Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí mật động trời

Phiên bản Dịch · 1072 chữ

Tô Thu Nguyệt không nghĩ tới,ngay cả chuyện này mà cha cũng đi hỏi Nhị Nha, lập tức nghẹn một hơi trong ngực.

Từ lúc nào mà cô ở nhà không có tiếng nói như vậy?

Trước kia mỗi lần cô nói cái gì mọi người sẽ đều răm rắp nghe theo, không cần hỏi đúng sai, bởi vì cô nói gì cũng đúng hết.

“ Cha, trình độ của Nhị Nha chỉ tới tiểu học, em ấy không hiểu mấy chuyện này đâu, hỏi cũng vô dụng thôi.”

Tô Mạn vốn dĩ không định chuẩn bị xen vào chuyện của người khác, nhưng nghe lời này của Tô Thu Nguyệt ,cô cảm thấy không lọt tai:” Dù em chỉ là một người tốt nghiệp tiểu học, nhưng ít ra em có lí tưởng của riêng mình. Bởi vậy cho nên ,em hiểu biết rất nhiều đối với khoa học tự nhiên mà chị nói. Với cả,trùng hợp ghê!Mấy ngày hôm trước ,em cùng với Quách đại đội trưởng qua bên trường của chị để làm một số việc, ai ngờ đụng phải La chủ nhiệm, cũng tiện thể hỏi thăm quan tâm một chút tình hình học tập của chị...”

Tô Mạn cười như không cười nhìn Tô Thu Nguyệt.

Tô Thu Nguyệt có chút rét lạnh, răng cũng đập vào nhau:”...”

Lý Xuân Hoa lập tức nói:”Nhị Nha, La chủ nhiệm nói gì, có phải là khen ngợi chị gái của con rất nhiều đúng không?”

Tô Mạn cười từ chối trả lời, chỉ nhìn về phía Tô Thu Nguyệt hỏi:”Kìa, mẹ hỏi đấy, chị nói đi.”

“.... La chủ nhiệm người ta chắc cũng không biết rõ về chị đâu.” Tô Thu Nguyệt nuốt nước miếng cười khô cằn, sau đó nói:”Nhưng mà chị thường xuyên nghe La chủ nhiệm dạy dỗ, nói chúng ta là thành phần xây dựng tổ quốc trong tương lai, muốn cho chúng ta phải bồi dưỡng tinh thần chịu khổ, như vậy sẽ có ích cho con đường học tập sau này. Chị đột nhiên nghĩ, chuyện thi đại học này bây giờ tính thì hơi sớm. Trước mắt chị vẫn nên bồi dưỡng tinh thần vượt khó thì hơn. Chị ăn nhiều khổ một chút thì sau này người trong nhà cũng sẽ bớt khổ.”

“ Tốt tốt tốt, Đại Nha đúng là người thuộc phần tử tri thức, nói cái gì cũng dễ nghe như vậy.”

Tô Tam Trụ nhịn không được khen Tô Thu Nguyệt.

Lý Xuân Hoa thấy con gái lớn đột nhiên thay đổi chủ ý thì có phần ngoài ý muốn, nhưng sau khi nghe rõ lí tưởng của con gái, bà lại cảm thấy rất phấn khởi.

Đừng nhìn bà ngày thường thích chiếm tiện nghi ở trong đội , nơi nơi chơi xấu. Đó không phải bởi vì chính mình không có bản lĩnh, nên chỉ có thể làm vậy còn gì? Trong lòng bà vẫn luôn hy vọng con cái nhà mình có thể đường đường chính chính làm người có bản lĩnh,không ngại gian khổ.

Nhưng thật ra Lâm Tuyết Cúc lại nghi ngờ Tô Thu Nguyệt cùng Tô Mạn, cô cứ có cảm giác giữa hai người này có một bí mật động trời.

Giữa trưa sau khi về phòng, Tô Thu Nguyệt thấp thỏm trong lòng ,lập tức chạy tới nắm lấy tay Tô Mạn hỏi:” Nhị Nha, ban nãy em định nói gì vậy?”

Tô Mạn lắc lắc tay, rút khỏi tay Tô Thu Nguyệt:” Em đã nói gì đâu. Hơn nữa em cũng lười chả muốn nói. Nhưng mà ngược lại là chị đấy, trong lòng nghi thần nghi quỷ gì đâu? Thật vất vả đi đọc sách, không cố gắng học hành cho tốt đi, tối ngày đi gây chuyện làm gì?”

Tô Thu Nguyệt mắt trợn trắng nói:”Em thì biết cái gì, chị đó là tính toán cho tương lai. Tình huống của nhà này, toàn bộ đều không dựa vào được, chỉ trông cậy vào một mình chị. Chị phải nghĩ cách kết giao quan hệ, sau đó tìm cơ hội để vào thành.”

Tô Mạn biết rồi mà còn cố ý hỏi:” Không phải nói học cao trung ra là có thể nắm chắc cơ hội vào thành làm công nhân sao, người trong nhà ngày nào cũng ngóng trông chị đấy, bây giờ chị còn muốn đi kết giao quan hệ cái gì?”

“ .... Em còn nhỏ, biết cái gì, vào thành cũng có sự khác biệt. Chị chỉ muốn cố gắng kiếm một đơn vị công tác tốt hơn, vậy cũng không được sao?”

“ Vậy được, chị cứ cố gắng nỗ lực đi, cả nhà ta đều mong chị thành tài.” Tô Mạn cũng không vội vàng vạch trần bí mật của Tô Thu Nguyệt.

Tô Thu Nguyệt hiện tại còn không có biết được ý nghĩ của mình là cỡ nào không thực tế, đua đòi. Bây giờ cô có nói nhiều, Tô Thu Nguyệt chắc cũng chả nghe lọt tai câu nào, nếu vậy thì thà không nói còn hơn.

Đương nhiên Tô Mạn cũng lười phí nước bọt để khuyên răn con người này.

Cô cùng với Tô Thu Nguyệt cũng chả có tình cảm chị em sâu đậm gì,nếu không phải tại cái nhiệm vụ hoà thuận gia đình kia, cô cũng lười nói thêm một hai câu với Tô Thu Nguyệt.

Tô Thu Nguyệt bị Tô Mạn nắm được thóp trong tay, bởi vậy tâm tư lười biếng của cô cũng bị giấu đi không dám để lộ ra.Mỗi ngày đều thành thật theo gia đình ra ruộng làm việc, không tới mấy ngày đã đen y hệt mấy cô gái của các nhà khác.

Trong lòng Tô Thu Nguyệt luôn mong ngóng đến lúc được phát phiếu điểm. Đến lúc đó thừa dịp xin nghỉ, sau đó cùng bọn nữ sinh trong lớp đi dạo huyện thành, vừa nghĩ đã thấy tinh thần phấn chấn hẳn lên.

Thật vất vả mới tới được hôm phát phiếu điểm,Tô Thu Nguyệt sáng sớm liền rời giường để sửa soạn lên đường.

Ai ngờ lúc ra tới cửa, Tô Mạn vậy mà lại đi chung với cô.

“ Em đi chung với chị làm gì, trong đội không có việc gì à?”

Tô Mạn nói:” Em cũng phải đi lấy phiếu điểm, ai muốn đi chung với chị đâu.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 171

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.