Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ Lão Sư Xinh Đẹp

Phiên bản Dịch · 1568 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Leng keng!

Đột nhiên từ chỗ thu ngân vang lên tiếng chai thủy tinh lục đục, Hạo Nhân nheo mắt lao vọt lên, Kiếm của chiến đấu giả đã chuẩn bị đâm tới.

“Khoan, khoan đã!” Trong bóng tối truyền đến âm thanh của một cô gái, từ dưới quầy thu ngân bước ra một người phụ nữ với khuôn mặt mỹ lệ, đang kinh hãi nhìn chằm chằm vào trường kiếm chỉ cách chóp mũi chưa đầy một thước.

Đó là một mỹ nữ cực kỳ quyến rũ, khuôn mặt trái xoan kiểu trứng ngỗng với mái tóc đen dài óng mượt, trên người mặc một chiếc áo phông trắng bó sát có sọc làm nổi bật vòng eo thon thả của cô. Bên dưới mặc một chiếc váy ngắn màu lam, dưới ánh sáng lờ mờ, cặp đùi mềm mại trắng nõn thấp thoáng dưới làn váy ngắn trông thật cám dỗ.

“Ặc, Hạ Phỉ lão sư!” Hạo Nhân hơi kinh hô, vội vàng hạ Kiếm của chiến đấu giả xuống.

“Ngươi là?” Vẻ hoảng sợ của Hạ Phỉ hơi hơi giảm xuống, nhưng vẫn rất cảnh giác, đôi mắt sáng ngời chớp chớp vẻ nghi vấn.

Điểm giao nhau duy nhất giữa Hạo Nhân và Hạ Phỉ chỉ là làm giáo viên tiếng Anh tạm thời cho Hạo Nhân hai tháng thôi, nhưng Hạo Nhân lại khá quen thuộc về cô, là nữ thần siêu cấp được công nhận trong đại học Lâm Xuyên, là một bạch phú mỹ hiền hòa.

Đối với Hạo Nhân trước đây, Hạ Phỉ tuyệt đối là cao không thể chạm tới.

“Ta từng là sinh viên cũ của cô. Sao cô lại ở đây, chỗ này rất nguy hiểm!” Hạo Nhân giải thích.

Nghe nói là sinh viên của mình, sự cảnh giác của Hạ Phỉ đã giảm đi nhiều, mím chặt đôi môi anh đào, ngập ngừng nói: “Giữa trưa ta có đến siêu thị mua ít đồ, đột nhiên những con quái vật đó lao vào và kéo hết mọi người ra ngoài, ta trốn dưới quầy thu ngân nên may mắn thoát nạn.”

Hạo Nhân thở ra một hơi: “May là những con Sâu lông xanh này năng lực cảm giác rất kém, nếu mà là chó biến dị với khứu giác nhạy bén thì sẽ rất thảm đấy.”

“Chó biến dị?”

“Tóm lại mau ra ngoài trước đã, nếu không con quái vật trong nhộng mà thoát ra sẽ không dễ chạy đâu.” Hạo Nhân đối với những con nhộng bên ngoài vẫn luôn cảm thấy không thoải mái.

“Những con sâu lông sau khi kéo mọi người ra ngoài để ăn liền bắt đầu quay tơ kết kén.” Hạ Phỉ nhớ lại cảnh tượng kinh hoàng đó, ôm lấy cánh tay run rẩy.

Hạo Nhân dời mắt, bộ dáng xinh đẹp của Hạ Phỉ khiến hắn rất có xúc động muốn ôm vào lòng. Dù sao cô gái trước mắt chính là nữ thần trong mộng của toàn thể sinh viên đại học Lâm Xuyên mà, muốn nói không có suy nghĩ gì chỉ là tự lừa mình dối người thôi.

Đẩy cửa siêu thị ra, cảnh tượng bên ngoài khiến Hạo Nhân đang trong cơn mơ mộng phải bừng tỉnh, thầm mắng: “Con mẹ nó!”

Bảy tám con Sâu lông xanh cấp 4 đang vây lấy lối ra của siêu thị, rõ ràng là đang chờ Hạo Nhân tự mình đi ra, thảo nào lúc nãy bọn này không có chủ động tấn công.

Hạo Nhân liếc nhìn con nhộng, tơ của con nhộng ngày một trong suốt hơn, tần suất sinh vật bên trong vặn vẹo cũng càng ngày càng nhiều hơn, rõ ràng cho thấy đang có dấu hiệu phá kén.

“Muốn chúng ta làm thức ăn cho đám quái vật sắp sinh đó à?” Hạo Nhân quơ quơ Kiếm của chiến đấu giả, cười khinh bỉ: “Cũng không biết ai mới là con mồi đâu!”

Lời còn chưa dứt, Hạo Nhân chợt tăng tốc, phát động Thuận phách trảm, con Sâu lông gần nhất hứng chịu đầu tiên, một cú Bạo kích 90 điểm sát thương nhảy ra từ đỉnh đầu.

Bởi vì mỗi điểm nhanh nhẹn đều sẽ cộng thêm 1% tốc đánh, với 20 điểm nhanh nhẹn của Hạo Nhân, chia đều mỗi giây có thể chém gần một kiếm.

Hạo Nhân thừa cơ chém liên tục ba kiếm, con Sâu lông xanh đã biến thành điểm kinh nghiệm.

Một tiếng thét chói tai vang lên, quay đầu lại, mấy con Sâu lông xanh đang từ từ đến gần Hạ Phỉ.

