy hắn cũng không đem chuyện này nói cho cha mẹ để tránh họ lo lắng, mà có nói thì học cũng sẽ không tin, đến bác sĩ còn không kiểm tra ra được gì, hắn một đứa trẻ nói ai mà tin.

Nhưng khó khăn lắm mới được trong sinh, cứ như thế ngồi chờ chết, hắn không cam tâm à.

Hi vọng vào biến cố, nền y học thế giới xuất hiện bước nhảy vọt là không khả quan, như vậy bây giờ cũng chỉ có thể đặt hi vọng vào cái kia thần bí thư viện, nơi đó thần bí như vậy, chứa đựng nhiều như vây vượt bậc tri thức, nói không chừng có chưa hết bệnh của hắn không chừng.

Nhưng từ lúc trong sinh đến giờ hắn là lại không có rồi lại thêm lần nào nữa đến nơi đó thư viện không gian, cái này làm hắn suýt nữa thì tưởng là mình là không thể đến được rội thư viện nữa chứ, cũng may.

Lâm Trí đưa tay sờ sờ mắt trái của mình, ánh mắt lấp lóe, trong đầu hắn bất chợt hiện lên

730 điểm tt

Tiến vào thư viện ( tạm thời chưa đủ điều kiện tiến vào)

Cái này là lúc đó đập hắn ngã xuống hố đồ vật ban tặng, tựa như một loại hệ thống vậy, bất quá cái này hệ thông là sẽ không có nhiệm vụ, không giải thích, hắn đã thử rất nhiều lần thử tìm cách câu thông bất quá đều vô dụng.

Nhìn cái kia tạm thời chưa đủ điều kiện tiến vào, Lâm Trí cảm giác đau cả đầu, một tháng này hắn đã thử rất nhiều biện pháp rồi nhưng vẫn không phù hợp điều kiện, thật không biệt phải thỏa mã cái gì điều kiện mới được, hệ thống cũng không theo giải thích một chút gì luôn.

Hô, thở dài một hơi, được rồi, hắn vẫn còn tầm hơn 10 năm thời gian mày mò nghiên cứu, không gấp, ít nhất là biết được mình vẫn còn có thể vào lại cái đó thư viện không gian, bệnh tình của mình còn có hi vọng là được rồi.

" A."

Khi hắn đang ngồi nghĩ viển vông thì cam xúc đau truyền đến, nhìn sang, bên cạnh hắn là một cái cô gái nhỏ có hai cái bím tóc sừng dê đang trừng lấy hắn.

Lâm Trí biết cô bé nhỏ này, Phạm Phương Lê, bạn cùng bàn với hắn, cũng đồng thời là lớp 2A lớp trưởng, tác dụng là đốc thúc và giám sát các bạn học hành một cách tự giác.

" Có chuyện gì sao bạn học Lâm Trí"trên bục giảng, giáo viên nghe thấy Lâm Trí tiếng kêu liền quay đầu lại, nghi ngờ nhìn hắn.

" Dạ em thưa cô bạn học Lâm Trí không tập trung nghe giảng." Lâm Trí còn chưa nói gì, bên cạnh xứng danh lớp trưởng Phạm Phương Lê đã rồi đứng lên nói.

" Cái này sao, bạn học Lâm Trí, em phải tập trung nghe giảng bài chứ, được rồi, em đứng lên cho cô biết số này là số mấy nào."

Lâm Trí nhìn lén lút làm mặt quỷ trêu chọc hắn nữa hài, có chút câm lặng, hắn nhớ ngày đầu đi học lại, vào lớp bởi mải suy nghĩ đã không may dẫm gãy của tiểu cô nương này cái kẹp cài đầu, chọc nàng khóc một trận, từ đó hai người kết xuống ân oán, hễ có cơ hội là nàng lại hung hăng nhắm vào hắn một cái, mặc dù biết là những năm đầu thế kỉ 21 này, kẹp tóc là thứ gì đó khá quý đối với một hài tử, bất quá hắn thề là lúc đó hắn là không cố ý, hơn nữa việc cũng đã qua gần 1 tháng, cô nàng này thật là thù dai.

Bất đắc dĩ đứng lến, Lâm Trần học học sinh tiểu học giọng điều mà theo giảo viên trả lời, những cái này kiến thức vốn dĩ là không làm khó được hắn, nhưng là cách trẻ con nói truyện, cách viết cách đọc mới làm đầu hắn nổ tung.

Thế giới của trẻ con cũng rất phức tạp, hắn thích ngồi im lặng một chỗ, nhìn thế giới xung quanh, nhưng mà đám trẻ con bên cạnh lại rất phiền, sẽ muốn hắn tham gia vào những trò chơi hắn chán đôi khi là làm hắn phát điên lên.

Bạn đang đọc TRI THỨC VƯỢT THỜI GIAN sáng tác bởi yy45581454

Truyện TRI THỨC VƯỢT THỜI GIAN tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy45581454
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.