Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mục tiêu mới

Tiểu thuyết gốc · 2351 chữ

Nguyễn Thế Luân vờ như mình chỉ vô tình ngẫu nhiên xuất hiện ở nơi đây, hắn bình thản thoải mái từ nơi ẩn nấp bước ra ngoài, hành tung của hắn nhanh chóng lọt vào tầm mắt của nhóm ba người mới đến kia.

Mặc kệ hai người đàn ông cùng hết thảy mọi thứ xung quanh, tinh thần Nguyễn Thế Luân âm thầm tập trung quan sát đánh giá cô gái lúc nãy vừa mới nói ra chuyện “Từ hôn”.

Thiếu nữ có khuôn mặt cùng ngũ quan xuất chúng, dáng vẻ của nàng thanh lệ vô song, từ trên xuống dưới cùng xung quanh thân thể của nàng như được bao phủ bởi một luồng khí chất lãnh diễm bất phàm thoát tục một cách tự nhiên.

Ở trên vành tai mềm mại của mình, người thiếu nữ kia lựa chọn mang một đôi bông tai xinh xắn có đính ngọc trai màu bạch kim.

Chiếc cổ thon dài của nàng được tô điểm bởi một chiếc vòng cổ duyên dáng, mặt dây chuyền treo trên vòng cổ có đính một viên bảo ngọc màu xanh lục.

Chỉ cần mỗi lần thân thể của nàng di chuyển hơi có chút chuyển động, thì mặt dây chuyền sẽ vô tình rung động theo trong không gian, ngay tức khắc viên bảo ngọc trên mặt dây chuyền sẽ phát ra âm thanh lanh lảnh của tiếng gió luồn qua nó, nghe rất vui tay.

Tất cả những yếu tố trên sau khi kết hợp lại với nhau đã tạo thành hình ảnh mộng ảo của một người thiếu nữ xinh đẹp, với vẻ thướt tha yêu kiều khiến người khác chỉ cần gặp qua một lần thì khó mà quên được.

Nếu vô tình gặp mặt nàng lần đầu thì chắc chắn sẽ làm cho người ta kinh ngạc, bởi vì vẻ đẹp của người thiếu nữ này người đời cứ tưởng như nó chỉ có thể xuất hiện trong giấc chiêm bao.

Nhưng đến khi bình tâm suy xét rõ ràng, lại làm cho người xem chợt nhận thấy rằng, hóa ra tất cả những vẻ đẹp toát ra từ trên người nàng không có gì là khó hiểu, giống như một điều tất yếu của tự nhiên.

Nếu thời điểm này có người nào đó nhìn lướt qua vẻ bên ngoài của Nguyễn Thế Luân, sẽ cảm thấy dáng vẻ hiện tại của hắn cực kỳ giống như một chàng thanh niên nông thôn chất phác, bị vẻ đẹp kinh diễm của thiếu nữ đến từ thành thị làm cho kinh ngạc thất thần, sau đó lại nhanh chóng choàng tỉnh, thần sắc lập tức trở nên xấu hổ ngượng ngùng, hơi cúi đầu nhìn xuống đất, không dám trực tiếp đối diện với mỹ nhân.

Kỳ thật lý do chân chính để Nguyễn Thế Luân phải thực hiện động tác hơi cúi đầu nhìn xuống đất, mục đích chính là vì hắn cố ý che giấu, không muốn để cho nhóm ba người kia nhìn thấy vẻ hưng phấn cuồng nhiệt tràn đầy trong hai con mắt đang toả sáng của hắn.

