Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cà lơ phất phơ

Phiên bản Dịch · 1033 chữ

Cậu ta vẫn chưa quên chuyện mấy người trong hội phụ nữ của Tô Mạn đi bắt người ở khắp nơi, sau đó còn áp giải những người vi phạm đến nông trường cải tạo.

Tô Mạn vừa nghe mấy lời của Tiểu Vương liền gật đầu xác nhận. Chuyện này mà xảy ra ở công xã Bắc Hà, nếu người đánh là phụ nữ, nhất định phải bị bắt. Còn nếu người đánh là đàn ông thì đó chính là chuyện của công xã.

Mấy người đang nói chuyện vui vẻ, trợ lí Tiểu Vương liền nhìn thấy thư ký Trình từ trong uỷ ban đi ra. Phía sau còn có một thanh niên đi theo, người thanh niên trong tay xách theo ba lô, dáng vẻ cà lơ phất phơ đi tới.

Bước chân thoạt nhìn có chút không hề kiêng dè. Đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là vẻ mặt của cậu ta. Lại nghĩ đến trận ẩu đả đã phát sinh hôm nay, không khó để nhìn ra, nhất định là đã đánh một trận tương đối kịch liệt.

Bác bảo vệ Vương kích động nói: “Là cậu ta, chính cậu ta là cái tên đánh nhau hung dữ nhất đó!”

Tô Mạn cùng với trợ lí Tiểu Vương hai mặt nhìn nhau: “……” Thôi toang!!!

Tiểu Vương đi đến đầu tiên: “Thư ký Trình, ngài báo cáo công tác xong rồi hả, bây giờ chúng ta trở về sao?”

“Ừ.” Thư ký Trình nghiêm túc gật đầu. Sau đó quay lại nhìn vào cậu thanh niên kia, lên tiếng giới thiệu: “Đây là đồng chí Thôi Hướng Bắc, là thanh niên trí thức đến từ thành phố B, về sau sẽ tới công xã chúng ta để hỗ trợ làm xây dựng.”

Trợ lí Tiểu Vương và Tô Mạn đều nhìn về phía đồng chí Thôi Hướng Bắc.

Thư ký Trình còn định bảo Thôi Hướng Bắc giới thiệu một chút với Tô Mạn và Tiểu Vương, kết quả vị này liền xách theo ba lô của mình, đi đến bên cạnh xe kéo gắn máy, tay chống thân xe, chân liền nhảy lên. Sau đó tìm vị trí ngồi, bộ dạng không thèm quan tâm đến ai.

“……”

Mọi người nhìn cậu ta một cái thật sâu, dáng vẻ của thư ký Trình dường như cũng bị nghẹn họng. Tô Mạn cảm thấy nếu thư ký Trình có râu, chắc hẳn lúc này có thể làm ra động tác thổi râu trừng mắt.

Sau khi lên xe, phó tài xế liền khởi động xe. Tựa như cảm giác không khí không được thích hợp cho lắm, trước giờ cũng chưa từng có cảm giác bí bách như này. Ngược lại lái xe có chút cẩn thận.

Thư ký Trình ngồi ở phía trước bên cạnh tài xế, sau đó liếc mắt nhìn về phía sau một cái, nhìn bộ dáng Thôi Hướng Bắc như đang ngắm nghía bầu trời, trong lòng liền suy đoán, cậu thanh niên này sao lại yên lặng như thế.

Theo như thư ký Lâm nói, cậu thanh niên này đúng là đã tự mình xin xuống đây để hỗ trợ việc xây dựng. Trên hồ sơ cũng ghi là tốt nghiệp cao trung, đương nhiên, hồ sơ đó cũng thảm đến nỗi không nỡ nhìn, chỉ nổi bật ở điểm đã cùng bạn học đánh nhau mấy lần. Ngay cả trường học trên thành phố lớn cũng quản không nổi, thư ký Trình thực hoài nghi không biết tiểu tử này có thể ở chỗ này mà tốt lên không.

Cũng giống như cách làm lúc trước của thư ký Lâm, trong đầu thư ký Trình đang chọn lọc xem đội sản xuất nào thích hợp nhất. Ông ta vốn đang chuẩn bị tuyển thêm một ít người của đại đội cũ trước đây, nếu tên nhóc này dám gây chuyện, những người trong đại đội đều đang tương đối đoàn kết, khẳng định sẽ bị cậu ta phá không còn gì.

Nhưng thật nhanh chóng, thư ký Trình liền phủ định ý tưởng này.

Những người trong đại đội, cũng đều đã từng đánh nhau. Ví dụ như lúc trước, hai đại đội vì tranh giành nguồn nước, nên đã kéo bè kéo lũ đánh nhau, lỡ như tên tiểu tử này bị những người đó đánh chết thì phải làm sao bây giờ?

Ông ta quay lại giương mắt nhìn cái tên khiến người ta phải đau đầu này, sau đó liền thấy được Tô Mạn ngồi đối diện với tên cứng đầu.

Tô Mạn cũng không thèm hé răng nói nửa lời, chỉ im lặng ngắm phong cảnh.

Thư ký Trình lập tức liền nghĩ tới đội sản xuất Đại Kiều Loan.

Đội sản xuất này là đội sản xuất của xóm ngụ cư, cả đội tuy rằng không phải họ hàng, nhưng bọn họ đều rất hung hãn. Cùng là những người rời xa quê hương để đến đây, không thể không kìm lại tính tình cường ngạnh.

Cho nên, nếu để tên tiểu tử này đến đội sản xuất Đại Kiều Loan, khẳng định sẽ không thể gây chuyện. Nhóm xã viên hung hãn đó sẽ cho cậu ta biết nông thôn không phải nơi để cậu ta có thể giễu võ giương oai. Hơn nữa bởi vì không phải họ hàng ruột thịt, nên nếu có đánh nhau, những người khác cũng sẽ không nhảy vào đánh chung, sẽ không khiến cho tên nhóc này bị đánh chết. Cùng lắm cậu ta chỉ bị một nhà mấy người anh em đánh cho sợ chết khiếp.

Trải qua một hồi suy nghĩ cặn kẽ, thư ký Trình đưa ra quyết định. Trong lòng cũng nhẹ hẳn đi, còn cùng Tô Mạn hỏi thăm: “Tiểu Tô, trong đội của các cô còn chưa có một thanh niên trí thức nào đâu.”

Tô Mạn còn đang mải suy nghĩ xem nên mở rộng quy mô huấn luyện như thế nào, nghe được lời này, liền lên tiếng đáp: “Quách đại đội trưởng của chúng tôi đã nói, người tài giỏi thì phải dành cho những nơi cần thiết.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 137

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.