Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xảy ra chuyện

Phiên bản Dịch · 1136 chữ

Bởi vì phải luân phiên huấn luyện, công tác dằng co suốt năm ngày mới hoàn thành xong.

Thư kí Trình trực tiếp yêu cầu bọn họ, về sau lúc báo cáo tình hình công tác, liền dùng bản lĩnh học được từ mấy ngày vừa qua. Ông cảm thấy đây đúng là một bước cải tiến mới cho toàn bộ công xã Bắc Hà.

Sau khi công tác huấn luyện kết thúc, mùa thu hoạch cũng đồng thời khép lại.

Vốn dĩ Tô Mạn có thể nghỉ ngơi vào dịp cuối tuần, nhưng mà cô nghĩ lại thấy sắp đến lễ quốc khánh rồi, phải đem chuyện diễn viên sắp xếp cho xong. Cho nên dứt khoát không nghỉ ngơi mà lao đầu vào làm việc.

Tô Mạn đem chuyện tuyển chọn diễn viên báo lại cho Hách chủ nhiệm một tiếng. Sau đó tự mình đi chuẩn bị bản danh sách đăng kí.

Hách chủ nhiệm thấy Tô Mạn tích cực hăng hái như vậy thì rất hài lòng:”Chuyện này giao hết cho cô, cô làm việc tôi cũng yên tâm hẳn.”

Tô Mạn nói:”Dù sao cũng phải báo lại cho chị một tiếng, không có sự dẫn dắt của chị tôi cũng cảm thấy không có tự tin. Chuyện thông báo tuyển người này còn cần chị kí một bản thông báo sau đó phát hành xuống dưới nữa.”

Nghe được mấy lời của Tô Mạn, Hách chủ nhiệm đột nhiên ý thức được trách nhiệm cao cả của mình:” Được, ngày mai tôi sẽ cho truyền thông báo xuống dưới. Cô về sớm nghỉ ngơi chút đi, mấy ngày qua cũng vất vả nhiều rồi.”

Trình Hiểu Hồng mệt bở hơi tai đang nằm bẹp xuống bàn, nghe Hách chủ nhiệm nói liền mếu máo tủi thân.

Cô đã nằm bẹp trên bàn nửa ngày rồi, vậy mà Hách chủ nhiệm vẫn chưa phát hiện ra cô cũng rất vất vả!

Cũng may Tô Mạn chưa quên Trình Hiểu Hồng:”Đồng chí Trình Hiểu Hồng mấy ngay nay cũng giúp được không ít việc, điều này chứng tỏ cô ấy rất có năng lực. Đáng tiếc sợ cô ấy vất vả quá, tôi định nhờ cô ấy tiếp tục làm chung công tác nhưng giờ thì thôi vậy.”

Trình Hiểu Hồng nghe được lời này, vội kích động hét lớn, người cũng ngồi bật dậy:” Tôi không vất vả chút nào. Tôi có thể tiếp tục hỗ trợ đồng chí Tô Mạn.”

Hách chủ nhiệm thấy Trình Hiểu Hồng tích cực như vậy, trong lòng cũng phấn khởi thay.

Thầm cảm thấy đồng chí Tô Mạn tới hội phụ nữ đúng là một chuyện tốt. Ngay cả một người bình thường chỉ thích ăn không ngồi rồi, bây giờ cũng đã thay đổi trở nên siêng năng cần cù hơn.

Quá tốt, hội phụ nữ sẽ ngày càng phát triển mạnh mẽ không ngừng.

“ Vậy đồng chí Hiểu Hồng cùng Tô Mạn đi làm việc đi.” Nói rồi còn quay qua quét mắt liếc Đinh Mẫn và Vương Phương,”Mấy đồng chí khác cũng phải nhìn rồi học tập theo đồng chí Trình Hiểu Hồng đi. Người trẻ tuổi phải tích cực tiến bộ mới được, đừng suốt ngày dậm chân tại chỗ.”

Chả mấy khi Trình Hiểu Hồng được Hách chủ nhiệm khen, vì vậy hai má đỏ ửng vì phấn khích, tâm tình cũng rất vui sướng.

