Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đi đến trường học

Phiên bản Dịch · 1156 chữ

Quách đại đội trưởng dù sao cũng là một cán bộ đại đội, nói chuyện đúng là biết giữ lời. Nói qua hai ngày là qua hai ngày thật. Sau khi xong việc liền thông báo cho Tô Mạn một tiếng để kêu cô đến trong đội.

Vì chuyện này mà Tô Mạn còn đặc biệt thả cho bọn nhóc một ngày nghỉ phép không phải đi học.

Bọn chúng mỗi ngày đều ngóng trông được đi học ở lớp của Tô Mạn. Bởi vì lên lớp có thể được nghe cô kể chuyện xưa, còn có thể chơi trò chơi và học hát múa, đố vui...Cuộc sống như vậy thật thú vị, thậm chí còn tốt hơn so mỗi việc mỗi ngày đào giun, trộm trứng chim nữa.

Chờ đến khi Tô Mạn xuất phát đi công xã ,còn có mấy đứa trẻ đứng ở giao lộ nhìn theo hô to:

“ Cô giáo Tô, cô nhớ về sớm với tụi con nha.”

Nhìn đôi mắt mong chờ của bọn nhỏ, Tô Mạn trong lòng cũng hơi xúc động, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt, lập tức cô tự ép bản thân mình bình tĩnh lại.

Không thể mềm lòng được, tuyệt đối không thể có hi vọng gì đối với người khác.

Nghĩ vậy Tô Mạn liền nở một nụ cười tiêu chuẩn, rồi quay qua trả lời bọn nhỏ:

“Tất cả các con trở về hết đi, cô đi sẽ về sớm một chút để tiếp tục dạy các con học bài nhé.”

Bọn nhỏ nghe Tô Mạn nói vậy thì ánh mắt quyến luyến nhìn theo không rời.

Tô Mạn cũng không để ý đến bọn nhóc nữa, xoay người đi theo Quách đại đội trưởng để đến công xã bên kia.

Quách đại đội trưởng nhìn cô trò hai bên tình cảm thân thuộc thì cười nói:” Cô giáo Tô, cháu đối với bọn nhỏ thật tốt, nếu không thì đám ranh con quậy phá đó cũng sẽ không bám dính lấy cháu như vậy. Xem ra, cháu rất thích hợp làm một người giáo viên.”

“ Cũng là do không khí trong đại đội của chúng ta tốt. Bọn nhỏ lớn lên cũng rất biết lễ phép, đều là những đứa trẻ ngoan dễ dạy bảo.”

Lời này là ngầm khen ngợi Quách đại đội trưởng một phen. Làm cho lòng ông cũng được vui lây.

Lại nói tiếp, Quách đại đội trưởng cũng không phải là một đội trưởng tốt hoàn toàn. Ông cùng những đội trưởng khác cũng có một chút hư vinh, tính tình quyết đoán.Cho nên mấy năm nay Quách đại đội trưởng cũng không dưới vài lần nói dối sản lượng lương thực của cả đội. Hiện tại tình cảnh ở trong đội mỗi ngày phải húp cháo cũng có quan hệ rất lớn với ông.

Nhưng trừ bỏ chuyện này ra thì ở những mặt khác ,Quách đại đội trưởng vẫn là một người rất chính trực. Không giống với một số ít đại đội trưởng ỷ thế hiếp người, lòng dạ hiểm ác ức hiếp người dân.

Cho nên Quách đại đội trưởng đối với biểu hiện của chính mình thì cảm thấy rất tự tin. Ông tự thấy bản thân là một đội trưởng tốt vì dân mà phục vụ tận tình.

Hiện tại Tô Mạn khen không khí trong đội tốt, đây cũng là gián tiếp khen công lao của ông vì đã quản lí tốt đại đội không phải sao?

Từ đội sản xuất Đại Kiều Loan đến công xã cũng không xa lắm, vượt qua vài con đường là tới rồi.

Quách đại đội trưởng đã quen cửa quen nẻo từ trước, ông dắt theo Tô Mạn đi vào trung học công xã bên này.

Trường trung học và cao trung của công xã đều nằm chung trong một cái khuôn viên.

Dù sao người đậu được sơ trung của Bắc Hà công xã cũng không được mấy người. Có thể đậu được tới cao trung thì càng hiếm hơn, bởi vậy gộp cả hai khối cũng không cần xây dựng quy mô lớn làm gì.

Tô Mạn nhân cơ hội đánh giá hoàn cảnh xung quanh một chút, toàn bộ đều là mái ngói tường đỏ. Ở thời đại này, kiến trúc như vậy đã được xem là rất “hùng vĩ “rồi.

Dù sao ở trấn trên của công xã vẫn còn có rất nhiều nơi chỉ lát gạch xanh, thậm chí là đắp đất bùn sơ xài.

So sánh một lúc, Tô Mạn không khỏi cảm thấy hoàn cảnh của đội sản xuất Đại Kiều Loan thật thảm mà.

“ Xuất phát điểm ban đầu quá kém.” Tô Mạn thở dài,” Hệ thống, nếu ngay từ đầu anh biến tôi trở thành một giáo viên trung học ở đây, thì có khi tôi ở trong trường học đã xây dựng được mấy phong trào tốt rồi dẫn dắt mọi người đi lên rồi. Giờ có cảm thấy hối hận không?”

789 phát ra một biểu tình lấy lòng:” Ký chủ, ký chủ hiện tại dạy học ở lớp cũng rất tốt mà, có nhiều bạn nhỏ như vậy, cứ bồi dưỡng bọn chúng cho tốt sau này lớn lên thế giới sẽ tràn ngập tình yêu thương.”

Tô Mạn nói,”Tâm tình không tốt, không muốn làm.”

789:”...”

Qua một lúc, Quách đại đội trưởng đã dẫn theo Tô Mạn tới trước cửa của một văn phòng. Mặt ngoài có tấm biển đề là văn phòng của chủ nhiệm.

Vừa bước vào Quách đại đội trưởng đã hớn hở nở nụ cười,” Lão La, La chủ nhiệm đã lâu không gặp rồi nha. Lần gặp mặt trước là lúc đồng chí Tô Thu Nguyệt đậu cao trung. Bây giờ có chuyện nên mới đến đây xin nhờ trợ giúp của quý nhân đây.”

La chủ nhiệm là một người đàn ông gầy ốm đeo mắt kính, đại khái hơn 50 tuổi. Vừa nhìn dáng vẻ bên ngoài đã biết đây là một phần tử tri thức rồi.

Trước vẻ chào đón săn sóc của Quách đại đội trưởng ông cũng không biểu lộ cảm xúc gì, chỉ nghiêm túc hỏi:

“Đồng chí Quách, không biết hôm nay ông tới tìm tôi có việc gì?”

“ Đương nhiên là có liên quan đến chuyện giáo dục rồi. Trong đội của tôi có một mầm non không tệ.”

Quách đại đội trưởng quay đầu vẫy tay gọi Tô Mạn lại,” Cô giáo Tô, mau lại đây.”

Tô Mạn đi tới, gật đầu lên tiếng chào hỏi với chủ nhiệm La,” Chào La chủ nhiệm, cháu tên là Tô Mạn.”

“ Cô giáo à?” La chủ nhiệm chú ý cách xưng hô ban nãy của Quách đại đội trưởng.

Ông vậy mà nhớ rõ, hiện tại bên đội sản xuất Đại Kiều Loan không có cái trường học nào cả?

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.