Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sợ bị mắng chửi

Phiên bản Dịch · 1055 chữ

Trần Ngân Hoàn tuy rằng mới có mười hai tuổi, nhưng cô bé cũng rất hiểu chuyện.

Cô rất cảm kích Tô Mạn đã dạy học cho hai em trai nhà mình. Hiện tại hai đứa nó còn biết đọc biết viết một số chữ. Đôi khi chị em ba người bọn họ còn kéo nhau đi nghe Tô Mạn kể chuyện xưa, cái này an ủi tinh thần của bọn họ rất nhiều.

Bởi vậy nghe Tô Mạn đến nhờ nhà mình diễn kịch, Trần Ngân Hoàn nhiệt tình 100%. Chỉ là cô bé lo lắng mình làm không tốt, thẹn thùng nói:” Em chưa bao giờ diễn kịch lần nào, sợ diễn không được tốt, lại ảnh hưởng đến chị.”

Tô Mạn cười nói:” Các em đều rất thông minh,chắc chắn sẽ diễn tốt. Với lại còn có chị mà, chị sẽ hướng dẫn mọi người. Kịch bản chị viết cho các em cũng không khác thực tế mấy đâu, không có gì khó khăn cả. Đến lúc đó chị cũng để hai đứa Cục Đá và Cỏ Nhỏ nhà chị lên diễn chung với bọn em, cho năm đứa diễn chung một vở kịch luôn.”

Trần Ngân Hoàn cười thẹn thùng gật đầu.

Thật ra mỗi khi nhìn Tô Mạn ở trên đài kể chuyện xưa, cô bé rất hâm mộ, hi vọng bản thân sau này sẽ có năng lực như cô giáo Tô. Bây giờ cô giáo Tô đồng ý cho cô cơ hội để lên đài biểu diễn, cô chắc chắn phải cố gắng nỗ lực để diễn tốt.

.......................

Sau khi hoàn thành nốt khâu tuyển chọn diễn viên, Tô Mạn liền bắt đầu công tác chuẩn bị.Mỗi ngày thời gian ăn cơm vào giữa trưa, Tô Mạn liền cùng bọn họ đối diễn. Đầu tiên là tập dợt với người trong nhà trước.

Kịch bản này chắc chắn không thể rập khuôn với hiện thực. Dù sao hiện thực sức dãn không đủ, với lại bọn họ khẳng định cũng sẽ không vui vẻ diễn. Bởi vì trải qua cải biên của Tô Mạn, hình tượng nhân vật càng thêm khoa trương. Nhân vật xấu thì càng ác độc,phe chính diện thì càng hiền lành yếu đuối.

Lúc sau nghe được kịch bản của Tô Mạn, Lý Xuân Hoa vẻ mặt liền khó xử:” Vai người xấu này độc ác như vậy, mẹ sợ mình diễn không tròn vai.”

Lâm Tuyết Cúc đứng bên cạnh lại trộm bĩu môi, thầm nghĩ mẹ chồng bình thường hung hãn như vậy, có gì đâu mà diễn không ra?

Tô Mạn nói:” Mẹ, mẹ diễn được mà. Mẹ cứ cố gắng tập luyện thêm đi, nếu diễn tốt sau này có khi còn được trong đội cho đi diễn ở chỗ khác nữa đấy.”

Lý Xuân Hoa nghe vậy liền cười tươi:” Được rồi, vì con gái của mẹ, mẹ sẽ cố gắng nỗ lực.”

Rất nhanh, bên này nhà họ Tô đã diễn tập hoàn hảo, Tô Mạn liền chuẩn bị qua hai nhà còn lại để xem tình hình như thế nào.

Kịch bản số hai Tô Mạn viết tương đối đơn giản,Lưu Tam sẽ diễn vai một người mẹ ăn xin, bởi vì một hồi thiên tai nên bị thất lạc với đứa con trai của mình. Sau nhiều năm, cuối cùng cũng tìm thấy con, nhưng con bà đã cưới vợ lập gia đình. Con dâu lại ghét bỏ mẹ chồng là một người ăn xin, không muốn thân cận với bà, bình thường cũng cấm không cho tới cửa.

Dù vậy người mẹ ăn xin vẫn nhớ thương con trai mình. Vì ngại có con dâu ở bên cạnh, hàng ngày bà vẫn vào núi để tìm thức ăn, chỉ cần tìm được chút đồ ngon là bà sẽ đem đến đặt trước cửa nhà con trai.Mặc kệ gió táp mưa sa, mỗi ngày bà đều đứng từ xa để ngóng trông bóng hình của con trai mình, sau đó lại yên lặng khóc.

Đột nhiên có một ngày, nhà của con trai bị cháy, con dâu thì bị kẹt lại ở trong phòng không thoát ra được.

Người mẹ ăn xin không màng nguy hiểm chính mình xông vào phòng. Bà hi sinh thân mình để cứu sống con dâu, sau đó lại đuối sức rồi kẹt lại ở bên trong. Đến lúc dập được lửa thì bà cũng đã bị bỏng khắp người, hơi thở yếu ớt. Con trai lúc này mới cảm nhận được tình mẹ thiêng liêng, ôm bà vào lòng hô to một tiếng” Mẹ!” Con dâu cũng khóc lóc ở ngay bên cạnh,thề từ đây về sau sẽ đón bà về ở chung sau đó hiếu thuận với bà.

Lúc sau, bà Lưu nghe được cốt truyện của Tô Mạn, liền cảm động đến nỗi lệ rơi đầy mặt.

Ngược lại, hai vợ chồng Tiếu Quế Hoa lại không được tự nhiên cho lắm. Tuy chuyện xưa này không giống với thực tế của nhà bọn họ, nhưng Tiếu Quế Hoa thật ra cũng không đối xử tốt với mẹ chồng mình. Trong lòng có chút chột dạ, vì vậy lên tiếng hỏi:” Phải diễn như vậy thật sao, lỡ mọi người xem xong sau đó mắng chửi hai vợ chồng tôi thì sao?”

Tô Mạn nói:” Đây chỉ là diễn thôi, mọi người cứ yên tâm diễn theo kịch bản. Trước khi bắt đầu ,tôi sẽ nói rõ với mọi người đây chỉ là câu chuyện bịa đặt. Mẹ tôi còn diễn vai mẹ chồng ức hiếp con dâu, anh hai tôi cũng phải diễn vai người chồng vũ phu mà, đừng lo lắng nhiều.”

Sau khi kéo cả người trong nhà xuống nước, Tô Mạn cảm thấy mình rất có cơ sở để thuyết phục người khác.

Bà Lưu nói:” Bà sẽ diễn,ai làm mẹ cũng như thế cả. Dù có là ăn xin, không có ngụm cơm nào vào bụng, cũng muốn con cái được ăn no. Bà rất thích vai diễn này.”

Tiếu Quế Hoa trên mặt có chút mất tự nhiên nói:” Được rồi,cứ diễn theo kịch bản vậy.” Đến cả mẹ và anh trai người ta còn diễn vai ác, cô sợ gì chứ, nếu đã lỡ đâm lao thì phải theo lao thôi!

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.