Vương Phương cùng Đinh Mẫn:”...”

Làm tốt công tác ở trong hội xong xuôi, Tô Mạn liền sắp xếp chuẩn bị về đội sản xuất Đại Kiều Loan.

Đúng là mấy ngày nay có chút vất vả, cô phải nghỉ ngơi cho tốt, bảo trì tinh thần sẵn sàng cho công tác sắp tới.

Ai ngờ Tô Mạn vừa mới đến cổng đội, có người đã ồn ào hô lên:” Tô cán sự, mau chạy nhanh lên, nhà cô xảy ra chuyện lớn rồi.”

Tô Mạn vừa nghe liền cảm thấy sốt ruột. Nhà họ Tô gần đây rất yên ấm, sao bỗng dưng lại xảy ra chuyện rồi?

“Nhà của tôi xảy ra chuyện gì vậy?”

Thím Ngưu vội nói:”Mẹ của cháu làm việc quá sức, bây giờ té xỉu rồi.”

Ngay cả vợ của Quách đại đội trưởng cũng nói:”Đúng vậy, mẹ cháu thật là liều mạng mà, lúc anh cháu mang bà ấy đi, bà ấy vẫn nắm chặt lưỡi liềm không chịu buông.”

Tô Mạn:”...”

Qua lời kể của mọi người, Tô Mạn lập tức hiểu được tình huống lúc đó.

Gần đây đồng chí Lý Xuân Hoa làm việc rất liều mạng, đi sớm về trễ, chuyện gì cũng xông pha lên phía trước, thậm chí còn vượt qua cả yêu cầu mà đại đột đặt ra. Làm cho không khí ở trong đội xôn xao một thời gian.

Mà đã vậy, không chỉ có mình Lý Xuân Hoa, ngay cả con dâu cả là Lâm Tuyết Cúc cũng liều mạng không kém. Hai mẹ chồng nàng dâu đều nổi tiếng khắp vùng.

Ai nấy đều cảm thấy bọn họ đúng là trở thành người nhà của cán bộ có khác. Tư tưởng giác ngộ cũng tự động tăng cao.

Hôm nay là ngày cuối cùng của vụ thu, hai mẹ chồng Lý Xuân Hoa và Lâm Tuyết Cúc còn đang hăng say thu hoạch cả một mảnh ruộng lớn.

Vốn dĩ công việc đang diễn ra hừng hực khí thế, kết quả bỗng nhiên có một tiếng thét chói tai vang lên. Mọi người kéo nhau đến xem, liền thấy đồng chí Lý Xuân Hoa đã té ngã xuống ruộng.

Lâm Tuyết Cúc vẻ mặt kinh hãi, tay còn đang cầm cái lưỡi liềm chưa buông ra, hoảng sợ nhìn mẹ chồng đang nằm trên mặt đất.

Cũng may bên cạnh có người phản ứng nhanh nhạy, lập tức chạy qua. Vừa lại gần đã thấy Lý Xuân Hoa còn đang nằm trên mặt đất giãy giụa, muốn đứng lên nhưng không được, hai mắt cũng đã lờ đờ không còn tỉnh táo.

Hơn nữa trước khi lâm vào hôn mê, miệng bà còn lầm bầm nói:”...Ai đó... tới đỡ tôi dậy với...tôi còn có thể làm tiếp...”

Biểu tình bi tráng cùng lời nói này lập tức làm cho nhóm xã viên vây xem bị cảm động không thôi.

Cho dù trước đó bọn họ có thành kiến với Lý Xuân Hoa, bây giờ ai cũng bị tinh thần kham khổ của bà làm chấn động.

Họ cảm thấy đồng chí Lý Xuân Hoa đúng thật là đã thay đổi rồi, thậm chí còn nỗ lực chịu khó hơn cả những người khác.

Lúc thím Ngưu nói chuyện với bà Cao còn thở dài nói:”Haizz, đã lớn tuổi như vậy rồi mà còn...chỉ khổ cho bà ấy.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 175

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.