Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đoạt người trắng trợn?

Phiên bản Dịch · 1239 chữ

Thư kí Trình nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Hách chủ nhiệm, liền đem chuyện ban nãy kể lại cho cô nghe, nói xong còn cảm thán:” Hách chủ nhiệm à, đồng chí của hội phụ nữ các cô đúng là rất có năng lực, công tác lần này làm khá lắm.”

Hách chủ nhiệm nghe vậy thì vui mừng không thôi, ban đầu chính cô đã phát hiện ra Tiểu Tô, cũng vì vậy mà hội phụ nữ mới được tỏa sáng như ngày hôm nay.

Thư kí Trình nói tiếp:”Cô nói xem, Tiểu Tô có năng lực như vậy, hay là chúng ta sắp xếp thêm nhiều công việc cho cô ấy đi?”

Hách chủ nhiệm không nghĩ nhiều liền đồng ý ngay:”Tôi đã sớm nghĩ tới, hiện tại công việc lớn nhỏ ở trong hội phụ nữ đều giao hết cho cô ấy, cũng xem như là cơ hội để bồi dưỡng nhân tài.”

Thư kí Trình lại cười nói tiếp:”Tôi thấy có thể sắp xếp cho cô ấy chút việc ở đây cũng không tồi, dù sao Tiểu Vương còn khá non nớt, xử lí công việc cũng không chu toàn bằng Tiểu Tô.” Tiểu Vương là trợ lí thu xếp vài việc lặt vặt dưới trướng của thư kí Trình, ngày thường cũng phụ trách không ít việc.

Hách chủ nhiệm vừa nghe mấy lời này, lại nhìn về phía thư kí Trình, sau đó xụ mặt nói:”Tôi nói này, ngài không thể đoạt người trắng trợn như vậy được. Cấp dưới của tôi sao có thể tuỳ ý cho ngài sai khiến?”

Hừ, muốn đoạt người với cô, cửa sổ cũng không có đâu!

Thư kí Trình thấy Hách chủ nhiệm một ngụm từ chối thì kinh ngạc không thôi. Ông không nghĩ hội phụ nữ bây giờ lại trở nên kiên cường khó nói chuyện như vậy. Nhưng nghĩ đi nghĩ lại, cảm thấy bây giờ địa vị của Hách chủ nhiệm đã khác xưa, không thể làm khó dễ, vì vậy không so đo nữa mà cười làm hoà:”Không phải tại Tiểu Tô có năng lực rất khá hay sao? Tôi cũng không có ý định đoạt người, chỉ là muốn sắp xếp cho cô ấy vài công việc để tạo cơ hội bồi dưỡng cho người trẻ tuổi. Nhắc mới nhớ, văn phòng của cô còn có vài cá nhân đấy, phải chú ý quan sát và đốc thúc, không thể để bọn họ trở thành một lũ ăn không ngồi rồi được.”

Hách chủ nhiệm thầm nghĩ, mấy người đó có muốn thay đổi cũng không thay đổi được. Trước kia chỉ biết lười biếng ỷ lại, bây giờ không có năng lực nên tích cực cũng vô dụng. Nếu không phải lần này nhờ có Tiểu Tô kiên trì phân công công tác, một đám cũng chả làm nên trò trống gì.

Hách chủ nhiệm nhấp miệng suy nghĩ nửa ngày, sau đó cân nhắc thiệt hơn, cô phát hiện mình không thể thay đổi được tâm tư của thư kí Trình. Bây giờ ông ấy đã nói không muốn đoạt người, chỉ muốn sắp xếp công tác, cô cũng không từ chối được, vì vậy đành căng da đầu đáp:”Chuyện này để tôi hỏi lại xem ý của Tiểu Tô thế nào đã? Chúng ta phải tôn trọng ý kiến của các đồng chí, ngài thấy có phải không?”

“Được, đương nhiên không thành vấn đề, ngày mai Tiểu Tô đi làm cô cứ bảo cô ấy lại đây nói chuyện.”

Sau khi bàn xong chuyện của Tô Mạn, thư kí Trình lại chuyển sang hỏi thăm về chủ tịch Nhậm, muốn biết thái độ của bà đối với công xã Bắc Hà có hài lòng không?

