Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí kíp dạy con

Phiên bản Dịch · 1071 chữ

Vì thế Lý Xuân Hoa cảm thấy bỗng nhiên mình lại có thêm nhiều bạn bè. Trước đây người trong đội chả ai quan tâm bà, bây giờ ra đường khoe con gái nhà mình, bọn họ vậy mà xúm lại vây quanh. Còn có người lên tiếng hỏi bà bí kíp dạy con để làm theo.

Bí kíp dạy con?

Lý Xuân Hoa cảm thấy có chút mơ hồ,không biết mở miệng giải thích như thế nào. Mấy đứa con nhà bà không phải đều nuôi thả sao, làm gì có bí kíp nào đâu. Bản thân bà còn là một người thất học nữa thì nói gì đến giáo dục con cái.

Vì vậy lúc về nhà đồng chí Lý Xuân Hoa liền nhanh trí nhờ Tô Mạn tư vấn, nếu lần sau mọi người có hỏi, thì bà phải trả lời như thế nào mới thể hiện mình là người có khả năng nuôi dạy con cái thành công?

Tô Thu Nguyệt liền nhanh chóng vuốt mông ngựa khen: ”Mẹ, đương nhiên phải nói là chúng con đều được thừa hưởng trí thông minh từ mẹ rồi.”

Tô Thu Nguyệt rất biết thời thế, hiện tại địa vị của cô ở trong nhà thấp đến mức đáng thương, vẫn nên dỗ mẹ vui vẻ mới mong có ngày lành.

Tô Mạn liền liếc Tô Thu Nguyệt rồi lên tiếng phản bác: ”Ồ, nói như chị vậy ba anh trai giống ai vậy?”

Tô Tam Trụ lập tức nói: ”Anh cũng thông minh, đương nhiên là giống mẹ rồi.” Chuyện này nói cũng bằng thừa, ở trong ba anh em hắn là người thông minh nhất không phải sao?

Ai ngờ chưa hí hửng được bao lâu, cả đám liền nghe thấy tiếng ho cảnh cáo của Tô Thiết Sơn.Tô Tam Trụ lập tức câm như hến, đứng nép vào một góc trong phòng.

Lý Xuân Hoa mặc kệ mấy đứa con, chỉ chăm chăm hỏi Tô Mạn: ”Nhị Nha, con thấy mẹ nên nói như thế nào vậy?”

Nếu đã chuẩn bị tiến vào hội phụ liên, đương nhiên Tô Mạn muốn bắt đầu vì công tác của mình mà chuẩn bị sẵn sàng,” Mẹ, mẹ cứ nói với bọn họ, cách dạy con tốt nhất đó là đối xử bình đẳng, không quan tâm trai hay là gái, đều là con cái của mình, phải dạy cho thật tốt, trai hay gái cũng đều có tương lai như nhau.”

Lý Xuân Hoa vừa nghe mấy lời này, liền cảm thấy tràn ngập tự tin: ”Đúng đúng đúng, mẹ cũng làm như vậy đấy! Mẹ đối với con và Đại Nha còn tốt hơn so với các anh của hai đứa nữa.”

Tô Mạn nói: ”Mẹ, không chỉ có tụi con, mai mốt mẹ cũng phải đối xử với cháu trai cháu gái y như vậy. Mặc kệ hai chị dâu sau này sinh được trai hay gái, mẹ đều phải vui vẻ, có vậy mới làm người khác tin tưởng được.”

Chị dâu cả Lâm Tuyết Cúc lại xụ mặt không vui: “Gì, sao mà giống nhau được, con gái sao mà bằng con trai?” Cô vừa mới vào cửa đã sinh được con trai, bởi vậy mới tự tin có thừa. Cũng không thể để Nhị Nha đem mẹ chồng tẩy não được.

Ai ngờ vừa nói xong ,con gái là Cỏ Nhỏ nhanh chóng bắt lấy tay Lâm Tuyết Cúc hỏi: ”Mẹ,sao con lại không giống với anh hai hả mẹ?”

Hòn Đá nhanh nhảu nói: ”Hừ, bởi vì anh có trái ớt nhỏ, còn em thì không, có biết chưa hả?”

Tô Mạn cười như không cười mà nhìn Lâm Tuyết Cúc: ”Sao chị đau lòng cho con trai, mà không thấy đối xử tốt với anh cả chút nào vậy. Anh cả của em là cháu đích tôn, là con cả trong cái nhà này! Lúc sinh ra cũng tinh quý không kém Hòn Đá đâu.”

Lâm Tuyết Cúc: ”...” Con trai sao giống với chồng mình được? Con là do chính cô sinh ra, còn chồng là do người phụ nữ khác sinh!

Nhưng mà mấy lời này Lâm Tuyết Cúc không nói ra được. Nếu thật sự nói ra rồi, chắc chắn mẹ chồng của cô là Lý Xuân Hoa sẽ nổi cơn điên rồi chửi xối xả cho mà xem.

Trước kia Lâm Tuyết Cúc còn không thèm sợ mẹ chồng tí nào, nhưng bây giờ hai chị em Tô Thu Nguyệt và Tô Mạn đều ở nhà. Ba mẹ con nhà này thật sự quá lợi hại, cô mới không dám đi chọc vào tổ ong vò vẽ đâu.

Người vẫn luôn bị bỏ qua trong cái nhà này là đồng chí Tô Đại Trụ, vừa nghe được mấy lời của Tô Mạn trong lòng như bừng tỉnh.

Thì ra khi mình còn nhỏ cũng được coi trọng như vậy: “Mẹ, là thật sao, trước kia con cũng tinh quý như vậy hả?”

Lý Xuân Hoa nói: ”Tinh quý, đương nhiên là tinh quý rồi. Thứ nhất là cha của con, thứ hai là đến con, mẹ đều dùng cả mạng sống để quan tâm chăm sóc.”

Tô Đại Trụ suýt nữa khóc lóc sướt mướt. Hắn vẫn luôn cho rằng trong nhà mình là một kẻ không được người khác coi trọng. Bởi vì Tô Đại Trụ ăn nói vụng về, không biết cách lấy lòng cha mẹ như Tô Thu Nguyệt hay Tô Tam Trụ. Ai ngờ thì ra trước kia cha mẹ cũng coi hắn như bảo bối để nuôi dưỡng: ”Mẹ, mẹ kể cho con nghe vài chuyện lúc còn nhỏ đi có được không? Con rất muốn nghe.” Tô Đại Trụ muốn biết và cũng muốn để Lâm Tuyết Cúc được khai sáng, coi trước kia bản thân mình được cha mẹ yêu thương như thế nào.

Không ngờ, đồng chí Lý Xuân Hoa lại trợn trắng mắt lên nói: ”Kể cái gì mà kể? Mẹ mà sớm biết anh là cái đồ cưới vợ quên mẹ, mỗi ngày học theo vợ chọc tức mẹ già, tôi đã sớm nhét anh vào lại trong bụng từ lâu. Tôi thà sinh thêm mấy đứa con gái tri kỉ như Nhị Nha và Đại Nha còn hơn.”

Tô Đại Trụ: ”...”囧 Tình thương thật mong manh, chưa tận hưởng được bao lâu đã bị vùi dập.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 223

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.