Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm chuyện

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Hách chủ nhiệm vừa nói dứt lời, Trình Hiểu Hồng đứng bên cạnh ôm cái băng rôn lập tức thả ra. Bên trên ghi rõ chào mừng đội diễn xuất của công xã Bắc Hà.

Tô Mạn đi đầu vỗ tay, những người khác nhìn thấy cũng kích động đi theo vỗ tay không ngừng.

Về sau bọn họ đều là người của tổ chức rồi, xem như là nửa thành viên của hội phụ nữ. Hơn nữa Tô cán sự đã nói, mỗi lần tham gia diễn xuất sẽ có thù lao cùng trợ cấp. Sau này bọn họ đều là người có thể diện.

Tuy rằng đội diễn xuất không liên quan đến hội phụ nữ nhiều, nhưng Tô Mạn vẫn kiến nghị Hách chủ nhiệm báo cáo chuyện này lên huyện. Làm cho các lãnh đạo ở bên trên biết bọn họ rất tích cực cải tiến các công tác.

Đương nhiên ý đồ chính của Tô Mạn là muốn nhắc khéo lời hứa sẽ ghé thăm công xã của chủ tịch Nhậm. Cô sợ lãnh đạo trong huyện bận rộn nhiều công việc, cuối cùng lại quên mất. Cho nên Tô Mạn phải tận dụng cơ hội, liền xoát cảm giác tồn tại trước mặt chủ tịch Nhậm.

Hách chủ nhiệm bây giờ gì cũng răm rắp nghe theo Tô Mạn, không nói hai lời liền đồng ý. Sau đó gọi điện báo lên lãnh đạo bên trên. Người nhận điện thoại chính là bí thư Lý làm việc dưới trướng chủ tịch Nhậm. Bởi vì chủ tịch Nhậm đang bận rộn mở họp, cho nên Hách chủ nhiệm đành kể lại tình huống cho bí thư Lý nghe.

Sau khi cúp điện thoại, bí thư Lý liền đi tới phòng họp.

Chủ tịch Nhậm ở bên này đang nhấn mạnh muốn các hội phụ nữ phải tổ chức lễ quốc khánh thật ấn tượng. Làm cho không khí của các công nhân cán bộ cũng sôi động lên một chút. Năm vừa rồi bọn họ tổ chức hợp xướng và khiêu vũ, năm nay cũng định làm y chang như vậy.

Mấy công tác này bình thường vẫn do các nhà xưởng và công hội phụ trách, hội phụ nữ chỉ trợ giúp một chút. Nhưng chủ tịch Nhậm lại nghĩ ngược lại, bà cảm thấy cho dù có hỗ trợ cũng phải làm thật bài bản, đem hết năng lực ra để làm.

“Các đồng chí, tôi không cần nhiều lời, chắc hẳn mọi người cũng biết tình hình của hội phụ nữ hiện nay. Nếu muốn được nhiều người coi trọng, hội phụ nữ của chúng ta phải thể hiện được bản lĩnh của mình. Cho nên tôi hi vọng các đồng chí ngồi đây sẽ làm thật tốt các công tác.”

Tiết chủ nhiệm lén bĩu môi hừ lạnh, cảm thấy chủ tịch Nhậm đúng là rảnh rỗi sinh nông nổi. Hội phụ nữ chỉ cần trợ giúp cho có là được rồi, sao phải làm nhiệt tình rồi đoạt nổi bật của người ta. Đừng quên hiện tại giai cấp công nhân là lớn nhất!

Hội nghị vừa mới kết thúc, bí thư Lý đã tiến đến báo cáo tình hình của công xã Bắc Hà.

“Gì, chính thức thành lập đội diễn xuất, còn tuyển chiến sĩ thi đua trong đội làm diễn viên?” Chủ tịch Nhậm nghe xong liền vui vẻ hỏi lại bí thư Lý.

Tiết chủ nhiệm bên cạnh thấy vậy liền chen vào nói:”Hội phụ nữ của công xã Bắc Hà đúng là chẳng ra làm sao. Cuộc sống của các đồng chí nông dân hiện giờ cực khổ như vậy, bọn họ còn bày vẽ ra đủ thứ chuyện, làm cho mọi người thêm phiền toái.”

Chủ tịch Nhậm không cho là đúng, liền đáp lại:” Nếu các cô ấy không làm mấy hoạt động này nọ, vậy cuộc sống của mấy nông dân sẽ khác đi chắc?”

Tiết chủ nhiệm nghẹn một chút, sau đó sắc mặt cứng đờ nói:”Thì tại tôi nghe được từ một người ở trong đó, nói là tất cả mọi chuyện do một cán sự nhỏ mới tới nghĩ ra rồi bày vẽ, cũng quá làm bậy đi. Việc này không chỉ làm ảnh hưởng đến công tác của các đồng chí khác, ngay cả mấy cán sự còn lại cũng không hài lòng.”

Chủ tịch Nhậm có chút không vui, chau mày hỏi lại:”Cô nghe ai nói vậy, phía dưới hội báo tin tức lên trên, vì sao tôi không nhận được.”

“...”Tiết chủ nhiệm bị hỏi thì lập tức cứng họng, nói không nên lời. Bà không thể bảo là do cháu gái mình méc lại được. Gần đây hai dì cháu còn đang âm mưu bắt lỗi cán sự nhỏ kia, không có kinh nghiệm chỉ huy còn suốt ngày kiếm chuyện sai khiến đồng nghiệp. Người như vậy không có tư cách làm cán bộ trong hội phụ nữ. Nhưng hiện tại Tiết chủ nhiệm không thể khai ra Vương Phương, chỉ có thể căng da đầu nói:”Tôi là một người có kinh nghiệm nhìn người, mấy công xã khác cũng rất yên phận, chỉ có công xã của bọn họ suốt ngày kiếm chuyện. Tôi còn nghe bọn họ đi xuống phòng của thư kí Trình náo loạn, đòi ông ấy phải cấp cho dân binh đoàn để đi theo hỗ trợ bắt người gì đó. Hội phụ nữ chúng ta phải đặt ý kiến của quần chúng nhân dân lên hàng đầu, không thể để một con sâu làm rầu nồi canh được.”

Chủ tịch Nhậm đương nhiên sẽ không tin lời của Tiết chủ nhiệm, bà nghiêm túc nói:”Tiết chủ nhiệm, cô cũng là người có kinh nghiệm lâu năm, chắc phải hiểu rõ tầm quan trọng của những việc này, không thể tuỳ ý tin vào thông tin một chiều rồi vội vàng kết luận được. Về sau nếu có thông tin quan trọng gì, cô cần phải điều tra xác nhận trước, sau đó mới tiến hành báo cáo, không thể làm lòng của đồng nghiệp bị rét lạnh.”

Tiết chủ nhiệm lúc này mới gật gật đầu, một câu cũng nói không nên lời.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 172

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.