Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở thành nữ anh hùng

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

“ Tiểu Ngọc là một người vợ hiền huệ, nhu mì. Cô lúc nào cũng hiếu thuận cha mẹ chồng, chăm lo chu đáo cho chồng con. Mỗi ngày khi trời chưa sáng, Tiểu Ngọc đã phải dậy để bắt đầu làm việc....”

Tống Ngọc Hoa nhập vai nhanh chóng, cô lấy cầm lấy cây chổi quét quét giả bộ như đang làm việc nhà. Lát sau lại cầm giẻ để lau bàn, xong xuôi lại bắt đầu giặt quần áo.

Đột nhiên Lý Xuân Hoa bước lên đài, trong miệng còn đang cắn hạt dưa. Bà bước tới ngồi ở cái bàn bên cạnh, trên bàn có một chén trà. Chỉ thấy Lý Xuân Hoa hất cằm một cái, Tống Ngọc Hoa đã vội chạy lại châm trà. Kết quả vừa mới cầm lên uống một ngụm đã phun hết cả ra,” Trời ơi là trời! Nóng như vậy mà cũng rót cho tôi uống, cô muốn tôi bị bỏng chết hả?”

Lý Xuân Hoa vừa nói xong đã với lấy cái chổi lông gà ở dưới bàn để đánh Tống Ngọc Hoa.

Nhóm phụ nữ cùng người già ở dưới liền tức giận không thôi:

“Đồ mẹ chồng hung dữ, đã lười biếng khiến người ta phải hầu hạ rồi, còn hành hung đánh đập.”

“ Đúng đó,quá độc ác rồi, thật không biết xấu hổ.”

Tống Ngọc Hoa giả bộ đau đớn, sau đó té lăn quay nằm ra mặt đất,” Mẹ, mẹ đừng đánh nữa, con sai rồi.”

Lý Xuân Hoa không thèm nghe cô, chỉ ra sức đánh tới tấp. Bà đánh một hồi cảm thấy mệt mỏi liền quay lại ngồi lên ghế nghỉ ngơi.Tô Nhị Trụ cũng bắt đầu lên đài, trong tay còn ôm theo một hũ dưa chua giả bộ làm bình rượu. Vừa đi vừa huýt sáo,nhìn thấy Tống Ngọc Hoa ngã lăn ra đất cũng không thèm hỏi thăm hay ra đỡ, đã vậy còn lấy chân đạp thêm một cú.

“ Cái đồ vô dụng này, mau đứng lên đi vô xào rau cho tôi, bây giờ tôi muốn uống rượu...”

Tống Ngọc Hoa gian nan bò dậy từ trên mặt đất, lúc đứng lên còn lảo đảo suýt ngã mấy lần.

“ Trời ơi, đúng là quá đáng mà, sao có thể tra tấn vợ mình như vậy chứ, đồ đàn ông tồi đáng bị chém ngàn đao.” Phía dưới có người tức giận bất bình, sau đó không nhịn được liền lên tiếng mắng chửi.

Có người tốt bụng nhắc nhở nói,“ Diễn...chỉ là diễn thôi mà, không phải thật đâu bình tĩnh đi.”

Tiếng của Tô Mạn lại một lần nữa vang lên:” Tiểu Ngọc cho rằng sau khi chồng của cô uống rượu xong thì tâm tình sẽ tốt lên. Ai ngờ sau khi hắn say xỉn lại lên cơn thú tính, liên tiếp lấy dây lưng quất vào người Tiểu Ngọc. Cô bị đánh đến nỗi không còn sức lực, té ngã xuống mặt đất sau đó không thể nhúc nhích.”

Mẹ chồng Lý Xuân Hoa lại đi ra quăng cho cô hai bộ quần áo, bắt cô phải đi giặt cho sạch sẽ, còn lấy tay dí vào đầu Tống Ngọc Hoa:” Đồ vô dụng, không giặt xong mớ quần áo này thì cũng đừng hòng ăn cơm.”

Người phía dưới lúc này đã tức điên, bọn họ chỉ thiếu nước lượm mấy cục đá chọi bể đầu hai mẹ con Lý Xuân Hoa và Tô Nhị Trụ.

Đặc biệt là nhìn đến lúc Tống Ngọc Hoa ôm hai bộ quần áo vào lòng sau đó khóc nức nở, ánh mắt thì hướng lên trời lầm bầm nói:” Ông trời ơi, tôi sống như thế này thì có ý nghĩa gì?”

Mấy người ở dưới khán đài càng hận sắt không thành thép.

Đột nhiên có một tiếng la vang lên. Người của hội liên hiệp phụ nữ lên đài, Tô Mạn tự mình thủ vai nhân viên của hội phụ liên.Cô nghe được tin Tiểu Ngọc bị ức hiếp ngược đãi, liền đi tới đại đội giải cứu cho Tiểu Ngọc.

Sau đó khí thế bừng bừng nói cho Tiểu Ngọc biết, đây là xã hội mới, phụ nữ không phải chịu đựng sự ức hiếp của mẹ chồng và chồng. Ngài thủ trưởng đã nói rồi không phải sao, phụ nữ có thể một mình gánh vác được nửa bầu trời. Càng là nữ nhân thì càng phải ra sức cống hiến ,góp phần xây dựng cho tổ quốc.

Tiểu Ngọc dưới sự tiếp thu tri thức giáo dục, cô lại một lần nữa đứng lên. Sau đó lời lẽ gay gắt lên án cả gia đình chồng, rồi dứt khoát thoát ly khỏi cái nhà này, tham dự vào đội ngũ xây dựng tổ quốc. Dực vào sự hi sinh và phấn đấu không màng gian khổ, cuối cùng Tiểu Ngọc cũng trở thành một cán bộ trong đội ngũ lớn.

Giây phút Tiểu Ngọc được trao một cái vòng hoa đỏ thẫm, phía dưới khán đài vang lên những tràng pháo tay vang dội.

Có người còn phấn khích la lên:” Hay, hay lắm!”

Mọi người đều kích động vỗ tay không ngừng, đặc biệt là một ít nữ xã viên, trên mặt lộ ra vẻ tự hào vô cùng.

Đừng nói gì nhóm xã viên, ngay cả Tống Ngọc Hoa cũng bị chấn động bởi vai diễn của mình. Trong lúc tập luyện không thấy gì,nhưng khi biểu diễn trên sân khấu,hoàn toàn nhập vai, sau đó được mọi người tán thành. Tống Ngọc Hoa cảm thấy cô đang nhận được sự ủng hộ cho chính bản thân mình. Điều này chứng minh, vùng lên phản kháng sẽ được người người tán thành.

Giờ phút này, Tống Ngọc Hoa cảm giác cô thật sự trở thành một nữ anh hùng. Chứ không phải là một người phụ nữ thấp cổ bé họng không có tiếng nói trong gia đình nữa.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 143

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.