Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đá lót đường

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Tô Mạn lập ra một bản kế hoạch cụ thể, sau đó đem giao lại cho Trình Hiểu Hồng, toàn bộ đều để Trình Hiểu Hồng phụ trách công tác.

Trình Hiểu Hồng có chút bất ngờ, vội hỏi lại:” Đều giao cho tôi hết? Cô xác định chứ?”

Tô Mạn lạnh nhạt nói:”Cô không muốn làm à?”

“Không không không, ý của tôi không phải như vậy, chỉ là công tác này do cô phụ trách, bây giờ đều giao hết cho tôi sao?”

Trình Hiểu Hồng không tin Tô Mạn có thể tốt đến mức đem hết bản kế hoạch rồi công tác giao cho cô. Sau khi chuyện này làm xong vậy công lao chắc chắn là của cô rồi.

“ Tôi còn bận soạn giáo trình, với lại còn nhiều công việc làm không xuể. Cô đã được Hách chủ nhiệm sắp xếp, tôi đương nhiên sẽ giao hết công tác lại cho cô. Nếu cô có khó khăn gì có thể nói một tiếng với Hách chủ nhiệm.”

“ Tôi không có gặp khó khăn gì hết.” Trình Hiểu Hồng lập tức nói,”Tôi rất quen thuộc với đội sản xuất, không phải chỉ là sắp xếp cho bọn họ chia lớp, luân phiên lại đây huấn luyện thôi sao, chuyện này không thành vấn đề, tôi sẽ làm tốt.”

Hơn nữa đợt huấn luyện này còn do thư kí Trình yêu cầu triển khai, cô chỉ cần nói một tiếng, mấy người đó sẽ răm rắp phối hợp. Có cái công tác này trong tay, Trình Hiểu Hồng cũng không còn lo lắng mình chỉ là một người ăn không ngồi rồi nữa.

Tô Mạn nghe mấy lời khẳng định của Trình Hiểu Hồng thì hài lòng gật đầu.

Cảm thấy cô gái này vẫn biết sửa đổi, sau khi chịu qua mấy ngày ghẻ lạnh thì đã biết tỉnh ngộ ra rồi.

Thật tốt, sau này mấy chuyện thượng vàng hạ cám linh tinh đều có thể giao hết cho Trình Hiểu Hồng , cô cũng sẽ nhàn nhã hơn nhiều.

Tô Mạn cực kì coi trọng đợt huấn luyện lần này, còn cố ý truyền xuống phía dưới một tờ thông báo. Bên trên ghi rõ người tuyên truyền là cán sự hội phụ nữ Tô Mạn. Trợ lý tuyên truyền là cán sự Trình Hiểu Hồng, cũng làm việc chung một đơn vị.

Sau khi thông báo được ban hành, Hách chủ nhiệm cũng không có ý kiến gì, cảm thấy Tô Mạn làm vậy rất chuyên nghiệp, cũng thể hiện được địa vị của hội phụ nữ bọn họ.

Nhưng vẫn có người không hề nghĩ như vậy.

Chờ Hách chủ nhiệm vừa bước ra ngoài, Vương Phương liền nói với giọng chua lòm:”Hừ, còn tưởng làm được chuyện quan trọng gì, cuối cùng cũng chỉ là một trợ lí chuyên để sai vặt, làm đá lót đường cho người ta mà không biết.”

Đinh Mẫn im lặng không đáp, ý đồ chờ xem kịch hay.

Trình Hiểu Hồng mặt đỏ bừng vì nghẹn, lúc nhìn sang Tô Mạn còn có chút ai oán, cắn răng hỏi Tô Mạn:”Vì sao tôi lại chỉ là một trợ lí?”

Tô Mạn nói:”Sao, hay cô muốn là người chủ trì, lên đó huấn luyện rồi giảng cho bọn họ?”

Trình Hiểu Hồng thầm nghĩ, nếu cô ta mà có tài năng này thì làm gì có chỗ cho Tô Mạn đứng đây nói chuyện.

“...Nhưng...nhưng làm vậy không phải biến tôi thành trợ lí cá nhân của cô hay sao?”

Tô Mạn mặt không biểu cảm nói:” Ai nói cô là trợ lí cá nhân của tôi, cái danh trợ lí này chỉ là một cái chức vị tạm thời thôi. Đây là cái danh mà người phụ trách công tác được gọi. Bây giờ cho dù thư kí Trình là người chủ trì, cô cũng vẫn y như vậy thôi. Nếu cô không thích tôi có thể gạch bỏ, sau đó cô tự nghĩ ra cái tên khác để thay thế vào. Còn nữa, trong lúc diễn ra buổi huấn luyện giảng dạy, ngoại trừ trợ lí ra thì các nhân viên công tác khác cũng không được vào trong quấy rầy đâu. Cô suy nghĩ cho kĩ rồi hãy quay lại nói chuyện với tôi.”

Trình Hiểu Hồng suy đi nghĩ lại một hồi, cuối cùng rầu rĩ đáp:”...Thôi, cứ để yên như vậy đi, tôi sẽ là trợ lí.”

Vương Phương đứng ở bên cạnh cười lạnh hai tiếng,”Cô nghe mấy lời nói vớ vẩn lừa người của cô ta làm gì?”

Tô Mạn nhìn về phía Vương Phương, lời lẽ sắc bén đáp trả:”Đồng chí Vương Phương, tôi biết trong lòng cô khó chịu bởi vì mình không được sắp xếp lên huyện tham dự tập huấn. Nhưng mà mong cô nhớ kĩ mấy lời trước đây tôi từng nói với cô, con người ai cũng phải trải qua thử thách, không nên đắc ý vênh váo rồi xem thường người khác. Phải nỗ lực làm tốt các công tác đến nơi đến chốn.”

Vương Phương bị Tô Mạn nói trúng tim đen thì vội chột dạ, miệng vẫn còn gân cổ lên cãi:”...Tôi...tôi mới không phải khó chịu trong lòng.”

“Ồ, vậy ý cô là cô bất mãn đối với sự sắp xếp của tổ chức. Đồng chí Vương Phương, không phải tôi nói cô, hiện tại công việc trong hội phụ nữ rất nhiều. Chúng ta phải đồng tâm hiệp lực để giải quyết, bây giờ cô lại đứng ở đây kích động đồng chí Trình Hiểu Hồng. Như vậy sẽ làm ảnh hưởng và gây bất lợi đến công tác. Cô phải không ngừng đề cao tư tưởng giác ngộ, mọi lúc đều phải ghi nhớ chúng ta là một khối gạch của nước nhà. Đừng nói là làm một trợ lí, cho dù phải đi dọn phân người, tôi cũng sẽ không nề hà mà cầm đòn gánh đi làm.”

Nói rồi Tô Mạn lại quay qua nhìn Trình Hiểu Hồng:”Nếu đồng chí Trình Hiểu Hồng không muốn, vậy không sao cả, tôi có thể kiêm một lúc hai chức vị.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 178

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.