Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trai thành phố

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Bây giờ Tô Mạn cũng đã là một cô gái mười mấy gần hai mươi tuổi, cũng nên nói đến chuyện yêu đương rồi.

Nhìn cậu thanh niên kia cao ráo tráng kiện, lớn lên còn đẹp trai, bọn họ không khỏi gật đầu tán thưởng. Nhưng mà mặt mũi người này lại có mấy vết thương, trông không giống với những người đứng đắn cho lắm.

Cũng không để cho mọi người phải phí thời gian suy đoán, Tô Mạn liền thoải mái giới thiệu thân phận của Thôi Hướng Bắc. Là một thanh niên trí thức từ thành phố B tới, được công xã phân công đến đây trợ giúp chúng ta cùng nhau làm xây dựng.

Mọi người vừa nghe là thanh niên trí thức từ thành phố lớn tới, so với trước đó lại càng có thêm vài phần hứng thú.

Mặc dù đối tượng kiểu này không phải là sinh vật hiếm lạ, nhưng người tới từ thành phố lớn như này không nhiều. Ở đại đội khác thật ra cũng có, nhưng bọn họ cũng không sang mấy bên đấy để xem.

Lại nhìn tới Thôi Hướng Bắc này, khó trách lớn lên lại đẹp như vậy, hoá ra chính là trai thành phố.

Thôi Hướng Bắc bị những ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm khiến cả người không được tự nhiên, cậu ta vội thúc giục Tô Mạn: “Vị nữ cán sự này, rốt cuộc khi nào mới sắp xếp xong?”

Tô Mạn liền cười nói: “ Bây giờ tôi sẽ dẫn cậu đi tìm đội trưởng của chúng ta.”

Quách đại đội trưởng mấy ngày nay vô cùng nhàn rỗi, bởi vì trong đội không có chuyện gì. Lúc này ông còn đang thảnh thơi ngồi uống trà ở trong văn phòng của đội.

Nhìn thấy Tô Mạn tới đại đội, ông còn cười chào hỏi: “Ồ, Tiểu Tô, sao lại rảnh rỗi mà đến đây thế?”

Tô Mạn đi vào văn phòng, dẫn theo Thôi Hướng Bắc tiến vào: “Đội trưởng Quách, đây là đồng chí Thôi Hướng Bắc, là thanh niên trí thức được công xã phân công đến đội sản xuất Đại Kiều Loan của chúng ta. Thư ký Trình bảo bác sắp xếp cho cậu ta chu đáo một chút.”

Quách đại đội trưởng suýt chút nữa phun cả ngụm trà trong miệng ra. Sao đột nhiên lại bảo ông sắp xếp cho một thanh niên trí thức.

Bây giờ kỳ thật đã là thời kỳ nông nhàn, cũng không cần thêm sức lao động gì. Nhưng khi phân công cậu thanh niên trí thức này xuống đây, cũng không nói là tới giúp bọn họ làm việc nhà nông, cho nên việc cấp trên cử người tới đây, chắc là không liên quan đến ngày mùa. Người ta đến đây là để xây dựng nông thôn.

Quách đại đội trưởng thật sự không biết nên sắp xếp cho người thanh niên này như thế nào.

Ông xoa xoa cằm rồi đứng lên, trên mặt hiện lên vẻ tươi cười niềm nở, quay sang nói: “Thì ra là đồng chí Thôi Hướng Bắc, hoan nghênh cậu tới đây. Đại đội của chúng tôi nhiệt liệt hoan nghênh những thanh niên trí thức có chí khí như vậy tới đây công tác. Sau này hoạt động xây dựng nông thôn vẫn phải dựa nhiều vào thanh niên trí thức các cậu. Đi nào, trước tiên tôi sẽ sắp xếp chỗ ở cho cậu.”

Đội sản xuất Đại Kiều Loan vốn không xây dựng nơi ở cho thanh niên trí thức.

Lúc này cũng không có phòng trọ nào trống. Vì thế ông liền để Thôi Hướng Bắc ở lại trong nhà bà Ngưu.

Bà Ngưu là một bà lão goá chồng từ lâu. Trong nhà tuy rằng không có phòng ở lớn, nhưng nếu chỉ xếp cho một người vào ở thì vẫn ổn.

Bà Ngưu vừa nghe là phải sắp xếp phòng cho một người tới ở, hơn nữa lại là thanh niên trí thức từ thành phố đến, trên mặt cũng là vẻ tươi cười.

Nhìn thấy vết thương trên mặt đứa nhỏ này, còn lo lắng nói: “Ui trời, sao lại bị thương thành như vậy, có phải là bị ngã không, thanh niên đi đường phải cẩn thận chứ. Chờ lát nữa bà mang nước ấm lên cho mà chườm.”

Thôi Hướng Bắc thành thật nói: “Không phải bị ngã, là đánh nhau.”

Quách đại đội trưởng và bà Ngưu: “……”

Bà Ngưu tiếp tục nói: “Bị đánh thành như vậy cũng tổn hại sức khoẻ lắm, còn trẻ thì sau này đừng đánh nhau nữa.”

Thôi Hướng Bắc lại thành thật nói: “Cũng không tổn hại gì nhiều, mười mấy người đánh một mình cháu, trong đó một tên còn bị quăng ngã vỡ đầu.”

“……” Lúc này bà Ngưu không thể nói thêm gì nữa, thậm chí còn có chút khẩn trương nhìn về phía Quách đại đội trưởng.

Đánh nhau với mười mấy người, hỏa khí thật là lớn.

Bà Ngưu lo lắng cho thân thể yếu ớt này của mình không chịu nổi một quyền của người kia.

Đại đội trưởng Quách cũng cảm thấy ngoài ý muốn với sự thật này. Nhưng lúc này lại không thể đem người mang đi. Không còn nơi nào để sắp xếp. Vì thế đành cười nói: “Không có việc gì, thanh niên mà, xúc động là khó tránh khỏi. Sau này làm nhiều việc thì sẽ trưởng thành hơn. Đồng chí Thôi Hướng Bắc, trước hết cậu cứ ở lại nhà bà Ngưu nghỉ ngơi đi, lát nữa cầm hộp cơm tới nhà ăn lấy thức ăn. Thức ăn ở nông thôn chúng tôi hơi kém, cậu cần phải thích ứng.”

“Không sao, ăn cái gì cũng được. Cháu ở phòng nào?”

Bà Ngưu chỉ vào một cái cửa phòng, Thôi Hướng Bắc liền xách theo ba lô vào nhà.

Đợi người đi vào nhà, bà Ngưu liền kéo đại đội trưởng Quách và Tô Mạn ra bên ngoài.

“Tên nhóc này là thanh niên trí thức thật à? Sao nhìn không giống chút nào vậy.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 131

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.