Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biểu diễn lần hai

Phiên bản Dịch · 1015 chữ

“Hệ thống không có bị hư đâu.” Tô Mạn khẳng định chắc chắn.

789 hiếu kì hỏi lại:”Ký chủ, sao cô biết được?”

Tô Mạn thờ ơ trả lời:” Bởi vì tôi thật sự không có thiện ý chứ sao.”

789 phát ra một cái biểu tình hoài nghi, nó mới không tin đâu:” Không có khả năng,cô làm nhiều chuyện tốt như vậy, lại giúp đỡ được bao nhiêu người.”

Tô Mạn nói:” Đó là bởi vì tôi cần điểm thánh mẫu để đổi lấy đồ ăn. Làm mấy chuyện này sẽ được khen thưởng, còn được mọi người cảm kích, nhiều chỗ tốt như vậy, có ngu mới không làm.”

789:”...” Ký chủ quả nhiên vẫn là người xấu, ban đầu nó nhìn lầm người rồi.

..................................

Rất nhanh, chuyện cán bộ bên công xã muốn qua đại đội để xem kịch đã được lan truyền khắp nơi.

Mọi người biết nhóm của Lý Xuân Hoa được tiếp tục đi diễn thì hâm mộ không thôi. Còn có người tới tìm Tô Mạn nói,lần sau nếu có vở kịch nào mới, nhớ gọi bọn họ một tiếng.

Tô Mạn tất nhiên đều gật đầu đồng ý, bảo đảm lần sau sẽ dành mấy suất cho người mới, lúc này bọn họ mới chịu buông tha cho cô.

Bởi vì lần này cán bộ công xã cũng tới coi, đại đội rất coi trọng, liền phái một nhóm người qua hỗ trợ. Còn nhanh hơn so với lần trước Tô Mạn phải tự chuẩn bị một mình. Ngay cả sân khấu và đạo cụ cũng được đầu tư công phu gấp đôi.

Bên công xã lần này có Hách chủ nhiệm và hai cán sự đi cùng. Bọn họ vừa tới nơi, sân khấu bên này cũng đã chuẩn bị tốt.

Vì không làm chậm trễ thời gian lao động, buổi biểu diễn vẫn được diễn ra vào lúc tan tầm. Cũng may bây giờ đang là mùa hè, mặt trời xuống núi chậm, nên trời vẫn còn rất sáng sủa.

Biết được đại đội lại tổ chức diễn kịch, nhóm xã viên đã sớm tụ tập lại ở quảng trường để đi xem.

Tô Mạn lại giống như lần trước, bắt đầu mở màn sau đó cầm loa để đọc dẫn truyện, Lý Xuân Hoa cũng bước lên đài.

“ Cô gái này cũng là cán bộ trong đại đội hả?” Hách chủ nhiệm hỏi.

Quách đại đội trưởng cười nói:”Cũng gần như vậy.”

Trong lòng ông còn nghĩ,khi nào trong đội trống một vị trí, ông lập tức sẽ sắp xếp cho Tô Mạn vào ngay.

Hách chủ nhiệm nghe Quách đại đội trưởng nói vậy thì gật đầu:”Cô gái này được đấy, khí chất không tồi đâu.”

Trên đài vở kịch cũng được mở màn.

Bởi vì đã có sẵn kinh nghiệm từ trước,cho nên bây giờ bọn họ diễn rất tự nhiên. Lý Xuân Hoa diễn vai mẹ chồng ác độc rất chân thật. Người xem phía dưới ai cũng nghiến răng nghiến lợi trợn mắt lên nhìn.

Ngay cả Hách chủ nhiệm cũng tức đến nỗi mặt đỏ bừng:”Hừ, người như vậy thật sự không ít đâu. Lần trước tôi còn gặp được một người y hệt như vậy ở bên đội Hoa Sen, thậm chí còn ác hơn bà ấy nữa.”

Vở kịch đã đến phần Tống Ngọc Hoa bị cán bộ hội liên hiệp phụ nữ giáo dục, rời khỏi mẹ chồng ác độc và người chồng vũ phu, gia nhập sự nghiệp xây dựng tổ quốc. Lúc Tống Ngọc Hoa trở thành một nữ cán bộ, Hách chủ nhiệm vui mừng gật đầu lia lịa,” Nếu đây mà là sự thật thì tốt quá,chúng ta giáo dục phụ nữ, không có một ai muốn thay đổi, bọn họ thà chịu bị hành hung ức hiếp cũng vẫn nhịn nhục đến cùng.”

Sau khi vở kịch kết thúc, Hách chủ nhiệm liền bắt chước mọi người cùng đứng lên để vỗ tay,” Diễn rất hay,câu chuyện cũng rất có ý nghĩa giáo dục.”

Ngay sau đó, câu chuyện thứ hai cũng chính thức bắt đầu. Hách chủ nhiệm lại trở thành con người yếu đuối, liên tục đưa tay lên gạt nước mắt.

Bà Lưu diễn nhập tâm vai người mẹ ăn xin hết lòng hi sinh vì con, làm cho mọi người ai cũng đồng cảm theo.

Hách chủ nhiệm lại nhớ đến trước đây mình cũng tiếp xúc với những người như bà, mặc kệ con cái tra tấn như thế nào, đều không chịu để bọn họ tiến hành can thiệp giáo dục.

Lúc sau nhìn đến cảnh người con dâu tỉnh ngộ, Hách chủ nhiệm liền hỏi,” Vậy rốt cuộc người mẹ ăn xin có chết hay không?”

Quách đại đội trưởng cũng đã từng hỏi qua Tô Mạn vấn đề này.

Tô Mạn lại nói với ông, đây là một cái kết mở, làm cho mọi người có cái kết của riêng mình.Có người hi vọng người mẹ sẽ chết, sau đó để cho người con dâu phải ân hận suốt đời. Có người lại thích kết có hậu, người mẹ ăn xin sẽ sống sau đó nhận được sự hiếu thảo của cả nhà con trai.

Vì thế Quách đại đội trưởng lại hỏi ngược lại Hách chủ nhiệm,” Cô nghĩ sao?”

“ Chắc là vẫn còn sống nhỉ!”

“ Vậy mà bị cô đoán trúng rồi.” Quách đại đội trưởng cười ha hả nói,” Đúng là không chết, còn sống mạnh khoẻ vui vẻ với con cháu nữa.”

Hách chủ nhiệm liền vui vẻ,” Tôi đã nói mà, mấy vở kịch thế này kết cục chắc chắn sẽ có hậu.”

Tiết mục cuối cùng là câu chuyện những đứa trẻ mồ côi của mấy chị em Trần Ngân Hoàn.

Hách chủ nhiệm vừa xem vừa thấy đồng cảm, công xã bọn họ cũng rất muốn quan tâm đến trẻ mồ côi cơ nhỡ, nhưng năng lực lại có hạn, bởi vậy mới mặc kệ cho đại đội tự mình chăm sóc.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 209

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.