Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tràn đầy năng lượng

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Nghe được lời này của giám đốc Chu, trong lòng Tô Mạn liền vui vẻ, cô cũng không trông cậy vào việc có thể đem chuyện này tự quyết định. Đây mới chính là điểm quan trọng của cấp bậc và chức vị. Việc này cũng coi như là chuyện lớn của cả hai bên, đương nhiên cũng phải do lãnh đạo hai bên làm chủ.

Nhưng mà chuyện này do cô dẫn dắt, nếu thành công, công xã Bắc Hà cũng không thể quên cô.

Tô Mạn cười nhiệt tình: “Thư ký Trình của chúng tôi cũng thường xuyên tới huyện để báo cáo công tác. Nếu không tôi sẽ ghi nhớ số điện thoại của phân xưởng, đến lúc đó sẽ hẹn gặp ngài?”

Sắp xếp như vậy tất nhiên là thích hợp. Giám đốc Chu gật đầu đồng ý ngay lập tức.

Chủ nhiệm Cao thấy chuyện này đúng là đã thành công được hơn nửa, lập tức nói: “Vậy thì tôi cũng ghi nhớ kỹ, đến lúc đó Tiểu Tô cũng có thể gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ tới thông báo với giám đốc Chu.”

Tô Mạn cười gật đầu: “Vâng, lúc đó đành làm phiền chủ nhiệm Cao.”

Buổi sáng ngày hôm sau, Tô Mạn mới từ trên huyện trở lại công xã, cô cũng không về nhà, trực tiếp chạy tới công xã làm việc.

Chủ nhiệm Hách biết chuyện cô lên huyện học tập, nên khi nhìn thấy cô đến làm, còn hỏi: “Sao trở về nhanh thế? Ở mấy nhà máy quốc doanh trong huyện đã học hỏi thế nào rồi?”

Tô Mạn đem ba lô đặt xuống một chỗ, liền lên tiếng đáp: “Chủ nhiệm, tôi có chuyện quan trọng muốn báo cáo.”

Chủ nhiệm Hách thấy cô nghiêm túc như vậy, liền biết đây là chuyện quan trọng, cũng không chậm trễ, buông chén trà xuống lập tức cùng cô ra khỏi văn phòng.

Hai người đi đến bên ngoài, Tô Mạn thấy không có ai nghe lén thì mới đem chuyện ở xưởng quần áo nói hết một lần cho chủ nhiệm Hách biết.

Vừa nghe xong, vẻ mặt của chủ nhiệm Hách cực kì bất ngờ: “…… Thật sự thành công rồi sao?”

“Mới thành công được một nửa, nhưng cấp bậc của tôi thấp, người ta không nghe theo. Đối phương muốn cùng thư ký Trình nói chuyện rồi mới chốt.”

Chủ nhiệm Hách ngơ ngác nói: “Có thể dành được cơ hội này, thì cũng coi như không có gì khác biệt lắm.” Cô ấy lại cảm khái nhìn Tô Mạn, sau đó vỗ vỗ bả vai cô: “Tiểu Tô à, cô làm việc có hiệu suất ghê, mới đó mà đã lo được chuyện này.”

Tô Mạn nghiêm túc nói: “Tôi đi lên huyện một chuyến, không thể để phí công. Chủ nhiệm, chuyện này tôi phải đi tìm thư ký Trình báo cáo một chút.”

Chủ nhiệm Hách gật gật đầu: “Tôi cũng muốn đi, lát nữa khi cô nói chuyện, tôi chỉ ở bên cạnh nghe, sẽ không xen miệng vào.”

Chuyện này dù sao cũng là việc mà thư ký Trình giao cho Tô Mạn, cô lại làm chủ nhiệm hội phụ nữ, cũng không thể mơ màng lẫn lộn được. Nếu đến lúc đó chuyện này thành công, cũng không thể thiếu hội phụ nữ.

Không chỉ chủ nhiệm Hách sau khi nghe Tô Mạn trình bày liền thấy kinh ngạc, ngay cả thư ký Trình già dặn như vậy cũng thiếu chút nữa phun cả trà trong miệng ra.

Ông vội vã hỏi lại: “Chuyện cô nói là thật sao, cô thật sự đã liên hệ được với lãnh đạo của xưởng quần áo?”

Tô Mạn cười nói: “Thực ra cũng là nhờ vào cán sự của hội phụ nữ chúng tôi hết. Nếu không tôi cũng không tìm được cơ hội đi tìm người ta nói chuyện này. Vẫn là do vị chủ nhiệm Cao của hội phụ nữ bên họ nhiệt tình, nghe thấy chúng ta bên này có nhu cầu, liền giúp đỡ dẫn đi.”

“Cái tổ chức của hội phụ nữ này thực ra cũng không tồi ấy chứ, cũng nhanh nhẹn phết.” Thư ký Trình cũng nở nụ cười tươi như hoa. Ông như thế nào cũng không nghĩ tới, Tiểu Tô này sẽ đi tìm lãnh đạo trong xưởng để mở lời.

Nhưng chẳng qua là bởi vì Tiểu Tô can đảm và luôn cẩn thận, nếu đổi lại là cán sự khác, đi lên huyện ngay cả lời cũng không dám nói ra tiếng, chứ đừng nói là đi nói chuyện này với lãnh đạo.

“Tiểu Tô à, tôi đã nói mà, việc này giao cho cô là không sai. Cô làm việc thật có tâm.”

Tô Mạn nói: “Công xã giao cho tôi nhiệm vụ nghĩa là đã tin tưởng tôi, tôi không thể làm mất đi tín nhiệm này. Thư ký Trình, đến lúc đó, tôi sẽ ước hẹn thời gian với bọn họ?”

Sự tình đều đã được Tô Mạn thực hiện đến bước này, chẳng lo lúc trước thư ký Trình còn có chút không coi trọng, hơn nữa không có nhiều chuẩn bị, nhưng bây giờ cũng không thể không làm, ông dứt khoát nói: “Được, cứ hẹn đi.”

Thư ký Trình muốn lên huyện, so với Tô Mạn còn thuận tiện hơn nhiều. Bọn họ còn cố ý kéo dài thời gian qua hai ngày, không thể để người ta thấy phía bên mình có vẻ gấp gáp. Đến ngày giao hẹn, thư ký Trình mới dẫn theo Tô Mạn đi lên huyện một chuyến.

Không ngờ việc này lại làm cho nhóm cán sự ở công xã tò mò không chịu được.

Cảm thấy Tô Mạn thật đúng là càng ngày càng được lãnh đạo coi trọng. Ngay cả đi lên huyện báo cáo công tác, vậy mà thư ký Trình cũng dẫn theo Tô Mạn cho bằng được.

Bởi vì là việc công, thư ký Trình còn ngồi trên xe kéo chuyên dụng của mình, âm thanh lộc cộc vang đều khiến thư ký Trình cảm thấy lòng mình phấn khởi và tràn đầy năng lượng.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 128

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.