Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhát gan

Phiên bản Dịch · 1016 chữ

Mẹ nó, thật sự quá mệt!

Đều là người phạm sai lầm giống nhau, cùng đi dọn phân mà người ta vẫn có thể tiếp tục đi trộm đồ trong rừng ăn, bọn họ dù biết cũng không thể đi tố cáo.

Đây đúng là chả công bằng tí nào.

Dựa vào cái gì?!

Nhát gan chết đói, to gan chết no… Thôi, vẫn nên tiếp tục nhát gan vậy, họ không muốn đi dọn phân tiếp, cũng chẳng muốn bị em gái mắng.

Hai anh em u sầu tiếp tục dọn phân, nhưng trong lòng thì càng ngày càng căm giận Thôi Hướng Bắc. Lúc cầm thùng phân đi dọn, toàn nhìn về phía của cậu ta với ánh mắt đầy oán khí.

Thật ra Thôi Hướng Bắc không nghĩ hai anh em nhà này rõ ràng đã giao động rồi mà vẫn một mực nhát gan như vậy.

Cậu chậc lưỡi hai tiếng. Một bên cảm thấy đàn ông ở nông thôn này đúng là chả có tí quyết tâm nào, một bên lại nghĩ cô cán bộ nhỏ kia đúng là có uy ghê gớm.

Ba người phải làm đến tận bốn năm ngày trời mới hoàn thành xong cái công việc gian khổ này.

Những thành phần không tốt của xã viên vui vẻ đứng nhìn bọn họ bằng ánh mắt đầy cảm kích.

Vừa đúng lúc Tô Mạn được nhận lương tháng này, nhìn thấy bọn họ biểu hiện không tồi. Mấy hôm nữa cô sẽ vào chợ trong huyện mua chút thịt cho bọn họ ăn, mong bọn họ đừng có gây chuyện nữa.

Cô chuẩn bị cho hai ông anh này đi học thợ mộc, về sau còn phải nếm mùi đau khổ dài dài. Bây giờ cho bọn họ ăn chút ngon ngọt để ổn định nhân tâm, không thì đến lúc đó lại bị người ta dùng hai miếng thịt mà lừa đi mất.

Còn tên Thôi Hướng Bắc kia, cô cũng chẳng nghĩ rằng cậu ta sẽ thành thật lại, vẫn phải đề phòng thì hơn. Nhưng công việc tiếp theo của cô cũng rất bận rộn, chỉ sợ thời gian lo lắng còn chẳng có. Cũng chỉ có thể để một bên rồi tính sau.

…….

Bởi vì đã sang tháng 11, áp lực của xưởng quần áo bên kia cũng lớn hơn nhiều, phải bắt đầu đẩy nhanh tốc độ.

Nhóm nữ xã viên tham gia huấn luyện bắt đầu những chuỗi ngày vất vả không ngừng.

Để kĩ thuật của mình được huấn luyện tốt, buổi chiều mỗi ngày đều đến công xã tham gia huấn luyện một chút.

Dù vậy mọi người đều biết rằng đơn đặt hàng của nhóm đầu tiên đã được chuyển đi, cho nên một chút vất vả này chả đáng là gì cả, họ cũng không oán giận lời nào hết. Ngược lại đều rất mong chờ có thể đến làm việc ở trong xưởng.

Không phải công nhân chính thức đi chăng nữa, cũng coi là một nửa công nhân. So với trồng trọt còn kiếm được nhiều hơn.

Bởi vì chuyện này nên Tô Mạn càng thêm bận rộn, mỗi ngày đều đi sớm về trễ. Nhưng vì có người của đại đội học kĩ thuật và Tống Ngọc Hoa về nhà cùng nên cũng không phải vấn đề gì lớn.

Ngày 5 tháng 11, nguyên liệu công xưởng bên kia đã gửi đến nơi để công xã Bắc Hà gia công lại.

Bởi vì số lượng nhóm đầu tiên không nhiều lắm, hơn nữa cũng chỉ là làm quần áo, nên trường trung học ở đây cho bọn họ mượn hai cái nhà kho không sử dụng đến để làm nhà xưởng. Tạm thời cứ chắp vá như vậy mà dùng.

Các đồng chí nữ tham gia khóa huấn luyện cũng không cần phải tan tầm. Dù sao hiện tại việc nông cũng nhàn rỗi, trong nhà không trồng gì cả, nên cả đám đều ở lại đây bắt đầu làm quần áo.

Xưởng quần áo này còn gửi đến cho công xã Bắc Hà một kiểm chất viên, chuyên môn kiểm tra chất lượng đừng để bọn họ làm hỏng đồ vật.

Lần đầu tiên làm loại quần áo như này, mọi người đều có chút lo lắng.

Cũng may Tô Mạn không bắt mấy cô làm một bộ quần áo hoàn chỉnh, mà chỉ làm một bộ phận của quần áo, việc này đã giảm bớt phần lớn khó khăn rồi.

Thêm đó những người mà Tô Mạn sắp xếp đều dựa trên sở trường của mỗi người mà làm. Kỹ thuật cắt tốt thì chuyên để làm việc cắt vải. May vá tốt thì làm những bộ phận quan trọng.

Bởi vì vẫn luôn làm việc cùng nhau, nên mọi người càng làm càng tốt, đối với việc này cũng ngày càng có lòng tin.

Còn bởi vì công xã bên này đã tính cho các cô mấy phần công. Một cái tay áo một điểm công chẳng hạn, từ đó suy ra, những cái khác tương đối khó, thì tính hai điểm công hoặc là ba điểm công… Cứ như vậy, dựa trên sản phẩm mà tính càng làm tăng thêm sự tích cực trong công việc của các nữ đồng chí.

Trước đây xuống ruộng làm việc đều tán gẫu trêu đùa vài ba câu, chiều chiều lại tan tầm.

Bây giờ vì để nắm chặt thời gian kiếm thêm nhiều điểm công, bọn họ đến cả thời gian uống nước còn tiếc chứ đừng nói đến ngồi tám chuyện, ai cũng cố gắng vùi đầu mà làm. Thậm chí đến giờ tan làm của công xã còn có người không nỡ đi, đều cố gắng làm việc nhiều hơn một chút.

Kiểm chất viên của xưởng quần áo trong huyện nhìn thấy các cô làm việc khí thế ngất trời, một bộ dạng kiên định dám chịu khổ thì cảm thấy các đồng chí ở nông thôn quả nhiên ai cũng cần cù chất phác mà lao động.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 126

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.