Hạo Nhân bước một bước xa đã trở lại, quét ngang mấy kiếm bức lui hai con Sâu lông xanh với cái miệng dữ tợn, kéo cổ tay trắng nõn của Hạ Phỉ, không đoái hoài đến cảm giác da thịt đọng lại trong lòng bàn tay, vội la lên: “Chúng ta mau rời khỏi đây trước đã, theo sát ta!”

Rít!

Có tiếng xé gió tập kích, Hạo Nhân theo bản năng giơ kiếm che trước mặt, thấy một vài sợi tơ dày như ngón cái phóng tới nhanh như tên bắn, quấn quanh thân Kiếm của chiến đấu giả.

Hạo Nhân cố gắng dùng tay kéo xuống, nhưng những sợi tơ này quá dính, không thể cậy mạnh kéo xuống được, ngược lại còn bị dính vào người.

Hắn nhớ rõ Sâu lông xanh cấp 1, cấp 2 không có năng lực phun tơ này! Xem ra cấp bậc tăng lên không chỉ đề cao khả năng của những con Sâu lông xanh này, mà chúng còn sở hữu nhiều kỹ năng hơn.

May là khả năng phun tơ này không thể thi triển liên tục, sau khi Sâu lông xanh bắn một sợi tơ xong, nó bắt đầu dần dần tới gần.

Cận chiến Hạo Nhân không sợ, song khi hắn vừa nâng kiếm lên định sử dụng Thuận phách trảm thì chợt sững sờ, sau đó không khỏi thốt lên tiếng chửi.

“Làm sao vậy?” Hạ Phỉ nghĩ Hạo Nhân bị thương, gương mặt xinh đẹp đầy sự lo lắng.

“Chết tiệt! Những sợi tơ này có hiệu quả giảm tốc!” Hạo Nhân rõ ràng cảm thấy dù là động tác vung kiếm hay năng lực hành động của mình đều bị hạn chế ở một mức độ nhất định.

“Không thể ở lâu được!” Hạo Nhân ngưng trọng nói. Loại tơ này chỉ cần bắn thêm mấy lần nữa là cả hai sẽ dính chặt tại chỗ không thể nhúc nhích được, chỉ có thể ngoan ngoãn chờ chết.

Cái này gọi là phúc vô song chí, họa vô đơn chí. (May không đến 2 lần, Xui không đến 1 lần) Khi Hạo Nhân đang vô cùng khẩn trương, hắn vẫn rất chung thủy liếc mắt với nhộng, nhất thời giật nảy mình, trợn tròn mắt.

Hạ Phỉ nhìn theo mắt hắn, cô thấy kỳ cảnh trước mắt cũng phải kinh hãi che miệng.

Con nhộng gần như trong suốt cuối cùng đã chậm rãi bung ra, một tia sáng chói lọi kỳ dị nở rộ, giống như một đóa hoa sắp nở, rực rỡ và tươi sáng.

Một đôi cánh nhiều màu dần dần lộ ra ngoài hào quang, vỗ về giữa không trung. Cho đến khi hoàn toàn thoát ra, nổi lên những gợn sóng ngũ sắc diễm lệ.

Hào quang tắt dần, con nhộng như mất đi sức sống, nhanh chóng hóa thành đám tro đen. Một con bướm lớn như một đứa trẻ sơ sinh đang vỗ đôi cánh ban lan ngũ sắc lượn lờ trên không, những bộ phấn tinh mịn rải xuống từ đôi cánh, lấp lánh trong không trung.

“Thật xinh đẹp!” Hạ Phỉ không khỏi bộc lộ cảm xúc.

“Càng xinh đẹp thì càng nguy hiểm!” Hạo Nhân đảo cặp mắt trắng dã.

Lời này cũng không phải nói đùa. Lúc này trong lòng Hạo Nhân đang báo động nguy hiểm mãnh liệt hơn bao giờ hết, con bướm đang lượn vòng trên không trung này mang tới cho hắn uy hiếp thậm chí còn lớn hơn cả biến dị Xà vương nữa.

- Quái hiếm cấp 6: Ngũ thải điệp!

Không chỉ cao hơn Xà vương một cấp, đã thế còn là 5 con quái hiếm nữa!

“Làm sao bây giờ?” Hạ Phỉ không phải đàn bà ngực to những không có óc, cô cảm giác con bướm sặc sỡ này đang nhìn chằm chằm họ. Thực lực tuyệt đối phải mạnh hơn Hạo Nhân.

“Chạy!”

Hạo Nhân lời ít ý nhiều, còn chưa dứt câu đã kéo tay Hạ Phi lao thẳng tới vòng vây đám Sâu lông xanh.

Mấy con Sâu lông xanh định ngăn cản lại bị Hạo Nhân dùng một chiêu Thuận phách trảm đẩy lui. Hắn không ham chiến, phá vỡ thế bao vây xong liền nhanh chóng chạy hướng sân cỏ.

“Con bướm nhiều màu kia đang đuổi theo kìa!” Hạ Phỉ luôn chú ý tới con bướm yêu dị kia, vội vàng kinh hô.

“Ta biết!”

Hạo Nhân lòng nóng như lửa đốt, cho dù có 3 món trang bị Thanh đồng, hắn cũng không thể nào là đối thủ của 5 con quái hiếm cả. Hai người chạy hơn 10 mét, nhưng Ngũ thải điệp cũng đã ngày càng đến gần họ.

Bạn đang đọc Trò Chơi Khải Huyền của Ba Ký Gạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.