Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tay anh chị

Phiên bản Dịch · 1045 chữ

Khi Tô Mạn từ văn phòng của thư ký Trình đi ra, lại quay về văn phòng hội phụ nữ một chuyến, đem chuyện này báo cáo một lần với Hách chủ nhiệm. Tô Mạn nghĩ mình làm cấp dưới của Hách chủ nhiệm, nên có chuyện gì cô cũng muốn báo lại một tiếng. Miễn sao giữa hai người đều không có khoảng cách. Cô chưa quên hiện tại bản thân mình vẫn là một thành viên của hội phụ nữ.

Hách chủ nhiệm đối với hành động này của Tô Mạn càng không thể chê trách, tích cực cổ vũ nói: “Tiểu Tô, có gì muốn hội phụ nữ hỗ trợ, cô cứ việc nói. Đây cũng là chuyện lớn của hội chúng ta. Nếu thành công, sau này đời sống sinh hoạt của các chị em cũng có thể được cải thiện một chút.”

Tô Mạn nói: “Hách chủ nhiệm, quả thật mấy nữa sẽ có việc mà hội phụ nữ chúng ta cần phải làm. Tuy là tôi kêu gọi mọi người tới để truyền thụ kiến thức, nhưng có thể vẫn chưa đủ. Tôi đang chuẩn bị thành lập một đại đội của hội phụ nữ, cũng chọn luôn ban huấn luyện, sau này những nữ đồng chí nào được công xã huấn luyện mà học giỏi hoặc tay nghề tốt, sẽ ở trong đại đội truyền thụ lại cho mọi người.”

Hách chủ nhiệm vừa nghe, lập tức liền bắt lời: “Không thành vấn đề, ý kiến này nghe rất hay. Như vậy thì mọi người đều có thể được lợi.”

Hàn huyên được một lát, trợ lí Tiểu Vương lại ở bên ngoài hô một tiếng.

Tô Mạn nhớ tới chuyện của Thôi Hướng Bắc, liền chào Hách chủ nhiệm một tiếng, xách theo ba lô chuẩn bị dẫn người quay về đại đội sản xuất.

Lúc ra tới nơi, Thôi Hướng Bắc đang cúi đầu nhìn mấy cục đá dưới mặt đất. Tiểu Vương xấu hổ đứng một bên, nhìn thấy Tô Mạn đi ra, liền đem giấy thông báo đưa cho cô: “Tô cán sự, đồng chí này liền giao cho đội sản xuất Đại Kiều Loan các cô. Chuyện sau đó đành phiền cô nói với đại đội bên kia.”

Tô Mạn nhận lấy thông báo, gật đầu nói: “Trợ lí Vương yên tâm, chuyện này tôi nhất định sẽ sắp xếp chu đáo.”

Vẻ mặt của Tiểu Vương lập tức bớt căng thẳng. Liền cùng Tô Mạn và Thôi Hướng Bắc đứng lại một chỗ.

Dựa theo thông tin ghi trên giấy giới thiệu, đồng chí Thôi Hướng Bắc 18 tuổi, người thành phố B, đã được cấp bằng cao trung. Sau khi Tô Mạn xem xong, lại đánh giá người tên Thôi Hướng Bắc này một chút. Cả người đều gầy đến da bọc xương, thường thì người thiếu dinh dưỡng sẽ không thể nào cao được, thế nhưng vị này lại rất cao, cũng phải xấp xỉ 1 mét 8. Hơn nữa gương mặt cũng không hề hốc hác, nếu lấy tiêu chuẩn của thời đại này để nói, thì chính là rất đầy đặn, giữa một đám dân quê thật đúng là hạc giữa bầy gà.

Tô Mạn thầm nghĩ, từ thành phố lớn tới, chắc là được ăn ngon mặc đẹp. Đến nỗi diện mạo, bởi vì trên mặt có những dấu vết bầm tím, cho nên không biết là có hình dạng góc cạnh gì. Vừa nhìn liền thấy hung dữ như mấy tay anh chị xã hội đen, không hề giống người tốt một chút nào.

Cô khách khí cười nói: “Đồng chí Thôi Hướng Bắc, bây giờ tôi sẽ dẫn cậu về đội sản xuất.”

Vốn tưởng rằng vị này sẽ không đáp lại, kết quả Thôi Hướng Bắc xách theo ba lô hành lý, còn có một chút không kiên nhẫn nói: “Đi thôi, hiệu suất của các cô ở nơi này thật thấp.”

789 lo lắng nói: “Ký chủ, cô không cần cãi nhau với cậu ta, ở nơi này, thanh thiếu niên đều động thủ đánh người, ngay cả con gái cũng không lưu tình chút nào. Vô cùng ác liệt, phải đề phòng đừng làm cậu ta tức giận.”

Tô Mạn đương nhiên sẽ không so đo với một thiếu niên bất lương.

Thật ra cũng không phải là lo lắng sợ bị đánh, mà cô cảm thấy cái này không cần thiết. Vì tranh khẩu khí mà đi đấu võ mồm với người ta, cần thiết sao?

Vì thế trên mặt Tô Mạn vẫn khách khí nở nụ cười như cũ, chủ động đi trước dẫn đường.

Dọc đường đi Thôi Hướng Bắc đều không yên phận, dường như cậu ta cũng không có thói quen ở cùng với con gái, một mình tự lăn lộn, nhìn thấy cục đá ở trên đường, liền nhặt lên giống như con khỉ rồi lại ném văng ra. Hoặc là khi gặp một nhánh cây, liền nhảy dựng lên, dùng tay vỗ vỗ.

Sau đó thấy còn chưa tới nơi, liền không kiên nhẫn hỏi một câu: “Còn bao lâu nữa mới đến?”

Tô Mạn vẫn luôn kiên nhẫn trả lời: “Không xa nữa, ở ngay phía trước thôi.”

Thôi Hướng Bắc cũng bị thái độ trước sau như một này của Tô Mạn chọc cho không còn gì để nói, đành phải lững thững theo sau.

Rốt cuộc cũng tới nơi cần đến, Thôi Hướng Bắc nhìn đội sản xuất Đại Kiều Loan: “Là nơi này sao?”

“Đúng vậy, chính là nơi này. Đây là đội sản xuất Đại Kiều Loan, ở trong này xem như cậu chính là thanh niên trí thức duy nhất. Đồng chí, về sau việc xây dựng phát triển của Đại Kiều Loan đều dựa vào cậu.”

Thôi Hướng Bắc nhìn căn phòng cũ nát nằm trên bãi đất, vẻ mặt cạn lời cùng bất lực.

Bởi vì bây giờ là thời điểm nông nhàn, nên đội sản xuất Đại Kiều Loan cũng tan tầm sớm hơn. Khi Tô Mạn dẫn theo người trở về, mọi người đều chạy tới tò mò nhìn bọn họ. Dường như để suy đoán mối quan hệ của người này với Tô Mạn.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.