Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trò hề

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Chủ tịch Nhậm nghe thấy công xã Bắc Hà đã thành lập nhà máy sản xuất tổng hợp, cảm thấy vừa mới mẻ lại vừa cao hứng.

Khi nhà máy này thành lập, thì nhất định đời sống sinh hoạt của nông dân sẽ được cải thiện, đặc biệt là đời sống của chị em phụ nữ. Giúp chị em có nhiều con đường để đi.

Vừa rồi lại nghe Hách chủ nhiệm nói như vậy, bà cũng cảm thấy hội phụ nữ không nên tham gia quá nhiều.

Nếu là việc mà hội phụ nữ chủ động đề xuất, thì hội phụ nữ tham gia vào cũng là đương nhiên, không thành vấn đề. Nhưng nếu là công việc của toàn bộ công xã, mà hội phụ nữ lại tự nhiên chen ngang, thì hình như có chút khó coi.

“Chuyện này quả thật là không có vấn đề gì. Nhưng hôm nay các cô tới đây, chỉ để báo cáo chuyện này thôi sao?”

Hách chủ nhiệm liền nói: “Ngoại trừ chuyện này, tôi còn hy vọng cấp trên có thể chuyển công tác của đồng chí Vương Phương ở công xã Bắc Hà chúng tôi. Tôi cảm thấy đồng chí này không phù hợp để ở lại hội phụ nữ.”

Tiết chủ nhiệm đứng bên cạnh vẫn luôn nghẹn họng nãy giờ, nghe được lời này, sắc mặt lập tức biến đổi: “Hách Xuân Hồng!”

Chủ tịch Nhậm không vui nói: “Cô ầm ĩ cái gì?”

Hách chủ nhiệm Hách nhìn thẳng vào mắt của Tiết chủ nhiệm: “Hôm nay chúng tôi lên đây, chủ yếu là vì cuộc điện thoại ngày hôm qua Tiết chủ nhiệm đã gọi tới. Ngài nghe được tin tức về nhà máy sản xuất tổng hợp từ cháu gái mình, liền hung hăng phê bình chúng tôi một trận. Ngài cũng biết, công xã chúng tôi chỉ có một máy điện thoại bàn, đặt ở trong văn phòng của thư ký Trình. Khi Tiết chủ nhiệm gọi điện tới, những người khác đều nghe được. Thư ký Trình còn hỏi tôi, bây giờ công xã Bắc Hà có chuyện gì cũng phải báo với hội phụ nữ sao? Ngài nói xem, lúc ấy tôi nên trả lời như thế nào? Hội phụ nữ chúng tôi vẫn luôn giữ gìn khuôn phép, chỉ chú trọng giải quyết những vấn đề khó khăn cho các chị em phụ nữ, nhưng bây giờ ở trong mắt người khác, lại thành ra đoạt quyền của cấp trên.”

Thần sắc của chủ tịch Nhậm càng thêm không vui, hiển nhiên cũng có chút tức giận.

“Tiết chủ nhiệm, cô giải thích về chuyện này như thế nào?”

Lúc Tiết chủ nhiệm nghe được những lời này của Hách chủ nhiệm đã không thể nói ra lời. Giờ lại nghe thấy chủ tịch Nhậm chỉ mặt gọi tên mình, bà ta càng không biết nên trả lời như thế nào.

Chẳng lẽ lại nói, từ trước đến nay bà ta vẫn luôn dặn Vương Phương ở lại Bắc Hà để thăm dò, dằn mặt các cô một chút?

Bà ta mấp máy miệng: “Tôi chỉ là quan tâm đến công tác của công xã Bắc Hà.”

Chủ tịch Nhậm nói: “Vấn đề như vậy, tại sao cô không tìm tôi để báo cáo. Còn chưa làm rõ ràng vấn đề, cô đã gọi điện thoại đi, làm như thế không phải dễ dàng gây ra hiểu lầm hay sao?”

Hách chủ nhiệm nhanh chóng nói: “Đúng vậy, hiểu lầm rất lớn, bây giờ hình tượng của chúng tôi ở công xã quả thực biến thành một trò hề. Lần sau nếu mọi người có chuyện gì tốt, cũng sẽ không dám nghĩ tới những nữ xã viên, lo lắng hội phụ nữ lại nhúng tay vào.”

Những lời này cô cùng Tô Mạn đều đã sớm bàn bạc thật tốt. Nhất định phải đem chuyện này nói theo chiều hướng nghiêm trọng. Nhất định phải làm cho người này càng giải thích càng loạn.

Tiết chủ nhiệm nghe những lời này, suýt chút nữa cắn cả vào lưỡi.

Bà ta không thể phản biện lại Hách chủ nhiệm, liền dứt khoát nhìn chằm chằm Tô Mạn: “Vậy chuyện của cán sự này là như thế nào, tôi nghe nói, mọi chuyện đều do cô ta gợi lên. Làm một cán sự của hội phụ nữ, cô ta lại nhảy nhót lung tung như vậy, đã báo cáo với cấp trên chưa?”

Tô Mạn nói: “Kế hoạch huấn luyện, trong cuộc họp mấy hôm trước tôi đã báo cáo với cấp trên. Sau khi nhà máy sản xuất tổng hợp được thành lập, thư ký Trình quá bận rộn, tìm đến tôi chẳng qua là muốn làm tốt công việc huấn luyện cho mọi người. Tiết chủ nhiệm, hội phụ nữ của công xã Bắc Hà chúng tôi thuộc về quyền quản lý của thư ký Trình, đó cũng là cấp trên của chúng tôi. Làm theo phân công của cấp trên, chúng tôi chỉ có thể bụng làm dạ chịu.”

“Điêu ngoa! Đừng cho là tôi không biết các cô đang làm gì.” Tiết chủ nhiệm nghiêm khắc nói.

Hách chủ nhiệm tiếp tục lên tiếng: “Tiết chủ nhiệm đương nhiên là biết, bởi vì cô có tai mắt ở chỗ chúng tôi mà.”

Cô nhìn về phía chủ tịch Nhậm: “Chủ tịch Nhậm, thật sự không thể giữ đồng chí Vương Phương ở lại chỗ chúng tôi. Trước đây thì luôn lấy lý do muốn lên huyện học tập để trốn tránh công việc. Đến bây giờ, mỗi ngày ở văn phòng cũng không làm gì cả, bởi vì nguyên nhân nào đó, mà không hề thấy sợ hãi. Gần đây, công xã và huyện đều khuyến khích vạch trần, tố cáo hành vi gian lận. Cứ làm như vậy vài lần, các cán sự cấp dưới sẽ không dám bỏ bê công việc nữa.”

Chủ tịch Nhậm đương nhiên biết người tên Vương Phương này, lúc trước còn tưởng rằng, khi bị điều xuống địa phương khó khăn thì cô ta có thể thay đổi một chút. Không nghĩ tới làm như thế lại càng thêm sai lầm.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.