Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến sĩ thi đua

Phiên bản Dịch · 1012 chữ

Ba ngày sau, báo chí tỉnh thành đưa tin về công xã Bắc Hà. Bài viết miêu tả sinh động vô cùng, làm đến oanh oanh liệt liệt. Mấy công xã khác sau khi biết được cũng gọi điện đến hỏi thăm không ngừng. Ai cũng muốn nhân cơ hội thăm dò tình huống để học tập theo. Thư kí Trình cười ha hả cho qua chuyện, không có ý định chia sẻ kinh nghiệm chút nào.

Hừ, nếu ai cũng học rồi làm theo, vậy công xã của bọn họ còn có gì đặc biệt nữa đâu?

Nhóm lãnh đạo trong huyện vừa nhìn đến tin tức,điện thoại không ngừng gọi về công xã Bắc Hà. Đầu tiên là khen ngợi khích lệ một phen, sau đó lại đề nghị mấy công xã khác cũng học theo phương thức này.

Thư kí Trình cũng không dám chậm trễ, vừa cúp điện thoại đã chạy đi tìm Hách chủ nhiệm hỏi:”Lần trước cô đề nghị với tôi, nói là muốn lập đoàn văn nghệ hả?”

Hách chủ nhiệm khoát tay:” Đoàn văn nghệ gì? Là đội biểu diễn lâm thời.”

Thư kí Trình vội nói:” Ừ đúng rồi, chuyện này triển khai tới đâu rồi?”

“ Tiểu Tô đang làm, vẫn đang trong giai đoạn tuyển người. Phải chọn lựa kĩ càng chút, chỉ lấy những người ưu tú, có phẩm hạnh tốt. Sau khi kết thúc vụ thu sẽ bắt đầu đưa vào hoạt động.”

“ Được, việc này cứ giao hết cho Tiểu Tô, bảo cô ấy làm tốt một chút.” Thư kí Trình vẻ mặt nghiêm túc nói.

Buổi chiều lúc tan tầm, Tô Mạn liền cầm theo một tờ báo xách về để đọc cho cả nhà họ Tô nghe.

Lý Xuân Hoa vừa nghe xong, vẻ mặt đầy tiếc nuối nói:” Sao lúc trước con không chọn mẹ, mẹ diễn còn hay hơn mấy người đó đấy.”

Tô Mạn gấp tờ báo lại, nhẹ nhàng nói:” Người ta đi diễn còn bị đánh ở trên đài kia kìa, mẹ không sợ hả?”

Lý Xuân Hoa:”...” Thôi vậy, bà ham nổi tiếng cũng không đến mức độ bất chấp bị đánh.

Tô Mạn nói tiếp:” Mọi người cũng đừng nản chí, sau khi vụ thu kết thúc, công xã còn tiếp tục tuyển chọn diễn viên để vào đoàn diễn lâm thời. Cơ hội còn nhiều, ai cũng không thiếu phần.”

Nghe được mấy lời này của Tô Mạn, cả nhà đều hớn hở mong chờ.

“ Nhị Nha, chuyện tốt như thế này, phải nhớ đến anh đấy.”Tô Nhị Trụ xum xoe chạy lại nói.

Tô Mạn lại lắc đầu:”Không có ngoại lệ, mọi người đều phải thông qua tuyển chọn kĩ càng, ai có biểu hiện tốt sẽ được ưu tiên,nhưng mà anh vẫn có cơ hội tham gia.”

Tô Tam Trụ vội hỏi:”Biểu hiện tốt là sao ?”

“ Đương nhiên là danh hiệu chiến sĩ thi đua!”

“...”

Người nhà họ Tô làm chiến sĩ thi đua? Đây đúng là một trò đùa, bọn họ không đi chiếm tiện nghi ở trong đội là đã tốt lắm rồi, còn tranh cái danh chiến sĩ thi đua? Đồ ngốc mới đi tranh, bọn họ cũng không có bị ngốc!

Lý Xuân Hoa ho vài tiếng, sau đó dõng dạc nói:”Mẹ quyết định rồi,vụ thu hoạch năm nay, cả nhà ta phải biểu hiện thật tốt, ai cũng không được lười biếng.”

Lâm Tuyết Cúc lại trộm bĩu môi,tỏ vẻ không phục với sắp xếp của mẹ chồng.” Con cũng không được lên đài biểu diễn, mẹ đi mà nói vợ chồng em hai với em ba ấy.” Không chỉ biết rõ mình không được tuyển, ngay cả Tô Đại Trụ cũng sẽ không. Dựa vào cái gì mà hai vợ chồng cô phải bỏ công sức ra để may áo cưới cho người khác, cứ nằm mơ đi!

Lý Xuân Hoa hừ lạnh một tiếng, ánh mắt lạnh lùng liếc về phía Lâm Tuyết Cúc:” Được thôi, nếu ai làm trái lời của tôi, vậy thì đến lúc đó đừng trách bà mẹ chồng này ra tay độc ác. Tôi sẽ cử báo lên trên, nói nhà chúng ta có phần tử chuyên kéo chân sau, gây ảnh hưởng đến cả nhà.”

Lâm Tuyết Cúc:”...” Mẹ chồng sao lại càng ngày càng khó đối phó rồi!?

Tống Ngọc Hoa nói:”Mặc kệ như thế nào, vì Nhị Nha, chị cũng muốn biểu hiện tốt một chút. Chúng ta đều là người nhà của cán bộ, không thể làm em ấy mất mặt được.”

Từ ngày phản kháng lại Tô Nhị Trụ, Tống Ngọc Hoa dần có chính kiến riêng của mình, thỉnh thoảng cũng xen vào các cuộc trò chuyện để đóng góp ý kiến.

Nói xong còn nhìn về phía của Tô Nhị Trụ.

Tô Nhị Trụ:”...” Lá gan của mụ đàn bà này càng ngày càng lớn.

Lời này của Tống Ngọc Hoa làm hai vợ chồng già Tô Thiết Sơn và Lý Xuân Hoa rất hài lòng.

Tô Thiết Sơn còn gõ điếu thuốc xuống mặt bàn nói:”Vợ của thằng hai nói đúng rồi đấy,nhất định phải nỗ lực công tác. Ai làm trái tôi sẽ đánh gãy chân kẻ đó.”

Tô Nhị Trụ:”...”

Vì thế ngày hôm sau,nhóm xã viên của Đại Kiều Loan liền phát hiện,người nhà họ Tô bình thường vẫn luôn trốn tránh công việc, nay lại ra sức quần quật mà làm.

Ngay cả người lười như Tô Nhị Trụ, thế mà lúc này còn đang khí thế bừng bừng ,khiêng mấy bao lúa lên vai đi đến sân phơi.

Mấy người còn lại, ai nấy mồ hôi tuôn như suối, tay vẫn thoăn thoắt làm không ngừng nghỉ.

Lý Xuân Hoa còn hận cả nhà làm không đủ nhanh tay, thường quay sang giám sát rồi la hét chỉ đạo. Cho dù làm xong hết phần việc của mình cũng không chịu đi về, cả buổi cứ đứng lì ở trên bờ rồi gân cổ kêu gào.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 211

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.