Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngày đầu đi làm

Phiên bản Dịch · 1008 chữ

Từ nãy đến giờ mặc kệ người nhà tranh luận ra sao,Tống Ngọc Hoa không hé răng nói nửa lời, đôi mắt chỉ nhìn chăm chăm vào con gái là Gạo Kê Viên.

Trước kia cô vẫn luôn cảm thấy mình chỉ sinh được một đứa con gái, rất có lỗi với nhà họ Tô. Trong lòng cũng đuối lí, chồng đối xử không tốt với mình, cô cũng chịu đựng nhẫn nhịn.

Nhưng bây giờ nghe được mấy lời mà Tô Mạn nói, Tống Ngọc Hoa như được khai sáng đầu óc. Thì ra, sinh con gái cũng rất tốt. Mai này con gái lớn lên cũng có thể có tương lai như Nhị Nha vậy, sẽ làm cả nhà được vẻ vang.

Bởi vậy cho nên cô cảm thấy mình không tủi thân nữa, phải thật tự tin thì mới được.

Nếu không thì những uỷ khuất trước đó coi như đổ sông đổ bể hay sao? Nghĩ đến đây, đôi mắt sâu kín của cô lại nhìn về phía Tô Nhị Trụ.

..........

Cuối tháng bảy, Tô Mạn liền bàn giao công tác cho người thay thế.

Quách đại đội trưởng sắp xếp cho cháu gái của mình là Quách Hồng Đào, là người có bằng tốt nghiệp sơ trung vào dạy thay. Nghe nói đã tốt nghiệp được ba năm rồi, lần này ông làm vậy cũng coi như chiếu cố đến người thân trong nhà, mọi người biết được cũng mắt nhắm mắt mở cho qua chuyện.

Đồng chí Quách Hồng Đào hưng phấn tới nhận công tác trong tay Tô Mạn. Còn hỏi xin Tô Mạn truyền thụ lại cho mình một ít kinh nghiệm.

Tô Mạn vì nể mặt Quách đại đội trưởng nên cũng nhiệt tình chia sẻ. Cô còn cố tình để lại cho Quách Hồng Đào ba câu chuyện xưa để kể cho mọi người trong buổi dạy đầu tiên. Còn sau này thế nào ,phải do Quách Hồng Đào tự thân tích luỹ kinh nghiệm để vượt qua.

Ai ngờ Quách Hồng Đào lại bám lấy Tô Mạn sau đó nhờ vả, muốn Tô Mạn sau này tiếp tục viết chuyện xưa cho mình. Còn bảo cô ta sẽ tự qua bên công xã để ghé lấy.

Tô Mạn chỉ cười nhạt:” Chuyện này tôi còn phải hỏi xin ý kiến của Hách chủ nhiệm bên kia, nếu không sẽ làm chậm trễ công tác.”

Quách Hồng Đào lập tức xấu hổ ra mặt.

Cô biết Tô Mạn rất thích giúp đỡ người khác, đối với ai cũng chưa từng nói lời từ chối, bởi vậy bây giờ mới đánh bạo đưa ra lời nhờ vả. Ai mà ngờ Tô Mạn này vừa nghe xong lại thẳng thừng từ chối như vậy đâu.

Sau khi ra khỏi phòng học, Tô Mạn liền nói với 789:” Thấy không, được đằng chân lại muốn lấn lên đằng đầu. Bởi vậy, muốn làm chuyện tốt cũng phải biết chọn người , có vài người không biết cảm ơn lại còn trách mình giúp họ chưa đủ.”

789 cũng bị Tô Mạn nói cho á khẩu.

Tuy rằng nó là một cái hệ thống thánh mẫu, nhưng mà thánh mẫu cũng có lúc biết tức giận:” Ký chủ, cô đừng có buồn lòng.”

Tô Mạn lại cười khẽ:” Có gì đâu mà buồn, cô ta với tôi cũng chả có quan hệ thân thiết gì.”

789:”...”

Sao tự nhiên nó lại quên mất, ký chủ này của nó làm chuyện tốt chỉ vì đồ ăn đâu.

Chuyện bị Quách Hồng Đào nhờ vả, Tô Mạn không nói lại với Quách đại đội trưởng. Dù sao bọn họ cũng là người nhà với nhau, cô đi nói cũng chả được gì, có khi người ta còn tưởng cô châm ngòi chia rẽ. Ngay cả việc Quách Hồng Đào có nói xấu cô với Quách đại đội trưởng hay không ,cô cũng chả thèm quan tâm.

Nhưng thật ra qua chuyện đó, Tô Mạn cũng có thể đoán trước được kết cục của Quách Hồng Đào. Ánh mắt của những người trong đội cũng không phải dễ qua mặt. Cái vị trí dạy thay đó chắc chắc Quách Hồng Đào cũng không ngồi được lâu.

Ngày mồng tám tháng một, Tô Mạn chính thức bắt đầu đi làm.

Trời còn chưa sáng, Tô Mạn đã đi đến tiệm cắt tóc ở công xã, để thợ cắt tóc tỉa lại cho gọn gàng một chút. Sau khi cắt xong ,cô tự thấy mình trưởng thành hơn so với trước đó, ngay cả khí chất cũng tăng thêm hai phần.

Chờ đến lúc Tô Mạn đi đến văn phòng, cửa cũng đã mở sẵn từ trước.

Bảo vệ vừa nghe tin Tô Mạn là cán bộ mới nhận chức, liền chỉ chỗ ở một góc trong văn phòng bảo cô đến đó.

Văn phòng ở chỗ hẻo lánh như vậy, vừa nhìn đã biết hội phụ nữ không có tiếng nói, vị trí cũng kém hơn so với mấy khoa khác.

Tô Mạn cũng không ngạc nhiên gì mấy, dù sao bây giờ phụ nữ cũng chưa được coi trọng như thời hiện đại. Đặc biệt là vấn đề mùa màng thất bát như hiện nay, mọi người chả ai có sức lực để quan tâm mấy chuyện dư thừa. Đây cũng coi như chó ngáp phải ruồi, nếu không thì Tô Mạn cũng chả có cơ hội để chen lọt vào chỗ này.

Trong văn phòng có sẵn hai cán sự trẻ tuổi ,chắc là đã tới từ trước đó.

Lúc Tô Mạn đi theo Hách chủ nhiệm cũng đã từng gặp qua các cô mấy lần. Người có khuôn mặt dài chút tên Đinh Mẫn ,là con gái của hiệu trưởng trung học công xã. Người còn lại tên là Trình Hiểu Hồng, cháu gái của thư kí Trình. Còn một người nữa vẫn chưa tới tên là Vương Phương. Nghe đâu là cán sự trẻ tuổi được huyện thành sắp xếp về đây.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 215

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.