Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trứng...chuột!!!

Tiểu thuyết gốc · 1375 chữ

Sau một hồi chạy mệt bở hơi tai, Long trở về ngôi nhà thân yêu của mình, bây giờ mới là 6h kém 5 phút mà hôm nay lại không phải lịch nấu ăn sáng của nó nên thằng bé nhanh nhẹn chui lên trên nhà để tắm rửa. Trong lúc vừa xoa cục xà bông vào mông vừa huýt sáo líu lo thì bỗng nhiên:

“Ơ rê ca! Ơ rê ca!” Linh Thư bắn phọt ra từ trong người Long rồi hớn hở kêu lên. Do ở cả 2 chung 1 linh hồn nên chỉ Long mới có thể nghe được tiếng kêu này.

“Wtf bro? Làm gì thế, đang tắm mà?” Long giật mình, tí nữa thì đút luôn cục xà bông vào đít.

“Đã có cách để rèn luyện cho cậu nhanh hơn rồi” Linh Thư cười cười nói.

“Thật? Là cách gì?” Long cũng nóng lòng muốn biết.

“Tắm nhanh lên rồi đi ra đây” Linh Thư vọt ra ngoài phòng tắm trước.

“Ơ kìa…” Long gọi với theo một tiếng, xả vội đống bọt trên người rồi quấn tạm cái khăn tắm chạy ra.

Linh Thư đang ngồi trên giường, trước mặt là một viên đá đang lơ lửng.

“Cái này là …” Long chợt thấy nó quen quen: “Là viên đá mua ở chợ hải sản à ?” nó nhận ra đây chính là viên đá mà nó mua hôm đi ra chợ hải sản cùng lão Cương.

“Đúng vậy!” Linh Thư xác nhận với một nụ cười nhẹ.

“Nhưng mà hình như có chỗ không giống” Long chợt nhận ra viên đá có vẻ sáng hơn một chút, lúc mua thì nó chỉ là viên đá sỏi màu xám xám bình thường, nhưng giờ lại có chút ánh sáng màu xanh lam nhẹ tỏa ra dù chỉ rất nhỏ. Ngoài ta còn cảm thấy nó có nhiều nét giống cái bộ phân sinh dục nữ hơn.

“Nó là cái loz gì vậy bạn?” Long hỏi.

“Thì là cái loz chứ là gì nữa” Linh Thư học thói cợt nhả của Long.

“Đm, treo ít thôi, nói luôn đi” Long thúc giục.

“Đây là một cái trứng chuột!” Linh Thư chắp hai tay ra sau mông, mặt tỏ vẻ cao nhân nói.

“Chuột? Vl hack à? Chuột mà có trứng? Trứng d*ái chắc?” Long hoang mang hỏi. Nó năm nay hơn 16 tuổi rồi mà chưa từng gặp cái trường hợp nào nó lại như thế này cả.

“Không phải chuột thường, là Chuột Không Gian!”

“Chuột Không Gian? Có đỉnh bằng chuột Micki không?” Long ngu ngơ hỏi.

“Con chuột trẻ con ấy thì tuổi đ..o gì mà so, cậu nghe qua “lỗ sâu không gian” rồi đúng chứ?”

“Ừ”

“Con chuột này có thể gặm ra một lỗ sâu như vậy giúp chúng ta có thể du hành xuyên qua không gian”

“Đù, ngon vậy. Nhưng tôi tưởng lỗ sâu thì phải do sâu đào chứ, sao lại do chuột đào?” Long thắc mắc.

“Ngu dốt! Khả năng xuyên thủng không gian tạo ra một đường hầm vượt qua là bẩm sinh của các loài sinh vật không gian bậc cao. Do việc đào hầm dễ tạo ra sự bất ổn trong không gian nên kích thước của các loài này thường nhỏ để đảm bảo an toàn. Sâu Không Gian chỉ là một trong số đó thôi”.

“Ồ, vậy là ngoài chuột chúng ta còn có kiến, rết, giun, dế vân vân và mây mây nữa đúng không?”

“Đấy chỉ là sinh vật không gian bậc cao thôi còn các loại sinh vật không gian bậc thấp và trung nữa nói chung là đủ hình dạng, kể cả hình người!”

“Tôi cứ nghĩ là chúng sẽ mang những hình dáng kì quặc chứ”

“Tất cả sinh vật bên trong vũ trụ này đều do các “6” tạo ra và được trải rộng khắp toàn vũ trụ, sự khác biệt về vẻ bề ngoài đa phần chỉ do tác động của môi trường sống thôi. Ở hành tinh này có loài chuột thì ở hành tinh khác cũng có thể có loài chuột bình thường” Linh Thư ôn tồn giảng giải.

