Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chịu uỷ khuất

Phiên bản Dịch · 1146 chữ

Lý Xuân Hoa xoa xoa cái eo của mình rồi nói: "Ai ăn hiếp con gái nhà các người, con gái ngoan nhà các người còn ở nhà tôi hoành hành ngang ngược đấy. Nó tự mình muốn đi làm việc, tôi còn có thể ngăn cản được chắc?”

Bà Lâm không tin lời của Lý Xuân Hoa, liền vội vàng lên tiếng đáp trả: "Sao con gái của tôi có thể chủ động đòi đi làm việc? Bà lừa ai vậy hả?”

Tô Mạn nhìn hai người cãi nhau ầm ĩ, có xu hướng cãi đến nghiện thì chen vào nói một câu: “Các người ồn nào như vậy thì có ích gì? Chẳng phải chờ chị dâu trở về hỏi một chút là rõ hay sao?"

Cô thật sự không muốn cùng người nhà họ Lâm cãi nhau, không nên tốn sức vào những chuyện đơn giản như thế này.

Bà Lâm vừa nghe cô nhắc đến Lâm Tuyết Cúc, vẻ mặt càng thêm ủy khuất: "Con gái bảo bối nhà tôi thật đáng thương, hết giờ làm việc mà nó vẫn chưa trở về. Nhà họ Tô các người rõ ràng là đang tra tấn người khác. Hội phụ nữ các cô dùng cách này để bảo vệ phụ nữ ư?"

Tô Mạn thấy bà ta cắn hoài không nhả liền có chút không vui.

" Hội phụ nữ chúng tôi chỉ bảo vệ phụ nữ, chứ không phải quản thúc. Bác thông gia, chưa biết rõ sự việc thế nào mà bác đã tìm đến đây gây sự, coi như trong chuyện này bác cũng sai một phần rồi đấy. Chị dâu của tôi chủ động muốn trở nên tiến bộ, đây cũng là một việc tốt. Chả lẽ nhà họ Lâm các người cảm thấy theo đuổi sự phát triển và tích sự lao động là một sai lầm? Các người có dám đi tìm công xã nói lời này không? Hay vì thấy nhà hộ Tô chúng tôi không nhiều người bằng các người thì liền bắt nạt? Hiện tại là xã hội mới, mọi thứ đều dựa trên pháp luật, không hề giống trước kia. Tư tưởng này của bác thông gia nên được cải tiến thì hơn!"

Mẹ của Lâm Tuyết Cúc: "..." Tô Mạn đã nói đến mức này thì bà còn có thể cãi thế nào được nữa?”

Lý Xuân Hoa vội đắc ý nói: " Còn muốn gây sự nữa hết, tôi tốt xấu gì cũng là người nhà của cán bộ, không muốn cùng các người so đo. Bà nói nhà tôi bắt nạt con gái bà, vậy bà cứ chờ con bà trở về rồi hỏi thử xem. Xem cô ta bắt nạt Đại Trụ nhà tôi hay là nhà tôi bắt nạt cô ta."

Tô Mạn không nhanh không chậm nói: "Đi gọi chị dâu trở về, đừng làm lớn chuyện, cứ nói rồi giải thích rõ ràng mọi chuyện cho chị ấy nghe."

Cô thật sự không muốn tiếp tục lãng phí thời gian cùng mấy người này.

Bà Lâm đương nhiên hiểu rất rõ con gái nhà mình như thế nào, nghe Tô Mạn nói đi kêu người liền hừ một tiếng: “Chờ con gái tôi trở về, xem các người còn nói được gì!"

Tô Mạn lại vui vẻ nói: " Bác thông gia, ý của bác là chị dâu tôi không có tương lai đúng không?"

"....."

Bà không muốn cãi nhau cùng Tô Mạn, đàn ông nhà họ Lâm lại càng không, bởi vì ồn ào to tiếng với một người phụ nữ thì chả khác gì ném hết thể diện. Bọn họ đến đây là vì đề phòng đàn ông nhà họ Tô sẽ động tay động chân mà thôi.

Rất nhanh Lâm Tuyết Cúc đã bị Tô Tam Trụ gọi về. Vốn dĩ mọi việc hôm nay rất thuận lợi, tâm tình của cô còn đang phơi phới, cảm thấy bản thân mình làm việc càng ngày càng có kinh nghiệm.

Có khi sau này cô còn trở thành một tay làm nông lão luyện cũng nên.

Hôm nay vào lúc tan làm, vì để biểu hiện bản thân cần mẫn chăm chỉ, Lâm Tuyết Cúc còn lôi kéo Tô Đại Trụ ở lại làm đến cuối cùng. Ngờ đâu muộn thế này mới cầm nông cụ trở về, liền bị chú em chạy đến nói rằng nhà mẹ đẻ của cô tìm đến gây sự, còn cùng cô em chồng kia trực tiếp đối mặt.

Trời ơi, cô em chồng đó là người thế nào cô còn không rõ sao? Tuy ngày thường nói không được mấy câu, cũng không phải loại người thích cãi nhau. Nhưng một khi đã nghiêm túc thì có thể làm cho người ta không còn chỗ nào để trốn.

Lâm Tuyết Cúc vội chạy như bay, về đến nơi liền nhìn thấy mẹ mình đang cùng mẹ chồng Lý Xuân Hoa mắt to trừng mắt nhỏ, cô em chồng thì ngồi ở trong sân không nói một tiếng nào, dáng vẻ cũng không vui vẻ gì mấy.

"Ai da mẹ đến đây làm gì?" Lâm Tuyết Cúc vừa chạy vào sân liền đem mẹ mình kéo qua một bên.

" Sao có thể không đến cho được?" Bà Lâm nhìn con gái cưng của mình còn gầy hơn so với lúc trước, lập tức liền cảm thấy đau lòng.

Bà cùng Lý Xuân Hoa giống nhau, hai người đều sinh bốn đứa con trai, hai đứa con gái. Lâm Tuyết Cúc là con gái lớn của bà. Lúc còn ở nhà mẹ đẻ vẫn luôn được yêu thương hết mực. Cho nên khi biết con gái chịu ủy khuất, trong lòng bà liền nhịn không được mà vội vàng kéo qua đây.

"Rõ ràng nhà họ Tô khinh người quá đáng, con gái. Sớm biết như thế này mẹ đã không để con gả đến nhà bọn họ."

Lúc trước bà chính là nhìn trúng gia cảnh của nhà họ Tô, tuy rằng Lý Xuân Hoa hay thích gây sự, nhưng ở bên ngoài cũng là một bộ dáng khóc sướt mướt, nhìn qua có vẻ nhu nhược và yếu đuối. Tô Đại Trụ càng là một người đàn ông trung thực. Con gái của mình cũng không dễ dàng để người khác khi dễ.

Ai biết sau khi kết hôn mới phát hiện, vẻ mềm yếu bên ngoài của Lý Xuân Hoa chỉ toàn là giả vờ. Thật ra lúc ở nhà bà là một người không phải dạng vừa.

"Con gái, sao chịu ủy khuất mà không nói với mẹ một câu nào vậy? Đi, cùng mẹ đi đến hội phụ nữ của công xã tố cáo bọn họ.” Bà Lâm nghẹn ngào nói một câu, cánh tay còn túm chặt áo của Lâm Tuyết Cúc.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.