Lúc này đây, đôi mắt Nguyễn Thế Luân thiếu điều còn muốn sáng hơn cả ánh đuốc trong đêm nữa, nội tâm hắn lại cực kỳ kích động, phải cố gắng lắm kìm chế lại được:

“Từ hôn! Không ngờ mình lại gặp được sự kiện có người sắp bị từ hôn. Đây không phải chính là loại kịch bản khởi đầu kinh điển trong mấy tác phẩm tiên hiệp truyền kỳ đó sao? Thông thường, nhân vật chính nếu gặp phải sự kiện từ hôn thì sau đó sẽ một đường nghịch tập, kết quả cuối cùng của dạng kịch bản này đều cùng một môtíp, đó chính là sẽ tạo thành một vị cường giả có sức mạnh nghịch thiên, uy chấn thiên hạ, quét sạch càn khôn.”

Bên cạnh thiếu nữ xinh đẹp, một nam thanh niên trên thân mặc một bộ trang phục áo bào trắng đồng dạng giống như trang phục của nàng cũng đang nhanh chóng di chuyển song song.

Nam thanh niên có vóc người anh tuấn, khuôn mặt tuấn lãng, từ trên xuống dưới cùng xung quanh thân thể của hắn đều có sóng pháp lực lưu chuyển, biểu hiện hắn nắm giữ thực lực ở đẳng cấp Luyện Khí tầng mười hay còn gọi là Luyện Khí Đại viên mãn.

Ánh mắt nam thanh niên mặc áo bào trắng nhìn quét ngang qua thân người Nguyễn Thế Luân một chút, sau đó lập tức dời khỏi, tiếp tục phóng đi, không thèm quan tâm đến hắn nữa.

Tầm mắt nam thanh niên nhanh chóng tập trung chú ý tìm đến phía mỏm núi đá lúc nãy vừa bị Nguyễn Thế Luân dùng Bắc Cực Thiên Từ kiếm đánh nát, lông mày hắn khẽ nhíu lại, cất tiếng nói:

- Tại sao lại không có người khả nghi xuất hiện ở đây? Sau khi chúng ta phát hiện âm thanh đã tức tốc chạy tới nơi này, theo lý thuyết đúng ra đối phương phải không kịp rời đi mới đúng chứ.

Thiếu nữ đưa mắt nhìn thoáng qua hiện trường một lượt, sau đó mới bình thản lắc đầu:

- Nếu người đã đi rồi thì cứ chấp nhận cho là đi đi.

Đột nhiên nam thanh niên mặc áo bào trắng dùng pháp lực bao vây lấy thanh âm của mình, bí mật vận dụng bí pháp truyền âm cho thiếu nữ:

"Yên Nhiên sư muội, theo tin tức truyền lại thì người tên Tiêu Hạo kia nghe nói trước đây cũng là một thiên tài tu đạo, sau đó chỉ tiếc là không biết vì nguyên nhân gì mà từ vị thế thiên tài lại bỗng nhiên đọa lạc, đến thời điểm hiện tại đã biến thành một kẻ vô dụng như vậy?"

Nội tâm Mộ Dung Yên Nhiên có chút bất mãn, hai hàng lông mày hơi nhíu lại, nhìn về nam thanh niên mặc áo bào trắng, khó chịu truyền âm đáp lời:

"Có người ngoài ở đây, không nói chuyện này nữa."

Nam thanh niên mặc áo bào trắng nghe Mộ Dung Yên Nhiên trách móc, lại không cho là việc lớn, khẽ mỉm cười:

"Một kẻ phàm nhân ở nông thôn mà thôi, ta cùng sư muội dùng pháp lực để truyền âm với nhau, hắn làm sao có khả năng nghe thấy nội dung gì được?"

Mộ Dung Yên Nhiên nghe nam thanh niên mặc áo bào trắng nói vậy thì khẽ liếc mắt nhìn về phía Nguyễn Thế Luân.

Lúc này đây, Nguyễn Thế Luân đứng tại chỗ không nhúc nhích, cũng may lúc nãy do vội quá, hắn vẫn còn chưa kịp đổi lại bộ trang phục đạo bào, nên trên thân vẫn cứ ăn mặc một bộ trang phục vải thô, nhìn lướt qua đúng là bề ngoài của hắn cùng với những người thôn dân miền núi chẳng có gì khác nhau.

