Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tạo dựng quan hệ

Phiên bản Dịch · 1094 chữ

Tống Ngọc Hoa nhìn mẹ chồng mình rồi nói: “Mẹ, con chuẩn bị học tập để xoá nạn mù chữ, mẹ có muốn học cùng con không?”

Lý Xuân Hoa: “...”

“Học thì học, giờ mẹ cũng là một người nổi tiếng rồi, phải chú ý xây dựng hình tượng tốt!” Lý Xuân Hoa hừ lạnh một tiếng.

Cả đời này bà sẽ không gây chuyện với ai nữa, chỉ chuyên tâm vào sự nghiệp diễn kịch và trau dồi kiến thức thôi!

Còn nữa, lần này nhà họ Lâm náo loạn một hồi, bà cũng không làm ầm ĩ mà ngoan ngoãn nghe theo lời của Tô Mạn, đây đúng là một điểm tiến bộ ở đồng chí Lý Xuân Hoa.

Toàn bộ đại đội Đại Kiều Loan đều biết Lâm Tuyết Cúc muốn đi theo đội xây dựng khai hoang đồng ruộng, ngay cả khi nhà mẹ đẻ ngăn cản cũng kiên quyết muốn đi.

Chuyện này cũng làm cái danh chiến sĩ thi đua của cô nhanh chóng được chú ý.

Quách đại đội trưởng cảm thấy đây là điều đáng được tuyên truyền. Chờ đến khi Lâm Tuyết Cúc đi tham gia cùng đội xây dựng khai hoang đồng ruộng, ông định khiến cho mọi người quan sát biểu hiện của cô, sau đó tạo thành tấm gương điển hình để cuối năm tiến hành tuyên truyền.

Vào giữa tháng mười, Tô Mạn liền xuất phát đi lên huyện mở cuộc họp.

Hiện giờ Tô Mạn cũng đã là người có tên tuổi ở công xã, các hoạt động của công xã đều có tên cô, hơn nữa lần trước Tô Mạn còn lên đài biểu diễn một bài múa ương ca giúp mọi người bán vé, lần này đã được người bán vé nhiệt tình chiêu đãi.

Một đường vô cùng náo nhiệt, rất nhanh đã đến uỷ ban huyện, Tô Mạn quen cửa quen nẻo đi đăng ký, sau đó đi đến hội trường.

Trong phòng hội nghị, lần này người tới cũng rất nhiều, mọi người đều quen mặt lẫn nhau, hơn nữa lần trước Tô Mạn đã tuyên truyền khuyên mọi người học tập, cho nên tất cả đều nhiệt tình chào hỏi.

Tô Mạn lễ phép đáp lại một phen, sau đó đôi mắt đảo về phía góc phòng nhìn vị chủ nhiệm hội phụ nữ.

Lần trước bởi vì vội vàng, hai người cũng chưa trò chuyện móc nối gì với nhau. Lúc đó cũng là lần đầu tiền Tô Mạn tới đây, cho nên cô không kịp chào hỏi.

Tô Mạn cảm thấy lần này có thể làm quen với những nhân vật quan trọng để tạo dựng mối quan hệ cho mình.

 Thời điểm Tô Mạn đang thầm suy nghĩ muốn tạo dựng mối quan hệ với những người này, thì chủ tịch Nhậm dẫn theo nhóm lãnh đạo hội phụ nữ của huyện đi vào trong phòng hội nghị.

Buổi sáng thì vẫn như cũ, học tập một chút những gì viết trên tài liệu đã phát xuống, tìm hiểu nhiều hơn để tiến thêm một bước trong nội dung công tác của huyện.

Nâng cao tầm quan trọng của những công tác trong hội phụ nữ.

Tuy rằng công tác này rất nhàm chán, nhưng Tô Mạn vẫn nghiêm túc lắng nghe, hoành thành tốt vai trò thư ký của mình. Sau đó cô thường nêu ra một vài quan điểm của bản thân rồi ghi chú vào sổ ghi chép. Đến lúc quay về còn phải đem đến chỗ chủ nhiệm Hách để báo cáo kết quả công tác, để chủ nhiệm Hách biết cô tới đây vẫn luôn nghiêm túc làm việc. Nói đi nói lại, rốt cục vẫn phải đưa ra được chứng cứ, nếu không thì chỉ là lời nói suông.

Giữa trưa mọi người lại cùng nhau đến căn tin trong huyện để ăn cơm. Sau khi lấy được đồ ăn, tốp năm tốp ba xúm lại với nhau nói chuyện phiếm.

Nhân duyên của Tô Mạn cũng không tồi, hơn nữa những người đó đều biết công xã Bắc Hà đang được chủ tịch Nhậm coi trọng, cho nên ai nấy đều tới tìm cô nói chuyện phiếm. Hội phụ nữ liền cố ý sắp xếp các cô gái làm trong hội phụ nữ của huyện ngồi cùng một bàn ăn cơm.

Tô Mạn vừa gặm miếng bánh làm từ bột ngô, vừa cười hỏi các chị em những việc đã xảy ra khi công tác, hỏi qua hỏi lại, lại hỏi đến mấy chuyện trong huyện.

“Nghe nói các nhà máy trong huyện gần đến dịp lễ quốc khánh thì vô cùng náo nhiệt, các công nhân ở đây đều đa tài đa nghệ, biểu hiện rất xuất sắc. Tôi còn muốn lần này tới đó để học hỏi kinh nghiệm đây.”

“Tôi cũng đã nghe qua, nhưng chưa được thấy.” Cán sự của công xã Hồng Tinh nói.

Tô Mạn vẫn chưa từ bỏ ý định, lại nhìn sang đồng chí làm ở nhà máy trong huyện đang ngồi cùng bàn ăn, cười tủm tỉm nói: “Chủ nhiệm Cao cho tôi hỏi một chút, xưởng quần áo của các chị có nhiều người như vậy, mỗi lần tổ chức mấy hoạt động chắc là rất náo nhiệt đúng không?”

Chủ nhiệm Cao uống chút nước gạo, cười đáp lời: “Đúng là rất náo nhiệt, toàn bộ đường xá đều hưởng ứng. Huyện tôi rất coi trọng mấy loại hoạt động này, mỗi năm đều phải tổ chức chúc mừng, cho nên có rất nhiều kinh nghiệm.”

Chủ nhiệm Cao là một phụ nữ tầm ba mươi tuổi. Là chủ nhiệm hội phụ nữ của xưởng quần áo huyện Nam Bình.

Chủ nhiệm hội phụ nữ trong mấy công ty nhà nước cũng là một chức vụ cao quý, tuy nhiên cũng không nắm được nhiều đặc quyền ở trong tay. Ngày thường chính là giải quyết những tranh cãi của mấy gia đình trong xưởng, hoặc là tranh cãi giữa đám phụ nữ. Gần giống như là tổ trưởng tổ dân phố.

Tô Mạn phấn khởi nói: “Chủ nhiệm Cao, ở trong huyện thì các chị chính là những người có kinh nghiệm phong phú nhất đấy. Sau này chị nhớ truyền thụ kinh nghiệm công tác cho chúng tôi nha. Chúng tôi cũng sẽ trở về tuyên truyền thật tốt cho những người trong nhóm xã viên. Mọi thứ trong huyện đều là thứ tốt, cần phải nghiêm túc học tập.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.