Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dẫn đầu

Phiên bản Dịch · 1013 chữ

789: “Tốt bụng nhắc nhở, bởi vì ký chủ đã truyền đạt tư tưởng tiêu cực đến đối phương, cho nên ký chủ bị trừ 5 điểm thánh mẫu.”

Tô Mạn: “Tôi muốn đi ăn cơm, nếu cô vẫn còn muốn oán hận tôi, thì cứ tiếp tục đi. Tôi cũng không thể ngăn cản được cô. Nhưng mà cô nên biết, từ đầu tới cuối, tôi ngoại trừ quá mức ưu tú, thì cũng không làm gì gây bất lợi cho chuyện của cô. Còn nếu cô không thể chịu đựng được sự ưu tú của người khác, điều này chỉ có thể chứng minh, cô không thích hợp bất kỳ chức vụ gì. Bởi vì trong hàng ngàn hàng vạn chức vụ công việc, đều có những cán sự ưu tú giống như tôi. Nghe tôi một câu khuyên, giải toả tâm lý, một lần nữa làm người, cô còn trẻ, cơ hội còn rất nhiều. Phải làm một nhân tài có ích cho xã hội. Tất nhiên, chắc chắn là không có cách nào để trở thành một nhân tài giống như tôi đâu.”

789: “Cắt ngang, ký chủ vừa truyền đạt tư tưởng tốt, khen thưởng 5 điểm thánh mẫu.”

“……” Vương Phương đờ đẫn nhìn cô, trong đầu loạn thành một đoàn.

Nhìn bộ dạng này, Tô Mạn cũng không để ý tới cô ta nữa, bưng hộp cơm vẫn còn nóng hổi của mình đi vào nhà khách.

Lần này Tô Mạn lên huyện, thu hoạch có thể nói là rất lớn, trở về liền bàn bạc với Hách chủ nhiệm về chuyện kết hợp diễn xuất.

Hách chủ nhiệm nghe Tô Mạn miêu tả sự việc, lập tức cảm thấy vui vẻ. Hơn nữa dựa vào danh sách đăng ký mà Tô Mạn đem về. Đây rõ ràng là do công xã Bắc Hà dẫn đầu.

Hơn nữa Tô Mạn nói kế hoạch diễn xuất lần này còn có thể tiếp tục nộp báo cáo lên cấp tỉnh. Hoạt động này thể hiện tinh thần đoàn kết và không khí rực rỡ, làm những năm 60 tiêu điều cũng có vẻ náo nhiệt hơn vài phần.

Liên tiếp đều là chuyện tốt, làm Hách chủ nhiệm quả thực cười không khép được miệng.

Không chỉ vậy, vừa rồi xưởng quần áo còn gửi bản hợp đồng thứ hai tới, bây giờ nguyên liệu còn rất nhiều, lại có thể giúp chị em phụ nữ gia tăng thu nhập.

Đúng là thời tới cản không kịp, những chuyện tốt cứ đến liền một lúc.

Sau khi Tô Mạn báo cáo với Hách chủ nhiệm Hách, thì điện thoại của các công xã khác cũng liên tục gọi tới, đều là tìm Hách chủ nhiệm để bàn bạc về chuyện kết hợp biểu diễn.

Các công xã khác vốn là muốn mời công xã Bắc Hà tới biểu diễn, nhưng công việc diễn xuất lại là nhiệm vụ quan trọng của công xã Bắc Hà, nếu phải sắp xếp lịch trình, cũng không biết lúc nào mới đến lượt. Bây giờ đã kết hợp với nhau để biểu diễn, thời gian liền có thể thương lượng.

Vả lại các công xã khác đều rất tin tưởng sự sắp xếp tiết mục của công xã Bắc Hà, còn ước gì được công xã Bắc Hà đi trước dẫn đầu.

Vì thế công xã Bắc Hà trở nên thơm lừng giống như hương bánh kẹo, cả ngày điện thoại gọi tới không ngừng. Thậm chí chủ nhiệm hội phụ nữ của công xã Hồng Tinh và công xã Hồng Kỳ ở gần đấy còn phóng xe đến, mang theo mấy cán sự trẻ tích cực bàn bạc công tác.

Hách chủ nhiệm thấy mọi người đều có thái độ rất tích cực về vấn đề này. Vì thế liền ghi lại tất cả các cuộc gọi tới công xã, sau đó tự mình đi báo cáo việc này với thư ký Trình. Nếu muốn công xã Bắc Hà dẫn dắt, thì nên mời cán sự hội phụ nữ các công xã đến đây mở một cuộc họp, chính thức bàn bạc xem nên tổ chức hội diễn này như thế nào.

Gần đây tâm trạng của thư ký Trình cũng khá tốt. Tìm được một biện pháp có thể cải thiện đời sống của xã viên, hiện tại các công xã khác lại như sao vây xung quanh công xã Bắc Hà, ông ta cảm thấy mình thật có mặt mũi.

Sau khi nghe Hách chủ nhiệm báo cáo mọi chuyện, lập tức liền đưa ra quyết định, để cho hội phụ nữ tự mình thu xếp.

“Tôi sẽ giao cho Tiểu Tô phụ trách chuyện này, ý tưởng là do cô ấy nghĩ ra, nên cứ để cô ấy quyết định nhiều hơn. Còn Trình Hiểu Hồng và Đinh Mẫn thì theo sau hỗ trợ.”

Thư ký Trình nói: “Tiểu Tô còn phụ trách kế hoạch huấn luyện, cô thử nghĩ xem cô ấy có thể đảm nhiệm thêm chuyện này được nữa không.”

“Nhất định là sẽ làm được, Tiểu Tô sẽ sắp xếp thật tốt cho mọi người.” Hách chủ nhiệm rất tin tưởng Tô Mạn.

Thấy cô mở miệng hay ngậm miệng đều gọi tên Tiểu Tô, thư ký Trình trêu đùa: “Cô đang bồi dưỡng người kế vị đấy hả.”

Hách chủ nhiệm cười nói: “Không hẳn thế, nhưng mà có Tiểu Tô rồi, sau này tôi không còn ở vị trí này nữa, thì cũng không phải lo lắng cho hội phụ nữ của công xã Bắc Hà. Thư ký Trình, cuối năm nay Tiểu Tô muốn được phong danh hiệu cán sự tích cực, mức tiền lương cũng cần phải tăng thêm một chút. Bây giờ cũng không nên để cho con bé thấy thất vọng hay buồn lòng. Nghĩ lại thì từ lúc Tiểu Tô tới đây, Bắc Hà của chúng ta đã được nở mày nở mặt hơn rất nhiều.”

Thư ký Trình nói: “Tôi biết, lòng tôi biết rất rõ.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 117

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.