Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị ném đá

Phiên bản Dịch · 1025 chữ

Tô Mạn cười khiêm tốn:” Đều là do mọi người tích cực phối hợp cả. Đúng rồi, đội trưởng, bác cảm thấy buổi tuyên truyền này có hiệu quả hay không?”

“ Hiệu quả, rất hiệu quả là đằng khác.” Quách đại đội trưởng lập tức khẳng định nói. Ngay cả bản thân ông sau khi coi xong cũng rất xúc động, bây giờ cảm xúc trong lòng vẫn còn ngổn ngang đây.

Mới vừa nãy ông xém chút nữa khiến cho hai mẹ con nhà họ Tô bước xuống đài,để chửi mắng một trận cho hả dạ.

Tô Mạn cười nói:” Có hiệu quả là tốt rồi, chỉ cần trong đội làm tốt, được bên công xã tán thưởng, cháu cũng mừng thay. Mấy cái kịch bản này đều là một tay cháu dựng lên, cả công tác an bài chỉ đạo diễn xuất này đó, cháu đều viết rõ ràng hết rồi. Đến lúc bác phải qua công xã bên kia báo cáo, có thể trực tiếp lấy làm tư liệu để nộp lên luôn.”

Nghe được Tô Mạn nói mấy công tác chuẩn bị đều làm tốt, Quách đại đội trưởng cười hai mắt híp lại thành một đường.

Làm một cái cán bộ đại đội,Quách đại đội trưởng đương nhiên là biết chỗ tốt trong chuyện này.

Đây cũng xem như một công đôi việc, vừa có tiếng lại vừa có miếng. Ông chỉ cần báo cáo lên công xã bên kia, nói không chừng còn được khen thưởng vài câu.

Hiện tại không khí ở trong mấy đại đội đều trầm trọng vì vấn đề lương thực.Đại đội của bọn họ còn làm công tác tuyên truyền tốt như vậy, điều này chứng minh ông là một đội trưởng có năng lực không phải sao?

....................……………………

Bởi vì lần công diễn này, không khí trong đội mấy ngày nay vô cùng náo nhiệt. Mấy diễn viên tham gia vào vở kịch cũng nổi tiếng khắp cả đội.

Đương nhiên người được lợi nhiều nhất là ba chị em nhà họ Trần. Tuy rằng nóc nhà không cần tu sửa,nhưng lúc đi gánh nước sẽ có người tới phụ giúp một tay.

Ngược lại hai người Lý Xuân Hoa và Tô Nhị Trụ lại phải hứng chịu sự ném đá của mọi người trong đội.

Ai bảo hai người bọn họ đóng vai phản diện số một, đã vậy còn diễn nhập tâm như thế, không bị ghét mới là lạ.

Hơn nữa kết thúc vở kịch, cũng không có cảnh hai mẹ con tỉnh ngộ hoàn toàn. Cho nên Lý Xuân Hoa trở thành đối tượng bị chỉ trỏ nhiều nhất. Mọi người rất muốn hỏi bọn họ, sau khi thấy Tiểu Ngọc có tương lai như vậy, có cảm thấy hối hận hay không?

Đồng chí Lý Xuân Hoa cũng không cảm thấy buồn rầu, ngược lại còn rất đắc ý, về đến nhà cứ nhắc mãi, “ Hừ! Đây là do tôi diễn quá hay, bởi vậy bọn họ mới hâm mộ đến phát điên.”

Tô Mạn lại nghĩ thầm, chắc đồng chí Lý Xuân Hoa chưa nhận thức được vấn đề, mọi người không những không hâm mộ, mà chỉ thiếu nước vác đá chọi bể đầu bà ấy thôi.

Lý Xuân Hoa cười hớn hở hỏi Tô Mạn:” Con gái, khi nào mẹ được đi biểu diễn tiếp vậy?”

“ Con cũng chưa biết nữa, để chờ một thời gian nữa xem sao.” Tô Mạn nhún vai nói.

Hiện tại cô còn đang chờ tin tức ở trong đội. Cũng không biết công xã bên kia có ra chỉ thị mới gì không.

Tô Mạn còn đang cân nhắc,kế hoạch này mà không thành, vậy cô cũng sẽ suy nghĩ cách khác.

Buổi chiều lúc tan học, Quách đại đội trưởng liền vui vẻ chạy tới báo tin. Trước đó ông đem chuyện công tác tuyên truyền để báo lên công xã bên kia.

Chờ một hồi không thấy công xã bên kia hồi âm gì, Quách đại đội trưởng còn tưởng bọn họ không coi trọng chuyện này.

Ai ngờ thì ra là do người phía dưới không rõ tình huống. Cuối cùng Hách chủ nhiệm xem qua thư trình lên mới biết đến chuyện này.Hôm nay lúc ông đi đến công xã, Hách chủ nhiệm liền gọi ông lại để hỏi thăm tình huống chi tiết. Sau khi hiểu rõ ngọn ngành, liền cảm thấy hoạt động này có thể tiếp tục triển khai xuống phía dưới.

“ Hách chủ nhiệm nói, muốn xuống đội của chúng ta để tự mình xem thử, coi coi diễn như thế nào. Nếu diễn thật tốt, còn muốn để chúng ta đi diễn ở đại đội khác để tuyên truyền nữa đấy.”

Đối với Tô Mạn mà nói,chuyện này đúng là một tin tức tốt.

Trước đó cô chỉ nghĩ nếu công xã biết được buổi tuyên truyền này,cùng lắm sẽ khen đại đội vài câu, sau đó ấn tượng của cô cũng sẽ khắc sâu đối với bọn họ. Về sau công xã có chuyện gì cũng sẽ ưu tiên tìm đến Tô Mạn. Hiện tại bọn họ lại chủ động tìm tới, chỉ cần làm tốt, sau này cô sẽ có rất nhiều cơ hội.

Tô Mạn bày tỏ mình sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ với Quách đại đội trưởng, xong việc liền chạy nhanh đi liên lạc với mấy diễn viên kia.

Lý Xuân Hoa và Tô Tam Trụ vừa nghe lại tiếp tục diễn kịch, hơn nữa lần này còn diễn cho cán bộ xem. Cả hai lập tức mặt đỏ bừng,biểu tình kích động vui sướng. Nếu bọn họ mà diễn tốt, về sau còn có thể đi diễn kịch trong đội, như vậy miễn bàn có bao nhiêu vẻ vang.

“ Con gái, chuyện này là thật ư?”

“ Quách đại đội trưởng vừa mới nói cho con, còn có thể là giả sao? Mẹ, mẹ cứ cùng với hai vợ chồng anh hai tập luyện nhiều thêm đi, tranh thủ diễn hay hơn cả lần trước thì càng tốt.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 202

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.