Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nổi tính hơn thua

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Tô Thu Nguyệt vẻ mặt tủi thân, đứng yên lặng xen lẫn giữa đám người bên ngoài. Nhìn lên trên đài thấy em gái của mình đang được mọi người tập trung chú ý, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Tô Thu Nguyệt cảm thấy mới có hơn một tháng không trở về nhà ,mà đã xảy ra bao nhiêu là việc.

Một số việc còn khiến Tô Thu Nguyệt thấy không chân thật, cô cứ có cảm giác như mình đang nằm mơ.

Buổi tối về đến nhà,Tô Mạn mới tắm xong, chị dâu cả Lâm Tuyết Cúc liền tự giác đi giúp đỡ giặt quần áo. Sau đó nhắc nhở Tống Ngọc Hoa đang ôm con gái ngồi ở bên cạnh, “Ngọc Hoa, ngày mai đến phiên em đấy.”

Tống Ngọc Hoa cười nhẹ nhàng đáp:”Em nhớ kĩ mà, chị không cần phải lo.”

Tô Thu Nguyệt:”...” Loạn rồi, cái nhà này loạn hết rồi. Hai chị dâu của cô vậy mà còn chủ động thay phiên nhau giặt đồ cho Nhị Nha. Chuyện này là thế nào.Ai tới giải thích cho cô hiểu với?

Buổi tối trở lại trong phòng,Tô Thu Nguyệt nằm ở trên giường, nhìn sang giường bên cạnh thấy Tô Mạn đang chuẩn bị đi ngủ, nhịn không được liền lên tiếng bắt chuyện, giọng nói còn có chút chua lòm:”Nhị Nha, em khác trước nhiều rồi, chị cứ cảm thấy rất xa lạ. Chị còn nhớ rõ, trước đây em không quan tâm tới người khác, chỉ biết lủi thủi một mình một góc.”

Tô Mạn mở mắt nói:” Là em khác trước, hay là chị không thay đổi gì?”

Tô Thu Nguyệt nhíu mày nói:”Lời này của em là có ý gì?”

“Tất nhiên là ý trên mặt chữ. Mỗi người ai rồi cũng sẽ trưởng thành. Nếu chị không có tiến bộ, người khác sẽ nhanh chóng thay thế chị, đến lúc đó chị cũng sẽ bị vượt mặt, đó là hiện thực.”

Tô Thu Nguyệt nhanh chóng kích động nói:” Nhị Nha, ý của em là chị sẽ bị vượt mặt sao? Chị là chị của em! Tốt xấu gì chị cũng dựa vào chính bản lĩnh của mình để đậu vào cao trung.Về sau chị còn phải vào thành làm người thành phố, công tác ở đơn vị lớn ,ăn cơm trắng, mặc đồ đẹp. Đúng vậy! Tuy rằng hiện tại chị không thoải mái bằng em. Nhưng là chị muốn xem xem sau này ai sẽ hơn ai.Nhị Nha, em cứ chờ đi!”

Không sai. Dù bây giờ Nhị Nha không cần xuống đất làm việc thì đã sao. Chỉ cần bản thân cô vào được trong thành, đến lúc đó đẳng cấp của hai người sẽ hoàn toàn khác biệt.

Tô Thu Nguyệt cảm thấy mình không cần phải nhụt chí làm gì, sau này cô vẫn sẽ là đứa con giỏi nhất trong cái nhà này. Người trong nhà cũng sẽ phải xem cô là trung tâm mà vây xung quanh thôi.

Tô Mạn lười tranh luận cùng Tô Thu Nguyệt. Nếu tiếp tục đôi co qua lại ,tổng cứ cảm thấy mình cũng không được bình thường theo chị ấy.

Thật sự Tô Thu Nguyệt cũng không được tính là ưu tú. Nhưng so sánh với những người khác trong nhà họ Tô,hiển nhiên là một người cao to lạc giữa bầy chú lùn .Cho nên mọi người, bao gồm cả Tô Thu Nguyệt mới nghĩ mình rất tài giỏi và đặc biệt.

Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, một khi xuất hiện ra vấn đề, khi gặp một cá nhân ưu tú hơn mình, Tô Thu Nguyệt lập tức sẽ sinh ra cảm giác hơn thua. Nội tâm của Tô Thu Nguyệt từ bé đã có tính đua đòi, đây cũng là những điều mà Tô Mạn tự quan sát được.

Muốn để Tô Thu Nguyệt hoàn toàn nhận thức được năng lực của bản thân, đương nhiên phải cho cô tiếp thu với vài cú sốc tinh thần thì mới được.

Tô Mạn cầm quạt ba tiêu quạt quạt cho chính mình, phe phẩy được vài cái liền híp mắt ngủ. Đáng tiếc bên tai không ngừng truyền đến tiếng vo ve của muỗi, làm cô muốn ngủ một giấc cũng không yên ổn.

Rất nhanh, mọi người trong nhóm xã viên đều biết chuyện Tô Thu Nguyệt có ý đồ đi giảng bài nhưng không thành.

Bọn nhỏ sau khi về nhà nói nói mấy câu, bọn họ ai cũng biết ngọn ngành sự việc, thì ra con gái lớn đang đi học cao trung của nhà họ Tô trở về nhà. Ý đồ muốn dạy học để khỏi phải xuống đất làm việc, vậy mà dạy không có đứa nhóc nào thèm nghe , sau đó liền bị Quách đại đội trưởng từ chối thẳng thừng.

Chắn chắn Tô Thu Nguyệt này dạy học không tốt, bởi vậy mới không được phân công công tác giảng dạy.

Dựa theo cách nói của con trai nhà mình,hoàn toàn nghe không hiểu là đang giảng cái gì, như cùng người điên nói mớ giống y chang nhau.

Nghĩ thì nghĩ vậy, thật ra nhóm xã viên cũng không nghi ngờ năng lực của Tô Thu Nguyệt có vấn đề. Dù sao người ta cũng dựa vào bản lĩnh của mình để tiến vào cao trung. Cho nên chuyện này không thành, chỉ có thể hiểu là do kém may mắn, nhân duyên không tốt, không khiến người khác yêu mến được.

Với lại, bọn họ còn ngầm hiểu một lí do quan trọng khác, đó chính là do năng lực của cô giáo Tô quá mạnh, ngay cả một cao trung sinh còn thua một học sinh tốt nghiệp tiểu học như cô.

Mọi người đều nói, người thông minh thường không thích nói chuyện nhiều. Cô giáo Tô chính là một ví dụ điển hình không phải sao?

Vì thế, một cách âm thầm, hình tượng của Tô Mạn trong lòng mọi người lại được nâng lên một tầng cao mới.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 153

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.