Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chính thức hợp tác

Phiên bản Dịch · 1019 chữ

Lúc ngồi xe kéo gắn máy tới xưởng quần áo, thư ký Trình liền không còn tâm tư nào nghĩ đến mấy chuyện náo loạn của đám thanh niên bồng bột. Ông chỉ toàn tâm toàn ý chuẩn bị xem lát nữa nên ứng phó với giám đốc Chu như nào, đem việc này bàn bạc thành công.

Tiểu Tô đã thương lượng việc này ổn thoả như thế, giờ đến lúc tự mình xuất ngựa ra trận mà lại không thành công, thì thật là mất mặt.

Ban đầu Tô Mạn để cho thư ký Trình chờ một lúc, sau đó tự mình chạy đi tìm chủ nhiệm Cao tới.

Chủ nhiệm Cao đã sớm nhận được điện thoại của Tô Mạn, biết hôm nay sẽ tới đây, nên đã sắp xếp thật tốt. Bây giờ cũng thực nể tình mới đi theo Tô Mạn cùng ra nghênh đón thư ký Trình.

Khi nhìn thấy thư ký Trình, vẻ mặt cô nhiệt tình nói: “Hoan nghênh thư ký Trình tới xưởng của chúng tôi tham quan chỉ đạo.”

Thư ký Trình cười nói: “Chủ nhiệm Cao khách khí rồi. Nghe Tiểu Tô nói, sự việc lần này, chủ nhiệm Cao cũng giúp đỡ nhiều, xin cảm ơn.” “

“Không có gì, tôi đều là vì nhân dân phục vụ, đây cũng là một phần trách nhiệm của tôi.”

Hàn huyên vài câu, chủ nhiệm Cao liền dẫn nhóm người của thư ký Trình đi tìm giám đốc Chu.

Bởi vì đã hẹn trước, nên thật ra giám đốc Chu cũng dành thời gian riêng để tiếp khách. Chuyên môn tiếp đãi nhóm người của thư ký Trình.

Cũng là một cuộc nói chuyện, nhưng lần này mới nói đến vấn đề chính.

Thư ký Trình gọn gàng dứt khoát nói: “Mấy ngày trước Tiểu Tô đã nói chuyện với giám đốc Chu, đó đều là những vấn đề thực tế, công xã chúng tôi cũng rất coi trọng công tác này. Nếu chuyện này có thể thương lượng thành công, khẳng định là cả hai bên đều cùng có lợi.”

Lúc này Tô Mạn liền đem ra bản hợp đồng hợp tác tạm thời giữa nhà máy tổng hợp công xã Bắc Hà và xưởng quần áo Nam Bình.

Đây là cô mới chỉ làm tạm thời, hơn nữa các điều khoản đều đã được thư ký Trình tán thành.

Thấy đám người Tô Mạn đây là có chuẩn bị mà đến, thái độ của giám đốc Chu càng nghiêm túc hơn vài phần, cầm lên xem thật kỹ.

Các điều khoản bên phía công xã Bắc Hà đưa ra quả thực không tồi. Không cần bọn họ phải nuôi công nhân, chỉ cần cung cấp nguyên liệu, bên đó sẽ phụ trách làm thành trang phục. Sau đó quản lý xưởng sẽ đến nghiệm thu công tác.

Đến nỗi mỗi mục về giá cả thành phẩm, đều dựa vào bình quân sản lượng của xưởng mà công nhân làm được mỗi ngày để quy đổi.

Thư ký Trình trực tiếp vỗ ngực tỏ vẻ những điều khoản viết trên đó đều là những nhượng bộ lớn nhất . Dù có lợi hay không, thì giám đốc Chu cũng nên tự mình cân nhắc.

“Xã viên của chúng tôi đều là những người có trách nhiệm. Nói thật ra, nếu không phải mùa màng không tốt, chúng tôi đã sớm mở các trang trại chăn nuôi. Cơ hội như này không nhiều. Chúng tôi cũng muốn làm thử. Nếu làm tốt, chúng tôi sẽ không mở trang trại chăn nuôi nữa. Hơn nữa nếu xã viên của chúng tôi liên tục làm quần áo. Tay nghề của chúng tôi cũng sẽ tốt dần lên.”

Những lời nói có trọng lượng này, thực ra cũng không khác với những suy xét của giám đốc Chu trong mấy ngày nay. Ông ta gật gật đầu: “Thư ký Trình, hình thức như này, xưởng chúng tôi cũng là lần đầu tiên tiếp xúc. Thế nhưng chúng tôi vẫn đồng ý muốn thử một chút. Nếu hiệu quả tốt, sau này bàn bạc tiếp, còn nếu kết quả không được như ý, hợp tác này của chúng ta liền dừng lại, ông có ý kiến gì không?”

Thư ký Trình cười nói: “Đó là điều đương nhiên, nếu làm không tốt, không cần các người nói, công xã chũng tôi cũng sẽ không làm nữa.”

Hai vị lãnh đạo vừa chốt hạ, chuyện này liền được quyết định.

Xong xuôi, giữa trưa giám đốc Chu còn mời Tô Mạn và thư ký Trình đến tiệm cơm quốc doanh ăn một bữa cơm.

Đây vẫn là lần đầu tiên Tô Mạn đi đến tiệm cơm quốc doanh của thời này.

Vừa tiến vào đã nghe được âm thanh của người phục vụ đang hô hào ồn ào: “Cơm ngon đây, ai ăn cơm tôi liền bưng tới.”

“Cải trắng nữa, tới ngay đây!”

“Cơm trắng không vừa ý, bánh bao cũng không ăn. Đã là lúc nào rồi, còn kén chọn, kén chọn thì đừng ăn nữa!”

Mọi người là khách quen đều đã tập mãi thành thói quen, một đám khác thì cười khúc khích, hoàn toàn không cảm thấy thái độ phục vụ này có vấn đề.

789 lại cảm động xuất hiện trong đầu: “Quá cảm động, tính tình con người nơi này thật quá tốt. Nếu là ở thời của chúng ta, đã sớm xảy ra ẩu đả.”

Tô Mạn: “……”

Lợi nhuận của xưởng quần áo không ít, giám đốc Chu lại là người đứng đầu, đãi ngộ đương nhiên cũng tốt. Còn ăn cả bánh bao trắng cỡ lớn cùng với canh thịt heo cải trắng. Vẻ mặt của trợ lí Tiểu Vương và phó tài xế đều lấy làm thích thú, không ngờ đi theo một chuyến còn được ăn ké đồ ngon, quá tuyệt!

Đây là một bữa cơm mà cả khách và chủ đều vui vẻ. Hợp tác chi tiết cũng ấn định ổn thoả, xem như lần này bọn họ toàn trận thắng lợi!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 146

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.