Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lễ quốc khánh

Phiên bản Dịch · 1035 chữ

Rất nhiều lãnh đạo ở địa phương khác không coi trọng tổ chức của hội phụ nữ. Mà thư kí Trình lại rất để tâm tới hội phụ nữ của công xã Bắc Hà, điều này chứng tỏ công tác của hội triển khai rất tốt, vì vậy mới được cấp trên coi trọng.

Bà cầm tay Hách chủ nhiệm nói:” Đúng là việc gì cũng phải tận mắt chứng kiến thì mới tin được, công tác của các cô thật sự rất tốt.”

“Cảm ơn chủ tịch Nhậm đã khen, đều do lãnh đạo sáng suốt nên chúng tôi mới có cơ hội để phát triển.” Hách chủ nhiệm gián tiếp khen lại bà một câu, sau đó không quên công thần chính, vội lôi kéo Tô Mạn đẩy ra đằng trước nói:”Hoạt động lần này cũng do Tiểu Tô phụ trách toàn bộ, dù là người mới nhưng cô ấy rất có kinh nghiệm, xử lí công việc cũng rất chuyên nghiệp không thua kém gì những cán sự lâu năm đâu.”

Chủ tịch Nhậm vốn có ấn tượng rất sâu đối với Tô Mạn, bây giờ nghe Hách chủ nhiệm nói vậy liền hài lòng gật đầu:”Hoạt động hôm nay chuẩn bị như thế nào rồi, có gì khó khăn hay không?”

Tô Mạn nghiêm túc nói:”Báo cáo chủ tịch, dưới sự giúp đỡ của các đồng chí trong công xã, chúng tôi đều đã khắc phục được mọi khó khăn, công tác chuẩn bị cũng xong xuôi hết cả rồi, giờ chỉ chờ mở màn nữa thôi.”

Nhóm cán bộ công xã đứng bên cạnh nghe Tô Mạn nhắc đến mình thì rất vui, ai nấy đều cười tươi.

Chủ tịch Nhậm quay sang nói với Hách chủ nhiệm:”Đây là một đồng chí tốt đấy, sau này phải tạo nhiều cơ hội cho cô ấy phát huy.”

Hách chủ nhiệm đương nhiên đồng ý:”Ngài không nói tôi cũng sẽ tận tâm bồi dưỡng cô ấy, ai bảo Tiểu Tô là đồng chí tích cực nhất ở trong hội phụ nữ chứ!”

Hách chủ nhiệm nghĩ thầm, không có Tô Mạn thì mình làm gì có ngày hôm nay, cô còn tính toán sau này sẽ đem vị trí này để lại cho Tô Mạn.

Bên này trò chuyện trong chốc lát, chủ tịch Nhậm nói muốn đi xem tình huống của nhóm xã viên.

Chuyện này thư kí Trình đương nhiên không xen vào, ông giao lại người cho Hách chủ nhiệm để cho bọn họ tự đi xem. Tô Mạn cũng đi chuẩn bị cho tiết mục mở màn.

Chủ tịch Nhậm đi vào bên trong hội trường, nhóm xã viên đều không biết bà là ai. Có điều bọn họ vẫn nhận ra Hách chủ nhiệm, vì vậy mọi người đều tiến lại nhiệt tình chào hỏi.

Hách chủ nhiệm cũng niềm nở chào lại bọn họ. Nhìn cảnh tượng này, chủ tịch Nhậm càng thêm tin tưởng, hội phụ nữ của công xã Bắc Hà đúng là không đơn giản. Vậy mà xã viên của đội sản xuất ai cũng nhận thức được, điều này chứng tỏ, các cô thật sự có quan hệ tốt với quần chúng nhân dân.

Đi tham quan một vòng, chủ tịch Nhậm cảm thấy rất hài lòng đối với công xã Bắc Hà. Bà là chủ tịch của hội phụ nữ, vì vậy thỉnh thoảng cũng sẽ đi nông trường và các đội sản xuất gần huyện thành để xem thử. Bởi vì ăn không đủ no, lương thực thiếu trầm trọng, cuộc sống của nông dân không được tốt, do đó không khí xung quanh đều tiêu điều.

Làm gì có chỗ nào giống với công xã Bắc Hà, nhóm xã viên đều giữ tinh thần lạc quan và yêu đời.

Trong chốc lát, Tô Mạn lại lên đài cầm cái loa, thông báo cho mọi người giữ trật tự và ổn định chỗ ngồi vì buổi diễn xuất chuẩn bị bắt đầu.

Nghe được lời này của Tô Mạn, nhóm xã viên lập tức im lặng, người nào người nấy nhanh chóng phóng lên ghế ngồi để giữ chỗ. Ai nấy đều duy trì trật tự, chỉ sợ có một tiếng động sẽ làm chậm trễ buổi diễn xuất.

Hách chủ nhiệm và chủ tịch Nhậm còn đang đứng ở dưới chờ mở màn, Tiểu Vương trợ lý của thư kí Trình vội chạy lại hỏi:” Hách chủ nhiệm, thư kí Trình nói sao không để chủ tịch Nhậm lên đài nói vài lời mở đầu.”

Chủ tịch Nhậm lại không có ý định đi lên đoạt nổi bật, chỉ là thư kí của công xã đã mở lời, nếu bà từ chối thì có vẻ không nể mặt ông cho lắm, vì thế bà liền bước lên đài phát biểu.

Tô Mạn thấy chủ tịch Nhậm bước lại đây, vui mừng cười nói với nhóm xã viên đang xem ở phía dưới:” Hôm nay chúng tôi rất vinh hạnh mời được chủ tịch của hội phụ nữ đến tham dự buổi lễ, mọi người cho một tràng vỗ tay để hoan nghênh chủ tịch Nhậm lên phát biểu vài lời được không ạ!”

Mấy người bên dưới hai mặt nhìn nhau, lập tức có người mở đầu vỗ tay, sau đó từng đợt âm thanh vang dội vang lên như sóng triều.

Chủ tịch Nhậm thấy mình được đón tiếp nồng hậu, cũng kích động cười nói:” Các đồng chí của công xã Bắc Hà, hôm nay tôi đến đây, nhìn thấy tinh thần và dáng vẻ khí thế của mọi người, tôi cảm thấy rất phấn khởi. Với tinh thần và ý chí này, tôi tin chắc không có khó khăn nào mà mọi người không thể vượt qua, về sau cuộc sống của mọi người cũng sẽ ngày một tốt hơn, tôi tin và khẳng định chắc chắn là như vậy.”

Thư kí Trình lập tức đứng lên vỗ tay. Người bên dưới đài cũng nhanh chóng vỗ tay theo. Đây là cán bộ ở trong huyện đấy, bà ấy là lãnh đạo mà còn mở lời khen bọn họ, miễn bàn có bao nhiêu vinh dự.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 177

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.