Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại bị nắm thóp

Phiên bản Dịch · 1005 chữ

Tô Thu Nguyệt lại một lần nữa bị Tô Mạn nắm thóp thì nghẹn một hơi không thở nổi. Nhưng dù tức cô cũng không dám phản bác hay kêu rên một tiếng, chỉ có thể thành thật theo Tô Mạn về nhà.

Chỉ là trên đường trở về, Tô Thu Nguyệt lại lặp lại sử cũ ,quăng Tô Mạn ở phía sau. Lần này so với ban nãy còn nhanh hơn gấp mười lần. Chỉ thấy Tô Thu Nguyệt lấy tinh thần chiến đấu của một vận động viên muốn dành huy chương vàng olympic, bứt tốc chạy nước rút để phóng về. Ai không biết còn tưởng dưới chân của cô có gắn cả động cơ phản lực, bởi vậy mới chạy nhanh đến thế.

Tô Mạn nhìn thấy dáng vẻ buồn cười của Tô Thu Nguyệt thì cũng không nói gì. Cô tiếp tục không nhanh không chậm, thủng thẳng đi về. Qua được một lúc, cô còn vòng qua bên công xã đi một chuyến,sau khi đến nơi lại nhìn bảng tuyên truyền một chút.

Ở công xã nếu có thông báo tin tức gì mới đều sẽ dán lên bảng tuyên truyền này. Mặt trên được dán một ít văn kiện và một số chỉ thị đính kèm.

Tô Mạn cảm thấy nếu muốn cải thiện được sinh hoạt của bản thân, cô phải bắt kịp thời đại, thuận theo trào lưu.

Mặt trên của văn kiện toàn là mấy vấn đề về mở rộng sinh sản, đề cao sản lượng... Mấy cái này Tô Mạn không có biện pháp, cô cũng không phải là nhà nghiên cứu khoa học,nên không biết cũng là chuyện bình thường.

Chỉ là cô vẫn tò mò hỏi hệ thống:”Nếu tôi có đủ điểm thánh mẫu, có thể mua được đồ vật ở trong tương lai , vậy các người không sợ tôi đảo loạn trật tự phát triển của thời không hả?”

789 thành thật trả lời nói:”Nhiều lắm cũng chỉ mua được một vài sản phẩm, nhưng các cô cũng sẽ không biết cách chế tạo ra với số lượng lớn, bởi vậy cũng không có ảnh hưởng gì.”

Tô Mạn nghe vậy thì cũng không cảm thấy thất vọng lắm, cô cũng không có ý định tham dự vào trật tự phát triển của đất nước.

Bị hệ thống đưa tới cái niên đại khó khăn này, cô đối với cuộc sống của chính mình còn chưa lo xong, bởi vậy cũng chả ôm mộng tưởng lớn lao gì.

Lúc sau, nhìn kĩ bảng tuyên truyền, Tô Mạn mới miễn cưỡng tìm được một thông tin hữu ích.

Đó là một trang báo rất nhỏ, mặt trên là văn kiện tuyên bố của hội liên hiệp phụ nữ, phát động phong trào bảo vệ quyền lợi của phụ nữ và trẻ em.

Giáo dục nhóm xã viên ở công xã phải đối xử tử tế với trẻ em, tôn trọng phụ nữ, vứt bỏ tư tưởng cũ còn xót lại của xã hội phong kiến.

Tuy rằng hiện tại mọi người vẫn luôn nhắc câu phụ nữ có thể gánh được nửa bầu trời, nhưng mà nói thì nói vậy,chứ cũng không được coi trọng mấy.

Bởi vậy nên cái văn kiện này mới bị dán ở vị trí hẻo lánh như vậy,Tô Mạn mà không căng mắt lên nhìn thì cũng chả thấy được. Nhìn sơ thì có vẻ dán ra chỉ để đối phó cho xong chuyện thôi.

Trở lại trong đội, Tô Mạn liền trực tiếp đi tìm Quách đại đội trưởng để cảm ơn ông đã giúp đỡ mình. Đương nhiên, Tô Mạn cũng định nhân cơ hội này để thông báo cho ông biết mình đã tốt nghiệp sơ trung, có thể gánh vác được nhiều trọng trách lớn hơn.

Quách đại đội trưởng vừa nhìn thấy bảng thành tích và xếp hạng của Tô Mạn liền cười hài lòng.

Không quan tâm sao được, Tô Mạn chính là người mà ông dẫn đi giới thiệu với La chủ nhiệm bên kia. Hiện tại Tô Mạn có thành tích như vậy, điều này chứng minh ánh mắt của ông rất tốt, không đề cử sai người. Đây là thể diện mà Tô Mạn mang lại cho ông.

“ Thật tốt, cô giáo Tô, từ đầu bác đã đoán được cháu chắc chắn sẽ có kết quả cao. Đáng tiếc cháu bị công tác làm chậm trễ, nếu không nhất định sẽ xếp hạng nhất cũng nên.”

“ Đều là nhờ đại đội duy trì giúp đỡ cho cháu, bằng không có khi cháu còn chả có cơ hội được tốt nghiệp. Đúng rồi! Vì cảm ơn đại đội, cháu còn chuẩn bị làm một hoạt động tuyên truyền về phụ nữ và trẻ em nữa đấy.”

Nghe được mấy lời của Tô Mạn, Quách đại đội trưởng hiếu kì hỏi,”Đây là hoạt động gì.Sao nghe lạ như vậy?”

“ Hôm nay cháu đi ngang qua bảng tuyên truyền của công xã, tò mò nhìn thoáng qua, liền phát hiện mặt trên có văn kiện của hội liên hiệp phụ nữ, nghĩ lại trong đội của chúng ta cũng không có hoạt động gì, liền cân nhắc làm thử một kì xem thế nào. Nếu làm tốt, trong đội cũng có thể báo cáo kết quả lên trên công xã,bây giờ cháu nhận được trợ giúp của đội, cũng nghĩ giúp được chút việc cho đại đội. Đây là cá nhân cháu muốn cống hiến, không cần thù lao báo đáp gì cả.”

789 lập tức phát ra cái thông báo:” Ký chủ, ký chủ, cái này thuộc về chuyện tốt nha, bổn hệ thống sẽ cho cô phần thưởng phong phú,ký chủ đang đi đúng hướng rồi đấy, cố gắng làm nhiều chuyện tốt lên, hệ thống ủng hộ cô.”

Tô Mạn:”...” Cô chỉ định tiện tay làm chút chuyện để kiếm thêm điểm khen thưởng thôi mà, không cần phải cảm động như vậy chứ!?

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 149

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.