Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đầu bài

Tiểu thuyết gốc · 1410 chữ

“…Hiện nay, tình hình dịch bệnh đang diễn biến hết sức phức tạp chính phủ đề nghị người dân thực hiện đúng các quy định về phòng chống dịch bệnh …”.

“Haizz. Cứ thế này thì có lẽ mình còn phải ở một mình dài dài” – một thằng nhóc đang nằm dài trên ghế sofa xem TV vừa lầm bầm vừa bốc miếng khô gà hiệu TAM TẠng bỏ vào mồm.

Mẹ nó là bác sĩ, đã đi tới tuyến đầu chống dịch được hơn 2 tháng này, cũng vì dịch bệnh mà bố nó bị kẹt lại đã gần 3 tháng sau 1 thương vụ làm ăn ở nước ngoài. Thực ra, việc ở nhà một mình đối với nó không còn quá lạ lẫm nữa, do đặc thù công việc mà bố mẹ nó vẫn thường xuyên vắng mặt nhưng dù sao lần này cũng là vì nguyên nhân đặc thù nên khó tránh khỏi có chút lo lắng.

“Rầm…Ù…Ùng….” – trời bỗng tối sầm lại, tiếng sấm ì ùng nổi lên.

“Chậc. Lại mưa !” – Long vừa nói vừa lết tấm thân đi lên sảnh phơi đồ để rút đống quần áo khô cho khỏi mưa.

“Ầm…Ì…Ùng…” – bầu trời như trở nên nặng nề tới mức muốn sập xuống, tiếng sấm dồn dập không dứt, từng cơn gió mạnh mẽ bốc lên những đống lá khô cùng bụi đất.

“Uầy sợ vãi lyn, chắc lại có thằng bắc foi nào mở khóa thành tựu bị trời phạt đây mà. Rút nhanh nhanh rồi xuống làm một trận LOF cho đỡ sợ mới được” - Long nhủ thầm.

“Ầm” – bỗng, một tia sét rạch ngang trời, bổ 1 phát vào giữa sọ hắn.

“CAI LN MA” - ý thức Long chỉ kịp văng ra một câu chửi thề trước khi ăn 1 búa của anh Lôi

Đây là một hành tinh tên là Trái Đất, gồm 5 đại lục là đại lục Thiên, đại lục Hải, đại lục Ái, đại lục Phiên, đại lục mới và 4 biển là Đại Đông dương, Thiên Kình dương, Đại Băng dương và Vũ Lôi dương ngoài ra còn những vùng biển, vùng đất biệt lập và bí ẩn khác được tách biệt ra bởi những điều kiện tự nhiên đặc thù khiến cho con người nơi đây mặc dù có nền khoa học công nghệ phát triển và tiên tiến nhưng vẫn gặp vô vàn khó khăn khi khai phá và tìm hiểu.

Nơi ở của nam thanh niên xấu số ( hoặc không ) bị sét đánh trên kia là một quốc gia hùng mạnh nằm ở đại lục Thiên, tên là Thiên Nam được coi là đứng đầu của phía Nam đại lục, đối trọng với Thiên Bắc là nước nằm ở phía bắc đại lục. Ngoài 2 đất nước này ra thì đại lục Thiên còn rất nhiều quốc gia nhỏ và vừa khác. Hiện giờ, tình hình giữa hai cường quốc này khá căng thẳng do sự xuất hiện và lây lan của dịch bệnh Corarus. Dịch bệnh này do một chủng virus tên là Corarus tạo ra, vốn xuất phát từ vùng phía nam Thiên Bắc vào năm 2239 và dần dần lan ra các nước xung quanh và cả những nước thuộc đại lục khác. Quá nhiều loại biến thể, tốc độ lây lan nhanh và khả năng truyền nhiễm qua đường không khí khiến cho Corarus được coi là đại dịch lớn nhất của nhân loại trong thế kỉ 23. Tất nhiên dịch do sức ảnh hưởng to lớn của đại dịch mà mối quan hệ giữa các quốc gia bắt đầu xuất hiện nhiều vấn đề mới. Nhưng đấy là việc của chính trị gia và quan chức cấp cao, còn việc của tác giả là đưa mọi người về với thằng bé xấu số ở đầu câu truyện.

Nó tên là Long, năm nay chuẩn bị vào lớp 11, tốt tính, vui vẻ, hòa đồng, gia cảnh cũng thuộc dạng có của ăn, thừa của để, cũng như bao thằng con trai khác ở độ tuổi này, cuộc sống của nó cũng quay vòng quanh game và học, đúng ra là còn có gái nữa nhưng mà đếch hiểu sao, mặc dù nhan sắc của nó cũng thuộc dạng ưa nhìn nhưng vẫn chẳng thể có nổi một mảnh tình vắt vai cho bằng bạn bằng bè, cu thì vẫn dùng để đái mà bạn gái thì vẫn là ước mơ.

