Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời hứa của Quách đại đội trưởng

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Làm nhiều chuyện tốt? Đó là chuyện không có khả năng xảy ra. Cùng lắm thì bọn họ không đi gây chuyện với người ta là đã tốt lắm rồi.

Hiện tại người nhà họ Tô đã khiêm tốn hơn rất nhiều so với ban đầu. Trước kia là đầu trọc thì không sợ bị nắm tóc, nghĩ muốn náo loạn như thế nào thì sẽ làm như thế nấy. Bây giờ trong nhà có một người đang làm “ công tác văn hoá” đem lại thể diện cho bọn họ, bởi vậy cũng tự nhiên chú ý hơn xưa.

Hơn nữa Lý Xuân Hoa cũng đã năm lần bảy lượt ra yêu cầu là không người nào được ra ngoài gây chuyện làm ảnh hưởng đến công tác của Tô Mạn. Bọn họ chưa cảm giác được là mình đã bất tri bất giác xem Tô Mạn là trung tâm rồi.

Tô Mạn tạm thời cũng không quan tâm sự thay đổi của mấy người nhà họ Tô.

Hiện giờ nhiệm vụ chính mà cô hướng tới là đề cao địa vị của mình ở bên ngoài. Một người nếu có địa vị cao ở bên ngoài thì ở trong nhà tự nhiên cũng sẽ có quyền lên tiếng. Đạo lí này dù đã cũ mèm nhưng vẫn đúng trong bất kì thời điểm nào. Bởi vậy cô cũng không nóng lòng muốn thay đổi tình trạng trong cái nhà này.

Mỗi ngày ngoại trừ việc dạy bọn nhỏ, Tô Mạn cũng sẽ lấy sách giáo khoa của Tô Thu Nguyệt để lật ra xem và ôn tập theo.

Tô Mạn có sẵn sự nhạy bén , bởi vậy năng lực học tập rất khá. Hơn nữa trước kia lúc đi học thành tích của cô cũng rất tốt, cho nên mấy kiến thức trong sách giáo khoa này không làm khó được cô.

Chỉ trừ một ít khái niệm ngữ văn có sự khác biệt đối với đời trước, Tô Mạn phải tự nghiên cứu và tìm tòi để tự học.

Chờ đến khi cô tự mình học xong hết chương trình trong sách giáo khoa, thì cũng đã là giữa tháng sáu rồi.

Vừa đúng lúc trung học bên công xã tổ chức kì thi tốt nghiệp.

Tô Mạn liền trực tiếp đi tìm Quách đại đội trưởng.

Cô nhớ lần trước ông đã hứa hẹn với mình. Có lẽ Quách đại đội trưởng chỉ thuận miệng nói thôi, sau khi nói xong chắc cũng không nhớ gì, nhưng Tô Mạn lại nhớ kĩ trong lòng. Nếu người này đã mở lời, Tô Mạn đã đâm lao thì phải theo lao. Cô phải mở miệng đòi lại quyền lợi của mình.

Không biết tương lai sẽ ra sao,nhưng hiện tại tấm bằng tốt nghiệp tiểu học này chắc chắn không đủ đối với Tô Mạn. Cô cũng không thể nào chỉ quan quẩn ở mãi trong cái thôn nhỏ này. Nếu bây giờ Tô Mạn có bằng cấp cao hơn, không chỉ mình cô có lợi mà đại đội trưởng cũng sẽ được nở mày nở mặt theo.

Lúc tới được đại đội, cán bộ trong nhóm đều mỉm cười chào hỏi Tô Mạn.Bọn họ mỗi ngày đều tham gia lớp học buổi tối để đi theo nghe chút chuyện xưa, bởi vậy cũng phải cho Tô Mạn một phần mặt mũi.

Ở cái thời đại xem phim điện ảnh khó còn hơn lên trời, thì Tô Mạn được coi như là một “minh tinh” ở trong đội rồi.

Quách đại đội trưởng đang vội thống kê công điểm của nửa năm nay, nhìn thấy Tô Mạn tới liền cười hỏi:

“ Có chuyện gì sao cô giáo Tô, công việc có gì cần bàn lại à? Nào , ngồi xuống rồi nói chuyện.”

Tô Mạn ngồi ở ghế bên cạnh , tay chân quy củ đặt lên bàn, “Đội trưởng, là như vầy. Cháu gần đây sau khi dạy học cho bọn nhỏ , phát hiện chúng đối với học tập rất là tích cực hướng tới, hiện tại càng ngày càng nhiều trẻ con tới học. Cho nên cháu chuẩn bị lấy hết khả năng để dạy bọn nhỏ cho thật tốt, tuy rằng cháu không phải là một người giáo viên chính thức , nhưng cháu có tin tưởng mình có thể cung cấp đầy đủ tri thức cho chúng. Chỉ là trong lòng cháu có một trở ngại, đó là vấn đề bằng cấp. Rốt cuộc người ở bên ngoài vẫn xem cháu là một người có trình độ tiểu học. Học viên tốt nghiệp tiểu học dạy học cho học sinh tiểu học, cuối cùng vẫn khiến cho người ta cảm thấy không tin tưởng. Nhưng trình độ chân thật của cháu,tuyệt đối đã đủ để tốt nghiệp trung học. Ngày hôm qua cháu còn lấy đề của chị đã thi qua rồi tự giải, tuyệt đối không thành vấn đề. Cho nên cháu nghĩ mình có thể hay không đi tham dự kì thi khảo sát để lấy cái bằng tốt nghiệp cho mình.”

Lúc nói những lời này , biểu cảm trên mặt Tô Mạn vô cùng thành khẩn, nghiêm túc, tự tin. Lại mang theo chút chờ mong. Điều này làm cho tâm tình của Quách đại đội trưởng cũng bị lây lan xúc động theo.

Thái độ làm việc của Tô Mạn trước không nói đến. Mỗi ngày ngoại trừ dạy học cho bọn trẻ vào ban ngày, buổi tối cô cũng đều đặn lên lớp kể chuyện xưa cho mọi người nghe, tất cả đều chứng minh Tô Mạn thật sự là một người rất có trách nhiệm.

Hơn nữa lời hứa này trước đây cũng do chính miệng ông nói ra, nếu Tô Mạn làm tốt công tác ,ông sẽ đi trung học bên công xã nói chuyện cho cô.

“ Như vầy đi, hai ngày tới bác sẽ đi qua công xã để hỏi thăm một chút, xem thử coi có được hay không?Đến lúc đó cháu cũng đi chung với bác qua đó một chuyến.”

Tô Mạn lập tức biểu lộ vẻ mặt cảm động đứng lên nói:

“ Cảm ơn đội trưởng đã giúp đỡ cháu.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 4
Lượt đọc 156

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.