“Ồ, thế còn sinh vật không gian là gì?”

“Ở vũ trụ này có rất nhiều khu vực đặc thù sở hữu nồng độ “6” cực cao. Các loại sinh vật sinh ra trong khu vực của “6” nào thì sẽ mang các thuộc tính của “6” tương ứng. Sinh vật không gian chính là được sinh ra trong khu vực có nồng độ không gian cao gần như tuyệt đối. Các sinh vật không gian này lại chia làm 3 loại. Đó là bậc cao, bậc trung và bậc thấp. Thường thì các bậc này sẽ được quyết định bởi thiên phú không gian của loài sinh vật ấy. Chuột Không Gian chính là một loài sinh vật không gian bậc cao, thậm chí nếu xét chi tiết thì gần như là thuộc top đầu. Do sự nhanh nhẹn bẩm sinh, kích thước phù hợp và khả năng đào bới tốt nên loài Chuột Không Gian chính là ứng cử viên số một cho việc tạo lập đường hầm không gian “hộ” các sinh vật khác. Các loài như Sâu Không Gian thua loài chuột này bởi tốc độ và khoảng cách đường hầm nhưng lại hơn về sự chắc chắn của đường hầm được tạo ra do có kích thước nhỏ hơn. Tất nhiên là sự cách biệt này không quá lớn. Nhưng quá nhỏ thì lại không tốt, nếu đào hầm cho chính chúng vượt qua thì có thể tốc độ của chúng là tương đương nhưng hầm cho chúng ta đi qua thì chắc chắn một con chuột sẽ đào nhanh hơn một con kiến ở cùng một cấp năng lượng” Linh Thư tuôn một tràng dài.

“Vậy đại khái là con chuột loz này đào hầm dịch chuyển rất giỏi?” Long chốt lại vấn đề.

“Đúng vậy!” Linh thư gật gù như vừa dạy dỗ thành công một đứa trẻ.

“Nhưng sao lúc mới mua nó lại không như thế này?”

“Do lúc mới mua là quả trứng này đang ngủ đông, tôi vừa dùng hồn lực để kích thích linh hồn nó thức dậy” do dùng chung linh hồn với Long nên Linh Thư đã có thể sử dụng một số thủ đoạn nhất định chứ không còn là một khối kiến thức bay bay vô dụng vô hại nữa.

“Liệu có phải ấp nó không ?”.

“Không cần thiết, tôi đã kích thích lại linh hồn của nó rồi, sau khi thức giấc nó sẽ sớm chui ra khỏi vỏ thôi”.

Trong khi Longthunhat và Longthuhai đang say sưa học môn sinh học trên tầng thì Uyên đang nấu cơm ở dưới nhà. Khi Long đi tập buổi sáng, Uyên cũng đã dậy rồi thậm chí cô còn tưởng nó lại định bỏ nhà đi pay nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì chả việc gì thằng bé phải mất công dậy sớm để trốn đi cả, Uyên cũng đâu có trói nó lại được đâu nên Uyên chưa gọi cho ông Hùng vội, mà ngồi đọc sách trong phòng chờ đợi nói là đọc sách nhưng tâm trí Uyên thì cứ bay đi tận đẩu tận đâu, chả còn biết sách viết gì nữa. Một lúc sau, khi thấy Long trở về, trong lòng Uyên không hiểu sao lại trở lên mừng rỡ, cô bỗng có kích động xuống nấu một bữa thật ngon cho Long. Vừa nấu cơm, Uyên vừa suy nghĩ lại chuyện tối qua, cô cũng là một người thông minh và tinh tế nên cũng đã sớm hiểu ra mình đã hiểu lầm Long nhưng ngay tại thời điểm đó thì thật khó mà có thể bình tĩnh suy xét nên cô cũng không có ý định xin lỗi Long.

“Coi như bữa ăn này để đền bù cho cậu ta vậy” Uyên lẩm bẩm đặt bát canh nóng hổi lên bàn ăn rồi đi lên lầu gọi Long xuống ăn cơm.

P/s: hôm qua nhậu xỉn quá nên không đăng được, sáng này vội vàng ăn sáng rồi up truyện luôn :vvv

Bạn đang đọc Trí Tuệ sáng tác bởi danchoihechien1001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danchoihechien1001
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.