Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thi đại học

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Trước kia không có gì để so sánh, chỉ nghĩ là tốt hơn mức bình thường. Hiện tại có sẵn Tô Thu Nguyệt đối chiếu ở ngay bên cạnh,năng lực của cô giáo Tô hiện lên rõ mồn một.

Cũng có người trong lòng thầm tiếc hận, con gái của nhà họ Tô thật xuất sắc, một người có năng lực thôi còn chưa đủ,nay lại thêm người nữa còn giỏi hơn cả người trước.

“ Nói chứ, Nhị Nha nhà họ Tô sao không tiếp tục đi học đi, dạy học làm gì. Nếu đi học có khi còn có tương lai hơn cả Đại Nha đấy.”

“ Còn phải nói,chả biết Đại Nha học cái gì ở cao trung nữa, bây giờ dạy có mấy cái chữ còn không bằng Nhị Nha đâu.”

“ Mẹ ơi,mấy lời này tôi nghe cũng muốn thuộc luôn rồi.”

Lâm Tuyết Cúc ở bên ngoài nghe được những lời này. Lúc về ,trên bàn cơm liền kể lại cho người nhà họ Tô nghe.

Trước đó Lâm Tuyết Cúc cũng biết chuyện Tô Thu Nguyệt xin dạy học mà không thành, cô còn định nhảy vào nói mát hai ba câu nữa. Nhưng sợ nói xong lại bị mẹ chồng và người trong nhà trách mắng rồi giận dỗi. Hơn nữa bây giờ Tô Mạn cũng rất có tiếng nói ở trong cái nhà này, một mình cô đơn độc chiến đấu thì không ổn.

Tình hình hiện tại thì khác, đây là người ngoài nói mát Tô Thu Nguyệt, không có liên quan gì đến cô. Cô chỉ trở về kể lại cho mọi người nghe thôi, Tô Thu Nguyệt có bản lĩnh thì đi ra ngoài mà cấm bọn họ bàn tán.

Tô Thu Nguyệt vốn dĩ đã đen do mấy ngày nay phải phơi nắng,bây giờ lại bị người ta nói mát mẻ sau lưng, nghe xong thì mặt càng đen như mực.

Chưa kịp nghe Lâm Tuyết Cúc kể xong,Tô Thu Nguyệt đã tức giận, đập mạnh đôi đũa xuống bàn ăn,” Em vốn dĩ không phải học ngành sư phạm. Chị có biết sư phạm là cái gì không? Chính là chuyên môn dạy học, giảng bài cho học sinh. Em không học cái này, em đang học cao trung. Hơn nữa, em theo khối khoa học tự nhiên, có biết chưa hả!?”

Tô Mạn nghe vậy thì nhướng mày nghi hoặc.

Khoa học tự nhiên gì ở đây? Toàn bộ sách giáo khoa trên bàn học của Tô Thu Nguyệt đều là sách xã hội nha.

Người họ Tô thì không hiểu biết nhiều như vậy, Lý Xuân Hoa vội hỏi:”Con gái, khoa học tự nhiên là gì vậy?”

“ Chính là chuyên bên mảng nghiên cứu khoa học, người xưa không phải đã nói rồi sao, chỉ có nhân tài mới có thể theo học được ngành kĩ thuật, con chính là một trong số đó, thậm chí còn là nhân tài số một số hai. Con học ngành kĩ thuật đòi hỏi trình độ rất cao,là người phải làm chuyện lớn, không có giống với Nhị Nha.”

Lý Xuân Hoa như bừng tỉnh, quay đầu lại nói với con dâu cả Lâm Tuyết Cúc:” Nghe được không, cô đúng là cái đồ nhiều chuyện. Không biết thì đừng có nói bậy, bớt gây chuyện thị phi cho cái nhà này đi.”

Lâm Tuyết Cúc chưa được đi học bao giờ, bởi vậy càng không hiểu, vừa mới nghe Tô Thu Nguyệt giảng đạo một tràng, liền cảm thấy quá thâm ảo, nghĩ mãi cô cũng không biết cãi lại như thế nào, đành phải ôm cục tức này vào lòng.

Cô nghĩ thầm trong đầu ,hận bản thân lúc trẻ không đọc nhiều thêm vài cuốn sách, để bây giờ bị người học văn hoá đè một cái đầu.

Nghĩ nghĩ, tính toán sau này đi học lớp xoá nạn mù chữ của Tô Mạn phải chú ý một chút,học được nhiều tri thức, mai mốt mới cãi nhau giỏi.

Thấy người trong nhà đều bị mình hù doạ, Tô Thu Nguyệt liền được nước lấn tới mà đưa ra đề nghị . Cô muốn làm nửa ngày, nửa ngày còn lại thì nghỉ, cố gắng tập trung ôn thi đại học.

Về sau nếu trở thành một người sinh viên, cả nhà sẽ cùng được vinh quang.

Chờ cô đi vào thành phố làm kĩ sư hay kiến trúc sư,nhất định sẽ báo đáp tốt công ơn của mọi người trong nhà. Khiến cho bọn họ có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Bánh nướng mà Tô Thu Nguyệt vẽ ra làm cho nhà họ Tô bị mê hoặc đến điên. Ngay cả Lâm Tuyết Cúc ban nãy mới gây chuyện giờ cũng bẹp miệng không phản đối. Ai bảo trong nhà này không có ai có tương lai để cô trông chờ vào. Tô Đại Trụ thật thà như người gỗ,Tô Nhị Trụ thì bốc đồng, háo thắng. Tô Tam Trụ còn đỡ hơn hai người kia một chút,ít ra còn có đầu óc hơn,trong miệng lâu lâu nói được mấy câu tử tế. Nhưng mà chút thông minh này đó đều được dùng để đi diễn kịch chiếm tiện nghi, ức hiếp nhóm xã viên. Ba người đàn ông mà còn bị hai người Tô Mạn và Tô Thu Nguyệt bỏ xa mấy con phố. Nói chung là chả có người nào ra hồn.

Lý Xuân Hoa nhìn về phía Tô Thiết Sơn hỏi:”Cha bọn nhỏ,ông thấy sao?”

Tô Thiết Sơn thật ra cũng không rành mấy cái này. Chỉ cảm thấy con gái lớn nói một đống kiến thức khó hiểu. Ông lại chợt nhớ đến, trong nhà ngoại trừ Tô Thu Nguyệt còn có một người đang làm công tác văn hoá không phải sao? Vì thế Tô Thiết Sơn liền nhìn về phía của Tô Mạn:” Nhị Nha, con nói một chút, chị con có thể thi đậu đại học hay không?”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.