Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người người yêu thích

Phiên bản Dịch · 1049 chữ

Mọi người đều đồng loạt gật đầu, cảm thấy lời của vị đồng chí mới nói rất có lí.

Ai ngờ Tô Mạn lại cười hì hì không chút để tâm“ Không có việc gì, tôi được cấp trên chú ý cũng là một chuyện tốt không phải sao?”

Những người xung quanh:“...” ⊙﹏⊙? Trong đầu của cả đám tự động hiện lên mười vạn câu hỏi vì sao? Bọn họ cảm thấy vị đồng nghiệp mới tới này đúng là có cá tính khác người.Đủ điên, đủ ngầu nha!!!

Hội thảo vào buổi chiều cũng diễn ra rất thuận lợi.

Tô Mạn còn đặc biệt lập bảng thống kê số liệu cho mọi người xem. Ví dụ như số lượng người đã được trợ giúp và người đang trong giai đoạn chờ trợ giúp.

Mọi người bao gồm nhóm lãnh đạo cũng có thể dễ dàng nắm bắt được tình huống của công xã Bắc Hà.

Tô Mạn lại trổ tài vẽ một cái biểu đồ lên tờ giấy trắng,đường cong kia trực tiếp biểu hiện thành quả của cả công xã Bắc Hà. Đây đúng là một phương thức mới mẻ, chủ tịch Nhậm lập tức kêu bí thứ của mình đi theo Tô Mạn học hỏi phương thức vẽ biểu đồ này. Đồng thời kêu gọi mấy đại diện của các công xã khác cũng học tập một chút, hội thảo sau này cứ trực tiếp làm như vậy. So với mấy văn bản dài dòng trước kia,cái này vừa đơn giản lại dễ hiểu hơn gấp mấy lần.

Mấy đại biểu của các công xã còn lại:”...” Đại diện của công xã Bắc Hà à, làm ơn đi chậm một chút được không, làm gì mà bay nhanh như tên lửa, bọn họ chạy hộc máu cũng không đuổi kịp.

Nghe Tô Mạn trình bày xong xuôi, Tiết chủ nhiệm lại giơ tay nói:”Đồng chí Tô Mạn, tôi muốn hỏi cô một vấn đề, mấy cái số liệu mà cô đưa ra có chính xác không vậy? Theo tôi được biết, nhân số của hội phụ nữ cũng không có mấy người, vậy thì mớ số liệu này là từ đâu mà ra. Cũng không thể vì một cái biểu đồ này mà tiêu tốn nhân lực cùng thời gian chứ. Hay là nói, cô vì muốn thể hiện, nên bày vẽ ra số liệu ảo để qua mặt ban lãnh đạo cùng các vị đại biểu. Chúng ta là phần tử của hội phụ nữ,làm việc phải có căn cứ, không thể ba hoa chích choè được.”

Hội phụ nữ của cả công xã nhiều lắm cũng chỉ có năm đến sáu người, nhóm xã viên lại nhiều như vậy. Chỉ với vài người sao có thể thống kê chính xác? Tiết chủ nhiệm không tin, dù sao trước đó Vương Phương chưa từng nhắc đến chuyện này với bà.

Câu hỏi này quá hay!

Tô Mạn chỉ chờ có vậy, liền cảm kích nhìn Tiết chủ nhiệm một cái,” Cảm ơn Tiết chủ nhiệm đã quan tâm đến công tác của chúng tôi. Mấy số liệu trên biểu đồ này,đều là do hội phụ nữ của các đại đội và các nữ đại biểu hỗ trợ thống kê.”

Tiết chủ nhiệm chau mày hỏi lại:”...Cái gì mà nữ đại biểu, tôi chưa từng nghe nói qua?”

“ À, đó là những người đã từng nhận được sự giúp đỡ của hội phụ nữ. Bọn họ đều đồng lòng giúp đỡ cho công tác của tổ chức, luôn thay phiên nhau dò xét số liệu thống kê. Vậy nên tôi có thể đảm bảo những số liệu trên biểu đồ này hoàn toàn chính xác và đáng tin cậy.”

“ Rất tốt, đây là cơ sở quần chúng.” Chủ tịch Nhậm lập tức lên tiếng tán thưởng, trên mặt lại lộ ra tươi cười. Là một người chiến sĩ ưu tú có kinh nghiệm lâu năm, bà đương nhiên biết rõ tầm quan trọng của cơ sở quần chúng.

Chỉ cần quần chúng duy trì, công tác chắc chắn sẽ diễn ra suôn sẻ, còn có thể dễ dàng triển khai các kế hoạch và chính sách khác.

“ Đồng chí Tô Mạn,có cơ hội tôi sẽ đi xem công xã Bắc Hà một chút, để coi công xã của các người có giống như lời cô nói hay không?”

Chủ tịch Nhậm bỗng phát hiện, công xã Bắc Hà này thật giống một cái viện bảo tàng, càng đào càng moi được thứ tốt. Xem ra phải sắp xếp thời gian để ghé thăm công xã Bắc Hà một chút, tận mắt nhìn thấy tình huống công tác của hội phụ nữ trong công xã thì mới được.

Tô Mạn lập tức nghiêm túc nói:”Hội phụ nữ công xã Bắc Hà sẽ không làm ngài thất vọng thưa chủ tịch!”

Tiết chủ nhiệm nghẹn một hơi ở trong ngực mà không có chỗ phát tác, móng tay ra sức bấu vào da thịt để nguôi cơn giận.

Sau khi hội thảo kết thúc,mấy người Tô Mạn được sắp xếp đến nhà khách để nghỉ ngơi một đêm.

Mọi người rủ nhau kéo đến phòng của Tô Mạn để học tập vẽ biểu đồ.

Tô Mạn không vội chỉ cho bọn họ mà thầm hỏi 789:”Bây giờ tôi chỉ cho bọn họ vẽ biểu đồ thì có được tính là làm việc tốt không?”

789:”... Ờ, có tính.”

Tô Mạn lập tức bày ra vẻ mặt nhiệt tình 100%, không chút giấu diếm mà truyền thụ hết cho mọi người. Cô còn lo lắng bọn họ không hiểu gì, vậy điểm khen thưởng sẽ không cánh mà bay. Thế là cứ ra sức hỏi có ai thắc mắc gì không, cứ nhiệt tình hỏi cô sẽ trả lời.

“ Mọi người đừng khách sáo với tôi nhé,tôi nói thật đấy, ai không hiểu chỗ nào phải hỏi lại tôi ngay.”

Mấy lời này của Tô Mạn làm cho nhóm cán sự hội phụ nữ của mấy công xã khác bị cảm động xém khóc.

Cha mẹ ơi! Lần đầu tiên bọn họ gặp được một con người có tâm như vậy, đồng chí này quá tốt bụng, quá nhiệt tình đi.Aaaaaaa!Bọn họ rất thích!!!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 191

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.