Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị răn đe

Phiên bản Dịch · 1010 chữ

Tô Mạn biểu tình nghiêm túc nói với cả nhà họ Tô:”Về sau mọi người không được gây chuyện ở trong đội, tránh để bọn họ gai mắt sau đó đi cử báo con. Mẹ, cả chuyện diễn kịch ăn vạ gì đó cũng đừng làm nữa. Sau này con còn phải nhận lương cứng của nhà nước, ăn sung mặc sướng, không thiếu mấy ngụm cháo này.”

Lý Xuân Hoa dẩu môi nói:”Mấy chuyện này mẹ đã sớm bỏ từ lâu rồi,mẹ cũng chướng mắt mấy ngụm cháo đó.”

Tô Mạn lại nhìn về phía Tô Nhị Trụ:” Anh hai, về sau anh phải tốt với chị dâu một chút. Tốt xấu gì giờ em cũng là người của hội phụ liên, nhà mình mà có người ngược đãi phụ nữ, công tác này của em cũng coi như đi tong.”

Tô Nhị Trụ vẫn lì lợm gân cổ lên cãi:”... Anh ngược đãi chị dâu em hồi nào?”

“ Ra tay đánh người, mở miệng mắng chửi đều được tính là ngược đãi đấy. Nếu anh mà tiếp tục tiếp diễn, không cần ai đi cử báo, em sẽ khiến cho công xã cử người đến bắt anh đi trại cải tạo để giáo dục lại.”

“ Cái gì, anh chính là anh trai ruột của em!” Tô Nhị Trụ phẫn nộ hét lên. Nhị Nha này mới lên làm cán bộ, chưa thấy chỗ tốt đâu đã bắt đầu quản mình rồi. Trong lòng hắn buồn bực không thôi, mặt cũng xụ xuống một đống.

Tô Mạn cũng mặc kệ không thèm để ý đến Tô Nhị Trụ, chỉ nghiến răng nói:” Tương lai ở ngay trước mặt, anh cảm thấy cái gì mới quan trọng nhất?”

Không cần Tô Nhị Trụ trả lời, Tô Thiết Sơn đã vội lên tiếng,” Hừ, đương nhiên là tương lai của em gái con là quan trọng nhất. Nhà họ Tô chúng ta không dễ dàng gì có một người làm cán bộ, nếu ai làm ra chuyện xấu ảnh hưởng đến Nhị Nha, tôi sẽ đập chết người đó.”

Lý Xuân Hoa nói:” Đúng vậy, đúng vậy, ai dám phá hư, cũng phải chết dưới tay mẹ.”

Tô Nhị Trụ:”...”⊙﹏⊙? ‖——

Tống Ngọc Hoa cảm động đến mức luống cuống, đôi mắt cùng cái mũi đều đỏ bừng, xém xíu chảy cả nước mắt. Chưa được bao lâu đã bị Tô Mạn quăng cho một ánh mắt nghiêm túc,” Chị hai, không phải em nói chị, nhưng chị cũng phải tiến bộ hơn đi. Đừng để anh hai em leo lên đầu lên cổ nữa. Về sau chị bớt chút thời gian để đọc thêm kiến thức, xem nhiều sách báo để nhanh tiến bộ. Muốn làm nữ anh hùng theo kịp thời đại, phải học được cách phản kháng lại đồng chí Tô Nhị Trụ.”

Tô Nhị Trụ:”...”

Tống Ngọc Hoa vội vàng gật đầu không ngừng.

Đến phiên Tô Đại Trụ, chỉ thấy hắn vỗ ngực cam đoan,” Em cứ yên tâm đi, anh cả là một người thành thật, chưa bao giờ gây chuyện. Anh chắc chắn sẽ không kéo chân sau của em đâu.”

Lâm Tuyết Cúc cũng lên mặt tự hào:” Chị cũng thấy vợ chồng anh chị chả có gì để lo lắng, trước giờ bọn chị chưa làm chuyện gì mất mặt bao giờ.”

Tô Mạn cũng gật đầu phụ hoạ:” Đúng là như vậy thật, dù sao hội phụ liên cũng chỉ bảo vệ phụ nữ bị áp bách, không có bảo vệ cho đàn ông.”

Tô Đại Trụ:”...” 囧

....................

Bởi vì có cả công văn chính thức thông báo xuống dưới, người nhà họ Tô như được uống máu gà, vừa cơm nước xong xuôi liền đi ra ngoài chia sẻ tin vui.

Lý Xuân Hoa còn xách theo cái ly tráng men lần trước Tô Mạn mới được tặng, đi ra ngoài làm bộ làm tịch. Tô Mạn thấy vậy cũng không để ý, chuẩn bị kiếm một cái ly mới về. Cái ly này cứ đem cho Lý Xuân Hoa vậy, dù sao vị này gần đây rất phối hợp với cô, biểu hiện cũng khá tốt.

Cơm nước xong xuôi, Tô Mạn cũng đi tới đại đội để tìm Quách đại đội trưởng. Dù sao cô cũng sắp đi rồi, phải nhanh chóng sắp xếp mọi việc ổn thoả.

Bây giờ Quách đại đội trưởng cũng vì chuyện này mà đau đầu. Vốn dĩ ban đầu kế hoạch dạy học xoá nạn mù chữ đang được triển khai rất tốt. Hiện tại Tô Mạn phải đi, việc này cũng dừng lại. Về sau không khí trong đội tiếp tục buồn tẻ như lúc ban đầu.

Nhìn thấy Tô Mạn tới, Quách đại đội trưởng liền nhanh chóng rót một ly nước, thở dài nói:” Cô giáo Tô, nếu bác không phải vì tương lai của cháu, thật sự không nỡ để cháu đi đến công xã. Mới đó bác còn nói với cháu sẽ tranh thủ cho cháu một vị trí ở trong đội, chỉ cần chờ tới sang năm thôi...haizz. Bây giờ mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, bác đang lo lắng tâm trạng của nhóm xã viên không được tốt cho lắm.”

Vốn dĩ trước đó Tô Mạn phải ra ngoài dẫn dắt đội diễn kịch, lớp xoá nạn mù chữ đã phải ngưng lại, bây giờ mới khôi phục chưa được mấy ngày, lại tiếp tục huỷ bỏ, ai cũng sẽ khó chịu.

Tô Mạn nói:” Chuyện này thật bất ngờ, trong phút chốc cháu cũng chưa nghĩ ra biện pháp tốt. Chỉ là ban nãy lúc ở nhà, cháu đã cân nhắc thử. Chuyện này nếu thật sự huỷ bỏ thì không tốt, đặc biệt là vấn đề giáo dục của bọn nhỏ. Đội trưởng, cháu có lời khuyên thật lòng, giáo dục cho mầm non không thể bị gián đoạn được, dù mùa màng có ra sao, đều phải duy trì cho bọn nhỏ được đi học đến nơi đến chốn.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 231

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.