Mộ Dung Yên Nhiên thu hồi ánh măt đang nhìn Nguyễn Thế Luân lại, khẽ lắc lắc đầu, truyền âm trả lời nam thanh niên:

"Mặc kệ người tên Tiêu Hạo kia có phải một thiên tài hay chỉ là một kẻ vô dụng, ta đều muốn đi đến nhà hắn để hoàn thành việc hủy bỏ cuộc hôn nhân này, cho dù là ông của ta, cũng không thể ép buộc ta gả cho một người mà ta chưa từng gặp mặt."

Nguyễn Thế Luân âm thầm nghe lén trọn vẹn nội dung truyền âm giữa Mộ Dung Yên cùng nam thanh niên mặc áo bào trắng. Biểu hiện bên ngoài của hắn càng ngày càng thể hiện ra dáng vẻ hàm hậu chất phác, ngược lại trong lòng hắn thì lại đang hồi hộp la lớn:

"Em gái xinh đẹp, cố gắng lên! Phải giữ vững lập trường tư tưởng của mình, không thể bị thế giới khách quan làm dao động ý kiến chủ quan của mình. Em phải kiên quyết không được bỏ qua việc từ hôn này, nhất định phải làm được thành công. Anh ủng hộ em gái xinh đẹp cả hai tay lẫn hai chân luôn, em gái yêu quí ơi. Anh tin em sẽ làm được!"

Đã từng là một vị thiên tài.

Hiện tại lại biến thành một kẻ vô dụng.

Lúc này còn xuất hiện vị hôn thê chuẩn bị tới cửa nhà từ hôn làm mất mặt sỉ nhục.

Cuối cùng lại bị áp bức vào hoàn cảnh tuyệt vọng ...

Trời đất quỷ thần ơi! Tuyệt vời ông mặt trời luôn!

Đây chẳng phải chính là quy trình đãi ngộ thường gặp của các nhân vật chính cấp bậc chân mệnh thiên tử trong mấy tiểu thuyết huyền huyễn trên mạng vào thời điểm ban đầu lúc còn chưa thành danh đó sao.

Hiện tại, trong người Nguyễn Thế Luân như có kiến bò ngang dọc, hắn phẫn hận không thể lập tức đi tìm người tên Tiêu Hạo kia.

Theo tính toán của hắn, hệ thống đối với nhiệm vụ chiêu thu đệ tử của bản thân có yêu cầu cực cao. Từ đó Nguyễn Thế Luân suy luận ra, e rằng chỉ có những nhân vật chính cấp bậc chân mệnh thiên tử ở trong truyền thuyết mới có thể được hệ thống để mắt đến mà thôi.

Tuy rằng tạm thời Nguyễn Thế Luân không cách nào chứng thực suy luận của mình có chính xác hay không, nhưng dựa vào những manh mối từ lúc hệ thống kích hoạt cho đến thời điểm này để suy đoán, thì hắn có thể nắm chắc trên tám mươi phần trăm, rằng người tên Tiêu Hạo kia chắc chắn có khả năng đạt được sự tán thành của hệ thống, phù hợp với tiêu chuẩn nhiệm vụ chiêu thu đệ tử do hệ thống đưa ra.

"Đợi một chút đã! Thường thường đi chung với kịch bản như thế này thì sau khi xảy ra sự kiện từ hôn nhân vật chính sẽ có kỳ ngộ cực lớn, giúp thay đổi vận mệnh bản thân thì phải ..."

Nguyễn Thế Luân đột nhiên nghĩ đến một chuyện, theo kịch bản thường gặp, kế tiếp theo sự kiện Mộ Dung Yên Nhiên tới cửa nhà yêu cầu việc từ hôn, nguyên bản trên người Tiêu Hạo vốn đang mang vận mệnh xui xẻo, được coi là một kẻ vô dụng bị mọi người khinh bỉ.

