Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không phải dạng vừa

Phiên bản Dịch · 1032 chữ

Thư ký Lâm nhìn bóng lưng của thư ký Trình liền lên tiếng gọi lại: “Đồng chí Trình Xuân Bình, từ từ đã, vừa lúc đến đây rồi, tôi cũng có nhiệm vụ giao cho ông đây.”

Thư ký Trình lập tức nói: “Thư ký Lâm, có chuyện gì ngài cứ nói.”

Thư ký Lâm hiếm khi cười, từ tốn đáp lại: “Không phải hôm nay một đám thanh niên trí thức đã tới đây sao, số lượng cũng không nhiều. Nhưng cũng đã được chia tới các công xã khác không ít. Tôi nghĩ, công xã các ông khai triển công tác vẫn luôn tương đối tốt. Có thể sắp xếp vài người. Ông tiện thể dẫn về đi. Cũng không cần phải tặng lại cho huyện, cứ trực tiếp mang bọ họ theo rồi sắp xếp công tác là được.”

Thư ký Trình được lãnh đạo khen, đương nhiên cực kì phấn khởi. Đây là những phần tử trí thức, hơn nữa lại là đám phần tử trí thức hôm nay đã gây náo loạn, trong lòng thư ký Trình liền có chút suy nghĩ.

Trên mặt ông ta lộ ra tia rối rắm: “Thư ký Lâm, công xã Bắc Hà chúng tôi cũng không cần thiết phải dùng tới bọn họ. Tôi nghĩ có khi phân công tới công xã khác sẽ thích hợp hơn đấy?”

Thư ký Lâm nói: “Đây là chỉ thị do cấp trên sắp xếp, muốn công xã Bắc Hà các ông phải quản lí thật tốt những đồng chí đó. Hơn nữa, đồng chí Trình Xuân Bình à, đối với công xã Bắc Hà của ông tôi vẫn luôn tin tưởng. Những phần tử trí thức tới chỗ các ông, chắc chắn tôi cũng yên tâm phần nào vì bọn họ được rèn luyện đầy đủ. Nếu không thì thế này đi, chia cho công xã các ông một người thôi. Như vậy sẽ không có ý kiến gì chứ.”

Nghe thấy chỉ cần sắp xếp một người, trong lòng thư ký Trình lập tức vui sướng.

Lãnh đạo vừa khích lệ, lại vừa nhượng bộ, như vậy thì còn có gì để nói. Đương nhiên là không thành vấn đề. Ông cười vỗ ngực đảm bảo: “Thư ký Lâm ngài cứ yên tâm đi, phần tử trí thức tới chỗ chúng tôi, nhất định sẽ được sắp xếp và quản lý chu đáo. Để cậu ấy có thể phát huy sở trường, ở nông thôn làm nên sự nghiệp lớn.”

Thư ký Lâm vui mừng gật đầu, sau đó để bí thư Lý dẫn theo thư ký Trình đến chỗ thanh niên trí thức nhận người.

Lúc thư ký Trình đi tới chỗ thanh niên trí thức, một đám thanh niên đều ở bên trong chờ được phân công. Ông ta còn nhìn thấy trong đó có mấy tên bị thương trên mặt.

Thầm nghĩ ngàn vạn đừng phân cho mình tên nào trên mặt bị thương.

Bí thư Lý cùng đội trưởng đội thanh niên trí thức nói chuyện một chút, tên đội trưởng liền cầm một tờ giấy đưa cho bí thư Lý, sau đó quay lại với đám thanh niên trí thức hô một câu: “Thôi Hướng Bắc được phân công đến công xã Bắc Hà. Thư ký của công xã đã đến đây, cùng ông ấy trở về đi.”

Vì thế thư ký Trình liền thấy được vẻ mặt quằn quại của cậu thanh niên trí thức vừa nhìn đã biết không phải người tốt đi ra.

Bước chân kia, ánh mắt kia, khiến cho thư ký Trình nhớ tới những kẻ phạm tội bị phạt cải tạo ở trong nông trường công xã Bắc Hà.

Thư ký Trình dè dặt hỏi bí thư Lý: “Chuyện là...không nhầm chứ, tôi thấy có gì đó sai sai?”

“Không nhầm.”

Thư ký Trình: “……”

Tô Mạn và trợ lí Tiểu Vương ở bên ngoài cũng không nhàn rỗi, thấy bác bảo vệ gác cổng đang phải làm việc vất vả, Tô Mạn lại lấy hạt dưa đưa cho ông ấy, sau đó cả đám cùng nhau tán gẫu.

Bác bảo vệ gác cổng rất vui lòng cùng nhóm cán sự trẻ này nói chuyện phiếm, nói nói một hồi lại lái sang chuyện đánh nhau sáng nay.

“Bọn họ đánh nhau sung lắm. Những thanh niên này nhìn thì đều là thư sinh, nhưng tính tình cũng không phải dạng vừa đâu, nói hai ba câu không hợp ý là đã xông vào đánh nhau rồi.”

Đầu tiên là ba người đánh một thanh niên đầu trọc, kết quả là thanh niên đầu trọc đó quá hung dữ, không chút sợ hãi mà ra tay đánh trả lại ba tên kia.

Ba thanh niên kia liền thét to kêu đồng đội cùng xông vào đánh.

Tiểu Vương tò mò hỏi: “Đánh như thế nào, náo loạn lắm hả bác?”

Bác bảo vệ gác cổng cũng hưng phấn kể lại: “Không chỉ như thế, thanh niên kia bị nhiều người đánh, lại càng hung dữ, không muốn đánh nhau dưới đất, còn nhảy cả lên xe để đánh. Dù sao cuối cùng cũng không biết bên nào thua, trên mặt tất cả đều bầm dập. Còn có một tên từ trên xe rơi xuống, quăng ngã vỡ đầu, đi bệnh viện băng bó. Sau đó thư ký Lâm biết đến sự việc này, phái đội vũ trang trong huyện tới đây bắt người. Đám thanh niên đó đều nói là tên thanh niên đầu trọc gây sự trước, nhưng tên nhóc đó lại bị một đám người đánh, nhìn thế nào cũng là đơn phương bị bắt nạt, thư ký Lâm cũng không hoàn toàn đứng về phía tên nhóc bị đánh, chỉ bắt bọn họ viết bản kiểm điểm, cảnh cáo bọn họ nếu lần sau còn gây náo loạn, liền ghi hết vào trong hồ sơ.”

“Đáng đời, dám trước cửa uỷ ban huyện mà đánh nhau, lá gan thật là lớn.” Tiểu Vương lớn giọng mắng: “Nếu là ở công xã Bắc Hà của chúng tôi thì phải bị xử phạt nghiêm khắc rồi, đúng không Tô cán sự?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 132

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.