Hách chủ nhiệm lập tức vỗ ngực bảo đảm:”Ngài yên tâm đi, bảo đảm vừa lòng tuyệt đối. Công tác của chúng ta làm rất tốt, cũng không có sai sót gì.”

Thư kí Trình nghĩ nghĩ, lại cảm thấy yên tâm, hiện tại hội phụ nữ làm việc thật sự rất có uy tín, sau này ông sẽ tiếp tục duy trì công tác cho cả hội.

......

Huyện Nam Bình ở trong thành cũng vừa trải qua một hoạt động mừng lễ quốc khánh khá long trọng.

Thư kí Lâm huyện uỷ cùng với lãnh đạo trong đoàn đi khắp nơi để an ủi các đơn vị, buổi tối mới lê tấm thân mệt mỏi về nhà.

Vừa bước vào cửa đã thấy vợ mình về từ lúc nào, bây giờ đang ngồi chuyên chú xem văn kiện.

“Vợ à, hôm nay còn về sớm hơn cả tôi cơ đấy.” Thư kí Lâm cười nói.

Hai vợ chồng đều là người cuồng công việc, bình thường trở về nhà rất muộn.

Chủ tịch Nhậm đứng lên rót cho ông một ly nước, lên tiếng đáp:”Hôm nay tôi xuống nông thôn một chuyến. Lúc trở về trong huyện thấy hoạt động ở đây diễn ra cũng tương đối ổn thoả, vì vậy nên mới về sớm.”

Thư kí Lâm biết chuyện vợ mình xuống nông thôn, vì vậy vừa uống vừa hỏi thăm:”Cuộc sống của các đồng chí nông thôn như thế nào?”

Chủ tịch Nhậm nhớ lại tình huống hôm nay, liền cười nói:”Cũng còn tốt, tuy rằng vẫn ăn không đủ no giống như trước đây. Nhưng tinh thần của mọi người đều rất phấn chấn và lạc quan. Lần này xuống thăm mới biết, công xã Bắc Hà triển khai công tác thật sự rất khá, có thể thấy là dùng tâm để làm. Tôi đã chú ý quan sát tình huống, đúng là tốt ngoài mong đợi.”

Nghe chủ tịch Nhậm nói vậy, thư kí Lâm thả ly nước xuống, nghiêm túc nói:”Tình huống cụ thể như thế nào, bà cẩn thận kể lại cho tôi nghe. Ngày thường tôi bận rộn nên cũng chưa có cơ hội hiểu biết bọn họ nhiều.”

Chủ tịch Nhậm đi một chuyến nửa ngày, đương nhiên không chỉ xem biểu diễn không. Bà còn ngầm sắp xếp cho bí thư của mình tìm đồng hương để hỏi thăm kĩ càng tình huống.

Trong lúc bà xem biểu diễn ở bên này, bí thư đã sớm ghi chú lại vài chuyện để báo cáo cho bà. Chuyện trong đội có nhóm phụ nữ đại biểu là sự thật, hơn nữa lần trước còn tham gia huấn luyện. Nghe đâu là tham gia chung với nhóm cán bộ của công xã, ai trở về cũng đều khen không dứt miệng, bảo buổi huấn luyện rất có ích, sau này sẽ áp dụng được vào công tác.

Không khí trong đội hiện tại cũng rất tốt, không loạn lạc như trước kia. Bây giờ mọi người làm việc đều tích cực. Hỏi qua vài quần chúng nhân dân, bọn họ đều nói tốt về hội phụ nữ. Có vài chuyện không thể giả bộ được, ví dụ như thỉnh thoảng cán sự của hội phụ nữ sẽ đến thăm từng nhà rồi hỏi thăm tình huống của bọn họ. Còn có năm nay công xã tổ chức không ít hoạt động diễn xuất, mọi người đều cảm thấy cuộc sống ngày càng tốt lên, rất có tư vị. Có người còn bảo thật mong chờ đến tết Nguyên Đán, bởi vì bọn họ sẽ tiếp tục được coi diễn kịch thoả thích.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 188

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.