Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đến nhà báo tin vui

Phiên bản Dịch · 1034 chữ

Lời này khiến Quách đại đội trưởng á khẩu.

Ông thật sự chuẩn bị sắp xếp một vị trí cho Tô Mạn, nhưng hiện tại vẫn không có chỗ trống, ông cũng có tâm nhưng vô lực.

Còn đang tính toán sang năm đưa vài người xuống dưới, đem Tô Mạn nhét vào. Ai ngờ bây giờ lại bị công xã hớt tay trên.

Chuyện đi đến nước này có nói gì thêm cũng không thay đổi được.

Quách đại đội trưởng chỉ có thể gật đầu đồng ý. Trong lòng thầm an ủi chính mình, tốt xấu gì cũng là người đi ra từ trong đội của mình, về sau cũng coi như có một mối quan hệ để nhờ cậy.

Công xã bên này cũng rất nhanh gọn, làm một tờ công văn bổ nhiệm vị trí sau đó nhờ Quách đại đội trưởng đem về dùm luôn.

Trên đường trở về, kế toán Tiểu Dương đi cùng với ông vừa thấy được thông báo liền há hốc mồm kinh ngạc.

“ Đội trưởng, chuyện này là thật sao?”

“ Còn có cả công văn ở đây, sao mà giả được nữa.”

Tiểu Dương lập tức tỏ vẻ hâm mộ. Cậu ở trong đội kế toán, đãi ngộ chắc chắn không tồi. Năm nay mùa màng kém, cậu vẫn có thể thỉnh thoảng đi ăn mấy bữa ở nhà ăn, chỉ vậy thôi cũng đã rất thoả mãn rồi.

Nhưng hiện tại Tô Mạn kia còn lăn lộn được đến tận công xã. Về sau chính là một cán bộ có lương cao, mỗi bữa đều ăn ở căn tin.

Tiểu Dương ôm tâm tư dò hỏi:”Đội trưởng, trong đội khó lắm mới có cơ hội tốt , sao không nhường cho tôi mà lại cấp cho một người mới vậy?”

Quách đại đội trưởng thừa biết mấy tính toán trong lòng cậu ta, liền hừ lạnh một tiếng:” Đừng có nghĩ nhiều, đây là do Tô Mạn người ta có bản lĩnh. Bằng không cái chức vị này cũng không rơi xuống đại đội của chúng ta đâu.”

Một đám đầu óc mưu mô như vậy, sao lại không nhìn ra. Nhiều năm qua ,có mấy người được đi vào công xã? Nếu có chức vị tốt, bọn họ không để lại cho người nhà mới lạ. Tô Mạn có thể khiến lãnh đạo chỉ định đến tên, chắc chắn rất được người nọ xem trọng.

Nghĩ như vậy, Quách đại đội trưởng lại càng thêm tiếc nuối.

Là một đại đội trưởng, nếu có thêm thuộc hạ đắc lực, chắn chắn ông sẽ được lợi rất nhiều, không biết chừng còn có khả năng được thăng chức.

Nhưng hiện tại....

Nhìn kế toán Tiểu Dương ở bên cạnh còn đang thở ngắn than dài, Quách đại đội trưởng giận sôi máu, duỗi tay chỉ vào đầu cậu:” Nghiêm túc làm việc cho tôi, ở đó mà nằm mơ giữa ban ngày.”

Tiểu Dương ấm ức trong lòng, mình chỉ là một kế toán quèn, có năng lực gì để làm ra chuyện lớn đâu, ông ấy trông mong gì ở mình chứ?

Quách đại đội trưởng nghĩ, bây giờ người cũng không giữ được rồi, vẫn phải bắt được một phần ân tình. Vì thế ông tự mình cầm lấy công văn đi đến nhà Tô Mạn.

Nhà họ Tô lúc này mới vừa tan tầm, cả nhà đang chuẩn bị ăn cơm trưa. Hiện giờ sự nghiệp diễn xuất của đồng chí Lý Xuân Hoa đang trên đà nổi tiếng, trong lòng rất tự hào, mỗi ngày lúc ăn cơm đều phải khoe mẽ một phen. Người trong nhà đã sớm nghe muốn chán ngấy, vậy mà vẫn phải chịu đựng để phối hợp theo bà.

Đột nhiên, Tô Tam Trụ nhìn thấy Quách đại đội trưởng ghé nhà, liền vừa mừng vừa sợ hô lên:” Ôi trời, đại đội trưởng đấy à.Cha mẹ, Quách đại đội trưởng tới nhà chúng ta này.”

Lý Xuân Hoa vừa nghe liền đứng lên:” Sao sao, có phải có chuyện tốt gì không. Tôi còn đang thấy gần đây trong đội yên tĩnh như vậy, chắc chắn sắp có tin vui nha.”

Quách đại đội trưởng thầm nghĩ ,bà không đi ra ngoài gây chuyện, trong đội tự nhiên sẽ yên tĩnh thôi 囧.

Nhưng rất nhanh,trên mặt Quách đại đội trưởng liền lộ ra vẻ tươi cười nói:” Đúng là có chuyện vui đây.”

Tô Mạn cũng đứng lên nói:” Đội trưởng, có việc gì vậy ạ?”

“ Chắc là lại thông báo lịch diễn kịch mới đúng không?” Lý Xuân Hoa nói chắc chắn.

“ Không đâu, còn tốt hơn so với chuyện này.”

Quách đại đội trưởng cười đem tờ công văn cầm lại đây, đưa cho Tô Mạn xem.

Người nhà họ Tô đều bu xung quanh để xem. Gần đây bọn họ tham gia lớp xoá nạn mù chữ, ngay cả Lý Xuân Hoa còn nhận biết được không ít từ. Cả đám vừa liếc qua đã nhìn thấy tên của Tô Mạn và mấy chữ ghi cán sự hội phụ liên linh tinh.

Tô Mạn còn chưa kịp xem kĩ, người nhà họ Tô đã kinh ngạc cảm thán rồi nhìn qua cô, trong mắt còn mang theo vẻ mịt mờ không dám tin.

Không chỉ có mình bọn họ, ngay cả Tô Mạn cũng rất bất ngờ. Thật ra trước đó Hách chủ nhiệm hỏi thăm mấy vấn đề kia, cô còn tưởng Hách chủ nhiệm sẽ cân nhắc suy nghĩ thêm. Chính cô cũng không nắm chắc được mười phần, còn nghĩ nếu không thể chen vào công xã thì ở trong đội cũng được, dù sao tiền lương chỉ ít hơn chút xíu,cũng không có ảnh hưởng gì.

Không nghĩ tới Hách chủ nhiệm cũng không làm Tô Mạn thất vọng, không uổng công trước đó cô ra sức làm việc như vậy.

Trái với vẻ vui sướng của cả nhà, Tô Thu Nguyệt gần như là hét toáng lên :”Đây là sự thật sao? Không thể nào?”Nhị Nha em gái mình, sao mới nháy mắt đã là cán bộ công xã rồi.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 214

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.