Thì có vẻ như sau khi xảy ra sự kiện nhục nhã kia, Tiêu Hạo sẽ đột ngột được kích phát lực lượng cùng vận khí của mình, bộc lộ kinh người thiên phú, tu vi tăng nhanh một cách chóng mặt. Từ đó hắn một đường càn quét anh hùng thiên hạ, trở thành nhân vật phong vân, vang danh khắp chốn.

Tuy rằng Nguyễn Thế Luân không biết chi tiết kỳ ngộ của Tiêu Hạo cụ thể là thứ gì, có thể bên người hắn mang theo một lão giả có thân phận thần bí nào đó, hay là hắn đi ra ngoài lại may mắn nhặt được siêu cấp Thần khí, hoặc là đi theo hướng dẫn của di vật hay mật thư bị tàn phá của cha mẹ hắn để lại rồi dò theo tìm thấy kho tàng có cất giữ siêu cấp công pháp không chừng ...

Nói chung, chỉ cần chờ đến lúc Mộ Dung Yên Nhiên đi tới Tiêu gia hoàn thành việc đem mối hôn sự này hủy đi, đấu chí Tiêu Hạo bộc phát, sau đó chính là kịch bản “Cá vượt Long Môn” rồi.

“Kim Lân khởi thị sở trung vật,

Nhất ngộ Phong Vân tiện hoá Long.”

(Cá vàng vốn sống ở trong ao,

Hiểu thấu mây gió liền hoá rồng)

Chỉ cần xuất hiện một cái thời cơ nho nhỏ, đã đủ để tạo điều kiện cho Tiêu Hạo bước lên quỹ đạo tu hành, dùng câu châm ngôn mà người ta thường nói chính là bánh xe vận mệnh bắt đầu chuyển động, kẻ vô dụng ngày xưa bị mọi người khinh miệt nay lập tức lắc mình biến thành tuyệt thế thiên tài kiêu ngạo, từ đây con đường để Tiêu Hạo phát triển trở thành cường giả đã triệt để hình thành, tuyệt đối không thể ngăn cản.

Nguyễn Thế Luân không có ý định thay đổi kết cục cuối cùng của vận mệnh sẽ trở thành cường giả đỉnh phong của Tiêu Hạo, hắn chỉ muốn thay đổi một vài sự kiện trong quá trình này mà thôi.

Ý muốn chân chính của Nguyễn Thế Luân đơn giản chính là tính toán làm sao để cho chính hắn trở thành người tận tay thúc đẩy toàn bộ quá trình, biến Tiêu Hạo từ một con “Kim Lân” nho nhỏ yếu ớt ban đầu, có thể tiến đến giai đoạn “Nhất ngộ Phong Vân tiện hoá Long” một cách hoàn mỹ nhất.

Nói cách khác, Nguyễn Thế Luân muốn đi làm vú em cho Tiêu Hạo.

Thế nhưng, luận theo tình thế trước mắt, sự tình liên quan đến Tiểu Du Du vẫn chưa được giải quyết triệt để, Nguyễn Thế Luân không thể thoát thân ra được.

Giả dụ hiện tại Nguyễn Thế Luân tìm cách bám theo đám người Mộ Dung Yên Nhiên tới nhà Tiêu Hạo từ hôn thành công, thì nghiễm nhiên kết quả tiếp đến sẽ là vận mệnh nghịch thiên của Tiêu Hạo được kích hoạt, các kỳ ngộ khác dắt díu nhau đến cho Tiêu Hạo mặc sức thụ hưởng.

Nếu kịch bản thật sự diễn ra như vậy chẳng phải công sức Nguyễn Thế Luân bỏ ra sẽ trôi theo dòng nước. Tất cả cố gắng của hắn chỉ là công dã tràng, số phận cùng tương lai của Tiêu Hạo hoàn toàn không còn là chuyện liên quan đến hắn chứ còn gì nữa.

Không!

Tuyệt đối không thể để kịch bản đó xảy ra được!

Bạn đang đọc Triệu Hoán Tổ Sư sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.