Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiến xa

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

Hách chủ nhiệm bây giờ đã coi Tô Mạn như phụ tá đắc lực của mình, trong những công việc như này đều vô thức coi trọng cô, nghe được Tô Mạn có suy nghĩ, liền cười nói: “Có việc gì cô cứ nói đi.”

“Là về chuyện thông báo tuyển dụng người mới, hiện tại Hách chủ nhiệm đã tìm được người thích hợp chưa?”

Nghe Tô Mạn nhắc tới chuyện này, trong lòng Hách chủ nhiệm có chút ngoài ý muốn, cho rằng Tô Mạn đang muốn đề cử người vào.”

Việc này cũng không có gì lạ, dù sao đây cũng là một miếng bánh béo bở, bây giờ lại nhiều thêm một vị trí trống, cũng không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào.

Cô hỏi: “Tiểu Tô, cô có người thích hợp hả?”

Tô Mạn dứt khoát xua tay: “Không không, tôi không có đề cử người. Tôi chỉ nghĩ tới những chủ nhiệm hội phụ nữ ở những đội sản xuất phía dưới. Hách chủ nhiệm, những phó chủ nhiệm ở phía dưới đều là người đã làm rất lâu trong đội, biểu hiện cũng khá tốt. Nhưng thật sự thì cũng không phải quá tích cực. Bây giờ không phải chúng ta đang muốn mở rộng huấn luyện hay sao, về sau cơ hội dùng đến các đồng chí trong hội phụ nữ phía dưới cũng rất nhiều. Chúng ta có thể tuyển người trong các đội bên dưới, cũng xem như có tác dụng khích lệ các cô ấy. Hơn nữa từ bên dưới đi lên thì càng hiểu rõ được những công việc cơ bản.”

Tô Mạn nói ra lời này một cách vô cùng công bằng, dù sao ở đây cũng không có thể hiện bất cứ tâm tư riêng nào của cô, chỉ hy vọng công tác phụ trách được thực hiện tốt.

Trong lòng Hách chủ nhiệm cũng nhẹ nhàng thở phào, tâm tình cũng thoải mái hơn rất nhiều. Vừa rồi cô còn cảm thấy có chút khó xử, nếu Tô Mạn đề cử người thì cô không biết nên làm như thế nào đây.

Hơn nữa cô cũng không hề muốn Tô Mạn có suy nghĩ và hành động giành lợi ích cá nhân.

Suy xét một chút ý tưởng của Tô Mạn, cô cảm thấy đề bạt người từ đội sản xuất phía dưới thất sự rất không tồi. Nói chung so với một người không biết rõ lai lịch thì các cô gái trong đội tốt hơn nhiều.

“Việc này tôi sẽ nói lại với thư kí Trình. Tiểu Tô, cô cũng không cần khẩn trương đâu, đề nghị tốt thì chúng tôi đều sẽ tiếp thu.”

Tô Mạn cười gật đầu, cũng không hề nhiều lời.

Vương Phương đi rồi không hề trở về. Tiết chủ nhiệm cũng chẳng thấy gọi điện thoại đến.

Nhưng chuyện Vương Phương rời đi, cũng đã khiến rất nhiều người trong công xã chú ý đến.

Sau chuyện hội phụ nữ đang trống một vị trí, bên này công việc của Hách chủ nhiệm cũng bù lu hết cả lên.

Thường xuyên có người đến tìm Hách chủ nhiệm nói chuyện, nói ra nói vào chính là ngụ ý nhà mình có người thân rất thích hợp với vị trí này...v.v

Bọn họ làm vậy khiến chủ nhiệm Hách cũng rất khó xử, nhưng hiện giờ cô đã quyết định sẽ làm theo đề xuất của Tô Mạn. Cô trực tiếp nói với mọi người bên ngoài: “Vị trí này là cơ hội tôi muốn chuẩn bị cho các đồng chí từ phía dưới đội sản xuất đi lên.”

Sau khi Hách chủ nhiệm nói ra lời này, toàn bộ xã viên trong đội sản xuất của công xã Bắc Hà đều sôi nổi hẳn lên.

Tô Mạn vừa đi từ công xã về nhà đã bị chủ nhiệm Lưu của đại đội hội phụ nữ vội vàng tìm tới cửa.

Người ta còn xách theo đồ vật trong tay.

Lý Xuân Hoa vừa muốn tiếp đón, Tô Mạn đã vội đẩy trở về.

Lý Xuân Hoa: “……”

Nhìn bộ dáng có chút xấu hổ của chủ nhiệm Lưu, Tô Mạn liền kéo chủ nhiệm Lưu vào trong sân nói chuyện: “Chuyện này tôi không quyết định được đâu, bây giờ Hách chủ nhiệm đối với mỗi đồng chí trong hội phụ nữ đều có yêu cầu rất cao. Nhưng tôi có thể đảm bảo, chỉ cần nghiêm túc hoàn thành công việc của mình, thì đều có cơ hội rất lớn. Hiện tại dù là có quan hệ gì cũng thua việc làm tốt công tác, tuyệt đối công bằng, cô cứ yên tâm mà cạnh tranh.”

Chủ nhiệm Lưu vẫn có chút lo lắng, dù sao cũng có tận mười mấy đại đội cơ mà.

Tô Mạn cười nói: “chủ nhiệm Lưu, cô không cần lo lắng quá đâu, từ trước tới nay đại đội của chúng ta làm việc đều rất tích cực. Chỉ cần dựa theo chỉ thị của phía trên tổ chức là tốt, dụng tâm mà làm thì tỉ lệ được nhìn trúng vẫn rất cao. Nếu trong đội của cô có việc gì không rõ, cũng có thể tới hỏi tôi.”

Nghe được lời này của Tô Mạn, trong lòng của chủ nhiệm Lưu đã tự tin hơn nhiều.

Đúng vậy, Tô Mạn chính là người trong đội của các cô, so với người khác đã có nhiều thuận lợi hơn rồi. Năng lực làm việc của Tô Mạn đều nổi danh trong toàn bộ công xã.

Vì vậy chủ nhiệm Lưu vô cùng vui vẻ mà xách theo đồ rời đi.

Lý Xuân Hoa còn có chút tiếc đồ mà người ta đem đến.

Tô Mạn nói: “Mẹ, không riêng lần này không thể nhận đồ, về sau bất luật là đồ ai tặng mẹ đều không thể nhận được. Nếu mẹ nhận đồ thì chính là đang hủy hoại công việc của con đấy.”

Lý Xuân Hoa hoảng sợ: “Nhưng... mẹ thấy mẹ của Quách đại đội trưởng cũng lấy…”

“Cho nên đó chính là lí do mà ông ấy cứ mãi làm cái chức đội trưởng mà không thể tiến xa hơn đó mẹ ạ!”

Lý Xuân Hoa: “...”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 134

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.