… Sau phát sét chuẩn như lắp scope của anh Lôi, bầu trời bỗng trở lên yên ắng dần, mây tán, gió ngừng thời tiết mùa hè oi ả quay trở lại.

“Ui da!” - Long xoa nhẹ cái đầu vẫn còn hơi choáng.

“Huh ? Mình vẫn còn sống ? Hơn nữa cũng không thấy đau ? Hay là do sức đề kháng kém nên bị sảng ?” – nó tự hỏi.

“Thôi kệ mịa, sống là ngon rồi, làm trận LOF cho tỉnh táo”. LOF mà Long nhắc đến ở đây là game League Of Free 1 tựa game moba rất phổ biến trên toàn thế giới với lượng người chơi đông đảo và các giải đấu lớn nhỏ được tổ chức thường xuyên. Nếu tính về khoản chơi game này thì Long cũng là 1 pro player với kĩ năng đổ thừa đỉnh cao và tuyệt kĩ chọc mù mắt cả team mình lẫn team bạn.

“Ơ cái d..t, mày combo vào đâu đấy thắng l..n này” – tiếng chửi của thằng Tiến, bạn chí cốt của Long, vang lên văng vẳng trong tai nghe.

“D..t m.., từ từ, con chuột bị yếu pin” – Long đáp trả bằng kĩ năng đổ thừa quen thuộc.

“Tập trung pha này combat thắng là đẩy win game luôn này!” – thằng Minh, một chiến hữu khác của Long bình tĩnh cất lời, thằng này được cái vừa trình cao vừa không toxic, bậc thầy call team.

“Oke !”- Long nói chắc nịch, dù nó biết ở cái tầm phút thứ 20 thế này mà feed 16 mạng thì cũng chuẩn bị ngắm màn hình đen trắng chứ chả còn làm được gì hơn.

“Trong bụi !” – một giọng nói máy móc vang lên làm Long giật mình, rồi nó bỗng cảm thấy như có 1 luồng điện truyền từ não xuống 2 bàn tay. “Cạch…cạch…tạch…cạch…” tay nó chợt như thoát ly khống chế của chính nó thực hiện 1 pha combo mướt mắt dồn thẳng vào mồm 2 thằng chủ lực team bạn đang thủ dâm trong bụi 1 đống khống chế, mặc dù với lượng dame ít ỏi nó không thể dứt điểm đối phương và ngay lập tức lên bảng nhưng cũng tạo tiền đề cho cả đội ào lên quét sạch.

“Ôi dồi ôi! 5 mạng hỗ trợ! Dễ vãi ln! Chẳng qua tao không thích tỏa sáng thôi!”. – Long mở ngay bộ loa của nó lên dõng dạc gáy.

“Ừ, ừ, mày kinh, mày kinh” – thằng Tiến giọng châm chọc.

“Sao mày biết nó ở trong bụi hay vậy”- thằng Minh hỏi.

“Chả phải tụi mày nhắc tao à ? Sao giờ lại hỏi ? ” – Long khó hiểu.

“Là ta nhắc!” – một giọng nói máy móc tới vô cảm vang làm Long lạnh gáy. Hình như đúng là giọng nói này vừa nhắc nó.

“Đéo ai biết mà nhắc, ngáo à ?” – thằng Tiến trả lời như để ủng hộ cho giọng nói kia.

Long dò hỏi: “ Mày nhắc? Mày là ai ?”

Giọng nói ấy trả lời: “Ta không biết!”.

“Đt m, sao lại không biết?” Long bắt đầu nghĩ tới mấy chuyện ma quỷ.

“Mày lẩm bẩm cái chó gì đấy ?”- tiếng thằng Tiến hỏi.

Long không trả lời, nó đang muốn xem rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra. “Ơ…” – Long ngơ ngác khi không thấy bất cứ thứ gì lạ xung quanh nó cả. “Chẳng lẽ là…”

Giọng nói lại chợt vang lên trong đầu Long: “Ngươi biết Dương ?”.

“Thôi! Bruh rồi, bị chui vào đầu cũng không biết” Long bắt đầu thấy hơi sợ sợ. “Huh? Dương nào cơ?” nó cố giữ bình tĩnh mà nói chuyện với giọng nói ấy.

“Võ Phi Dương, 12 nữ thần!” giọng nói ấy đều đều đáp lại.

Một tia sáng lóe lên trong đầu Long: “Chẳng lẽ…” nó reo lên: “Thế thì ngon!”.

Bạn đang đọc Trí Tuệ sáng tác bởi danchoihechien1001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danchoihechien1001
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 33

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.