Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chủ tịch Nhậm

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

Có vài vị cán sự thấy bất bình thay Tô Mạn, số còn lại thì ngồi im không lên tiếng, ý đồ chờ xem kịch hay. Thầm nghĩ trở về sẽ kể lại cho mấy đồng nghiệp cùng phòng nghe, rồi tán dóc trong lúc rảnh rỗi.

Ai ngờ Tô Mạn cũng không để chuyện này ảnh hưởng đến tâm trạng của mình, vì vậy liền cười nói:”Tiết chủ nhiệm có thể lặp lại mấy lời ban nãy được không, tôi muốn ghi chép lại sau đó về nhà học hỏi thêm.”

Mấy vị cán sự kia che miệng cười trộm. Mặc kệ Tô cán sự này giả ngốc hay là thật sự cứng rắn, nếu đổi lại là các cô, chắc chắn đã xấu hổ bật khóc rồi cũng nên.

“...” Tiết chủ nhiệm chau mày không vui, liếc Tô Mạn một cái, sau đó liền xoay người bỏ đi.

Đợi Tiết chủ nhiệm rời đi, có vài người chạy đến nhìn Tô Mạn, thấy cô đang hí hoáy ghi chép vào sổ, cả đám đều giật mình.

Không phải chỉ là nói đùa để chọc quê Tiết chủ nhiệm hả?

“ Tô cán sự, cô ghi chép vào làm gì?”

“ Sao lại không ghi?” Tô Mạn nghiêm túc nói:”Lời của Tiết chủ nhiệm chắc chắn không sai, phải ghi về sau đó từ từ học hỏi.”

Những người đang chờ ăn dưa:”...”

Một lúc sau,vài vị lãnh đạo đã tới phòng hội nghị. Tất cả đều là những nữ đồng chí bốn năm chục tuổi.

Chủ tịch Nhậm đi ở phía trước dẫn đường, đây cũng là chủ tịch của hội phụ nữ trong huyện.

Tô Mạn đã nghe ngóng qua thông tin về vị chủ tịch Nhậm này. Nghe đâu bà là người làm chính trị, lúc còn trẻ đã từng đi theo hồng quân bôn ba từ trong mưa bom bão đạn. Nếu có cơ hội làm việc dưới trướng của người này thì còn gì bằng.

Chủ tịch Nhậm lên bục đọc chỉ thị mới nhất của văn kiện cho mọi người nghe. Lâu lâu bà lại xen vào vài câu để động viên chỉ lối cho mọi người.Sau khi đọc xong, liền nghiêm túc nói:”Chúng ta đang sống trong một xã hội mới,nhưng vẫn còn rất nhiều nữ đồng chí bị áp bức bóc lột. Chúng ta phải nỗ lực giúp đỡ giải cứu bọn họ,giúp cho người người được đứng lên đấu tranh, dành lại quyền lợi cho bản thân. Hôm nay tại đây, tôi muốn tuyên dương đồng chí của công xã Bắc Hà một chút. Công tác của bọn họ triển khai rất tốt, đây là tấm gương để những công xã khác noi theo!” Nói xong liền nhìn xuống phía dưới:”Đồng chí đại diện cho công xã Bắc Hà có tới không?”

Tô Mạn liền đứng lên hô to:” Báo cáo đồng chí chủ tịch, tôi là đại diện được công xã Bắc Hà cử đi tham dự tập huấn lần này, tên là Tô Mạn.”

Chủ tịch Nhậm gật đầu tỏ vẻ đã biết, nghiêm túc nói:”Đồng chí Tô Mạn, tôi từng nghe đến tên của cô. Mời cô lên bục nói cho mọi người nghe tình huống triển khai công tác của công xã Bắc Hà là như thế nào, làm mọi người nghe rồi học tập một chút.”

Tiết chủ nhiệm cười như không cười nói:”Thưa ngài chủ tịch, chắc ngài không biết đó thôi,cô ta mới lên huyện lần đầu,cái gì cũng không biết, sao có thể lên bục phát biểu ý kiến được. Hay là chờ lần sau có Hách chủ nhiệm đến, lúc đó lại mời cô ấy lên chia sẻ tình huống công tác thì hơn.”

Tô Mạn lại không yếu thế chút nào, liền hô lớn:” Báo cáo chủ tịch Nhậm, tôi có thói quen ghi chép mọi thứ vào sổ, mỗi một bước triển khai kế hoạch công tác tôi đều ghi rõ. Tôi có thể lên chia sẻ cho mọi người nghe.”

Chủ tịch Nhậm thấy dáng vẻ mạnh mẽ quyết đoán của Tô Mạn, lại như thấy được bóng hình của mình khi còn trẻ. Đều là nghé con mới sinh không sợ hổ, trong lòng cũng tán thưởng Tô Mạn thêm vài phần. Bà nhịn không được cười cười nói với Tô Mạn:”Được rồi,vậy mời đồng chí Tô Mạn lên bục để chia sẻ công tác.”

Mấy đồng chí ở phía dưới lập tức vỗ tay nhiệt liệt.

Mấy người lãnh đạo bên dưới còn đang lo lắng Tô Mạn lần đầu lên bục sẽ căng thẳng rồi nói lắp. Ai ngờ biểu hiện của cô mười phần trấn định, còn không cần nhìn bản thảo mà nói một lèo không ngừng nghỉ. Phong thái nhìn sơ cũng rất chuyên nghiệp, ai không biết còn tưởng đây là người có kinh nghiệm lâu năm, chuyên lên bục để kêu gọi phát biểu ấy chứ.

“ Rất cảm ơn lãnh đạo đã cho tôi cơ hội để đứng đây chia sẻ công tác. Dưới sự dẫn dắt của Hách chủ nhiệm,tôi thực sự hi vọng mọi người cùng nhau tiến bộ hơn từng ngày. Trước đó có người đã từng hỏi tôi vì sao lại triển khai công tác giáo dục bằng hình thức diễn kịch? Không biết ở đây có ai từng mở lớp dạy học xoá nạn mù chữ hay chưa? Bản thân tôi đã từng trải nghiệm qua,lúc đó tôi phát hiện, rất nhiều người không nhận thức được mấy chữ, nhận được thư còn phải nhờ người đọc dùm. Các vị đồng chí, dưới tình huống này, chúng ta tuyên truyền văn kiện, bọn họ xem có hiểu hay không? Thậm chí có khi họ còn không kiên nhẫn đọc hết mà chỉ nhìn qua ở phần đầu.”

Biết trước đây chủ tịch Nhậm cũng tiến hành giáo dục cho dân chúng mấy lần, Tô Mạn liền gãi đúng chỗ ngứa. Thừa cơ hội này nói hết lí lịch của bản thân để gây ấn tượng tốt cho đối phương.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 189

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.